Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 1087 - Chương 1087 - Khế Ước (3)

Chương 1087 - Khế Ước (3)
Chương 1087 - Khế Ước (3)

Người dịch: Whistle

Ngay cả hành động lần này cũng chỉ lấy ngựa chết làm ngựa sống. Rốt cuộc thì Thần khí có nằm trên đảo Độc Long hay không, không ai nói rõ được.

Nhưng đối với Giáo Đình mà nói, dù chỉ là một cơ hội thì bọn hắn cũng nhất định phải đi tìm thử.

Nếu không, vào một ngày nào đó thế cục trên đại lục đột nhiên thay đổi, để các quốc gia khác phát hiện ra Thần khí đang trong tay bọn họ là giả, lúc đó sẽ gây ra sự nhiễu loạn rất lớn.

Manbeard âm thầm nghe được cuộc đối thoại của hai người, bây giờ gã ta đã bị dọa đến sắc mặt trắng bệch. Trong tình huống bình thường, khi thảo luận về loại tin tức bí mật cấp cao như vậy thì ít nhất cũng phải thi triển một kết giới Ma pháp!

Dù con thuyền này có diện tích rất lớn, nhưng người đến người đi là chuyện không thể tránh khỏi. Ngay cả công tác bảo mật cơ bản nhất mà cũng chẳng muốn làm, vậy thì chỉ có một loại giải thích —— đó là tin tưởng bọn họ sẽ giữ được bí mật này.

Trên đời này làm gì có ai có thể giữ mật hơn người chết chứ?

Có lẽ không chỉ là tử vong, mà ngay cả linh hồn cũng sẽ đồng thời bị hủy diệt, cắt đứt toàn bộ khả năng có thể tiết lộ bí mật.

Mặc dù trong lòng Manbeard đã sớm đoán được là Giáo Đình sẽ diệt khẩu, nhưng khi thật sự xác định được chuyện này, trên mặt gã ta vẫn không thể toát ra vẻ ưu sầu.

Nếu như là cơ duyên bảo vật khác thì gã ta còn có thể nhân cơ hội để nuốt luôn, dùng làm vốn liếng để xoay người.

Nhưng đây lại là Thần khí, một biểu tượng cho sự chính thống của Giáo Đình, một củ khoai nóng bỏng tay như vậy, cho dù có đưa tận tay thì gã cũng không dám đụng vào.

Một khi đã dính vào thứ đồ chơi này rồi, cho dù có hóa thành tro thì Giáo Đình cũng sẽ tìm cho ra gã. Có thế lực lớn che chở cũng vô dụng.

Nếu như Giáo Đình thật sự quyết tâm muốn chơi chết một tên "hải tặc", sẽ không có bất kỳ một thế lực lớn nào chịu ra mặt giúp cho gã. Dù có đứng đội cũng vô dụng, gã ta vẫn chưa đủ tư cách để mọi người trở mặt với Giáo Đình.

...

Hudson trở lại trên thuyền rồi dùng lý do là bổ sung ma lực để trốn vào trong khoang thuyền nghiên cứu những con U Linh còn sống.

Thương vong của gia tộc Dalton lại chẳng liên quan gì đến hắn. Nếu không nhờ có Hudson lão gia hắn ngăn cơn sóng dữ, lần này gia tộc Dalton đã bị trọng thương nguyên khí rồi.

Mất đi hạm đội chủ lực này, việc kinh doanh trên biển của gia tộc Dalton sẽ bị ảnh hưởng, khi không còn khoản thu nhập quan trọng nhất này nữa, từ thịnh chuyển suy cũng không có gì kỳ lạ.

Nếu như hiện giờ không xảy ra chiến tranh đại lục, Hudson cần một danh tiếng tốt để tích lũy càng nhiều tư bản chính trị cho bản thân, thì cả hạm đội này đã không thể thoát khỏi chuyện lần này rồi.

"A Phiêu, không muốn chết thì ký vào khế ước đi!"

Trong khi nói chuyện, Hudson đã vẽ ra một phần khế ước linh hồn trên một tờ giấy da dê. Đối phó với loại U Linh chỉ mới cấp 3 này, không đáng để hắn phí quá nhiều thời gian.

