Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 1086 - Chương 1086 - Khế Ước (2)

Chương 1086 - Khế Ước (2)
Chương 1086 - Khế Ước (2)

Người dịch: Whistle

Cho dù trong đội thiếu vắng U Linh cũng không thể thu hút sự chú ý của bọn chúng. Chỉ sợ dừng lại thêm một khắc thì sẽ bị kẻ địch khủng bố trên trời để mắt tới.

Không còn khói đen che phủ, cảnh tượng thuyền U Linh vội vàng thoát thân đã xuất hiện trong mắt của mọi người.

Bước ngoặt đến một cách đột nhiên như vậy làm cho tất cả mọi người không biết nên nói thế nào mới phải. Ngay sau đó, những tiếng hét vui sướng vì sống sót sau tai nạn được vang lên.

Vốn cho là mình sẽ phải táng thân nơi biển cả, không ngờ kẻ cần phải chạy trối chết lại biến thành địch nhân, cảm giác nhặt lại được một cái mạng này, khi chưa trải qua thì sẽ không thể nào hiểu được.

Truy sát là chuyện không thể nào, mặc dù thuyền U Linh đã bị trọng thương, nhưng nếu thật sự xảy ra chiến đấu, kẻ xui xẻo vẫn là bọn họ.

Thấy Hudson không có ý định đuổi theo, đám người cũng không tự tiện mở miệng. Đưa ra quyết định thay cho một vị Long kỵ sĩ không phải là một lựa chọn tốt.

Sau khi phản ứng lại, Byron vội vàng hạ lệnh: "Truyền lệnh xuống, để các thuyền kiểm kê nhân số thương vong, thống kê tổn thất!"

…….

Hải vực sương mù.

"Jeracic, tình hình có chút không ổn! Vừa rồi nguyên tố hệ hỏa chấn động kịch liệt như vậy, tiếng nổ hồi nãy giống như có người đang thi triển cấm chú vậy.”

“Xét theo hướng truyền đến tiếng nổ, chiến trường cách chúng ta cũng không xa. Nơi này thuộc phạm vi thế lực của Vương quốc Alpha, khả năng cao người vừa động thủ là địch mà không phải là bạn!"

Giám mục Yosip lo lắng nói.

Từ trong giọng nói của lão ta cũng có thể nghe ra được sự oán niệm dành cho Vương quốc Alpha. Nếu như không phải quan hệ của song phương đã quá tồi tệ, bọn hắn cũng không cần phải mượn thân phận hải tặc để lén lút chạy tới nơi đây.

"Yên tâm đi, xét theo động tĩnh thì đòn cấm chú vừa rồi có uy lực không nhỏ. Sợ là ngay cả cường giả Thánh Vực bình thường cũng không thể thi triển ra được.”

“Cường giả như vậy dù có tìm khắp toàn bộ đại lục cũng chưa chắc sẽ tìm được, nếu như Vương quốc Alpha có nội tình như vậy thì đã lấy ra dùng lúc bị thú nhân xâm lược rồi.”

“Có lẽ là bọn họ đã tập hợp tất cả Ma pháp sư hệ hỏa trên khắp cả nước, rồi nhờ vào lực lượng của Ma pháp trận mới có thể thi triển được cấm chú có cấp bậc cỡ này.”

“Nhưng chúng ta đều biết rõ, từ trước tới giờ, không phải cứ càng nhiều người thì uy lực của ma pháp trận sẽ càng mạnh. Nếu như tập hợp quá nhiều Ma pháp sư thì tên Ma pháp sư chủ trận sẽ không có đủ nhiều tinh thần lực như vậy để khống chế.”

“Có lẽ là do tên Vu yêu hoặc là Ác ma nào đó chọc phải một con Ma thú cấp Thánh Vực nên mới gây ra đại chiến. Nhưng mà trên biển đột nhiên xuất hiện một con Ma thú Thánh Vực hệ hỏa thì thật sự là rất hiếm thấy!"

Jeracic vừa nói hết câu liền phát hiện ra điều không thích hợp. Đúng là cường giả của Vương quốc Alpha không có năng lực một mình thi triển cấm chú, nhưng điều đó không có nghĩa là bọn họ không có loại cường giả như vậy.