Lần này vốn chỉ là một cuộc thử nghiệm, nếu như khế ước linh hồn có thể khống chế được lũ U Linh này là tốt nhất, còn không được cũng không sao.

"Thất thần làm gì, mấy tên ngu ngốc các ngươi, đang nói các ngươi đó? Còn không mau ký khế ước đi!"

Maxim ở bên cạnh lập tức gào lên.

Mặc dù đi theo Hudson lão gia lăn lộn không cần phải ba ngày nhịn đói chín bữa, địa vị cũng chẳng cao được đến đâu.

Ra vẻ ta đây ở trước mặt người ngoài thì vẫn được, nhưng khi về đến nhà thì lại thường xuyên bị gấu con bắt nạt.

Cáo trạng thì sẽ làm mất mặt rồng, đấu võ mồm thì chơi không lại, "Luận bàn hữu nghị" thì không chiếm được lợi lộc gì, Maxim thực sự không thể kiên cường được nữa.

Vì thay đổi địa vị hạng chót của bản thân, thu nhận tiểu đệ là chuyện bắt buộc phải làm. Những con U Linh này cũng rất tốt, vừa nhìn liền bắt là rất dễ bắt nạt rồi.

Nếu như không nghe lời, nó sẽ một móng vuốt vả chết bọn chúng, lũ U Linh này chắc chắn sẽ không dám làm càn ở trước mặt Long đại gia.

Thực ra thì khi thực lực của Maxim đang nhanh chóng tăng trưởng, giữa rồng và gấu cũng thường xuyên diễnra những cuộc thi đấu hữu nghị.

Trước đó Belersden có thể áp chế được Maxim ngoài việc thiên phú của Đại Địa Chi Hùng vốn đã rất mạnh ra, nguyên nhân quan trọng nhất vẫn là tu vi cao hơn.

Thiên phú huyết mạch có thể đảm bảo là sẽ đến được Thánh Vực, nhưng về bản chất thì cũng chỉ là một quá trình tích lũy lực lượng. Chỉ cần hấp thụ nhiều năng lượng có thể tiêu hóa được là sẽ có thể tăng tốc quá trình này.

Quá trình trưởng thành của Belersden đương nhiên là rất nhanh, nhưng thiên phú huyết mạch cũng sẽ có lúc bị tiêu hóa xong, quá trình lĩnh ngộ quy tắc sau này đã không chỉ còn là vấn đề năng lượng nữa.

Thấy thực lực của Maxim đang nhanh chóng đuổi theo mình, còn thực lực của bản thân đã tăng trưởng đến cực hạn, Belersden đương nhiên sẽ không đồng ý tiếp tục "Luận bàn" .

Cự Long mạnh về mọi người, nhưng Đại Địa Chi Hùng thì chỉ mạnh về một mặt. Một rồng một gấu cùng tu vi, ngoài lúc giao thủ ở trên mặt đất là gấu có thể chiếm thượng phong ra, đến những nơi khác sẽ không chơi lại rồng.

Nếu không phải do Maxim không đủ kinh nghiệm, mỗi lần đều luận bàn với Belersden ở trên mặt đất, thì nó cũng sẽ không bị đánh thảm đến vậy.

Đến mức mà hiện giờ Maxim đã sắp mắc phải chứng sợ gấu.

"Vong linh ma pháp sư!"

Một tên U Linh có kiến thức kinh ngạc thốt lên.

Ngay sau đó, lũ U Linh bị bắt làm tù binh liền run lẩy bẩy. Vong linh ma pháp sư chính là những kẻ chuyên giày vò thể linh thể.

Rơi vào tay của những người khác, cùng lắm là chết mà thôi, dù sao thì bọn chúng vẫn còn có thể phục sinh ở trên thuyền.

Nhưng gặp được Vong linh ma pháp sư thì khác, tử vong là một hi vọng xa vời. Sự sợ hãi đã đánh thức một phần ký ức còn sót lại lúc bọn chúng còn sống, tên nào tên nấy đều bị dọa cho sợ xanh mặt.

Bình Luận (0)
Comment