Hai người bỗng liếc mắt nhìn nhau, không hẹn mà cùng nghi ngờ lên người Hudson. Hết cách rồi, với tư cách là vị Long kỵ sĩ thứ tư trên đại lục, hắn giống như một ngọn đèn sáng trong đêm tối vậy, muốn giấu cũng giấu không được.

Chỉ cần Ma thú hệ hỏa không bị ngu thì sẽ không chạy tới vùng biển để tìm kích thích. Ngoại lệ duy nhất chính là Cự Long, Thần Sáng Thế đã quá chiếu cố cho giống loài này, lục hải không đều mặc cho bọn nó vẫy vùng.

"Xem ra sau này chúng ta phải cẩn thận hơn nữa. Nếu như có thêm Long kỵ sĩ tham dự, chúng ta chưa hẳn có thể còn sống trở về.”

“Nơi này dù sao cũng là sân nhà của người khác, không ai hiểu rõ hải vực đảo Độc Long hơn địa đầu xà.”

“Tiếc là Người Alpha quá căm thù chúng ta, nếu như nhận được sự hợp tác của bọn họ, hành động lần này của chúng ta sẽ an toàn hơn nhiều!"

Giám mục Yosip thở dài một hơi và nói.

Nếu chỉ có một tên Long kỵ sĩ thôi thì có lẽ đội ngũ của bọn hắn còn đối phó được. Nhưng kẻ địch đã tìm tới cửa, không lý nào lại đơn thương độc mã lao tới.

Vả lại hiện giờ bọn hắn đang dùng thân phận hải tặc, cho dù Vương quốc Alpha có tiêu diệt toàn bộ bọn hắn thì Giáo Đình cũng không nói được gì.

"Hoàn thành nhiệm vụ trước rồi tính! Nếu như không phải vì có người mang di vật của con nghiệt súc kia ra khỏi đảo Độc Long thì chúng ta cũng không biết là tên đó đã chết ở nơi này.”

“Chờ khi tìm được Quang Minh Thánh Kiếm và Quyền Trượng Vinh Diệu rồi, cộng thêm Thần khí nữa, hai ta cũng có thể phát huy ra lực lượng của Thánh Vực.”

“Nếu như thật sự gặp được Hudson, dù không đánh thắng được Cự Long, nhưng chẳng lẽ chúng ta còn không đánh bại được một tên Kỵ sĩ quèn như hắn sao?”

“Đương nhiên, có thể không phức tạp như vậy thì tốt. Chờ khi hoàn thành xong nhiệm vụ, đợi thêm mấy ngày nữa mới ra ngoài.”

“Thế cục chiến tranh ở Bắc đại lục đã rất nghiêm trọng, mọi người đều đang chờ Hudson tới chủ trì đại cục, hắn không thể nào vẫn luôn ở lại chỗ này được."

Jeracic hung hãn nói.

Ai có thể tưởng tượng được, hai trong số tam đại Thần khí tượng trưng cho thần quyền là Vương Quan Thần Thánh, Quang Minh Thánh Kiếm và Quyền Trượng Vinh Diệu lại đang bị lưu lạc bên ngoài, thứ ở trên Thánh Sơn chỉ là hàng lởm chứ?

Việc này có liên quan đến một đoạn lịch sử đen tối của Giáo Đình, mọi người đều ngậm miệng không nói, ngoài giới cao tầng của Giáo Đình ra, những người biết chuyện còn lại đều đã bị diệt khẩu.

Tin tức có thể phong tỏa, nhưng Thần khí nhất định phải tìm về. Đây chính là bảo vật mà Thần Hi chi chủ đã đích thân ban thưởng vào lúc đó, đây không chỉ là một món Thần khí, mà còn là biểu tượng của sự chính thống.

Vì tìm lại Thần khí, Giáo Đình đã luôn truy xét đến tận bây giờ. Nửa chừng cũng đã thu thập được không ít manh mối, nhưng lại không tìm được vật thật.

Bình Luận (0)
Comment