Người dịch: Whistle
So với những chuyện này, nhóm tù binh hải tặc này đúng là không đáng giá được nhắc tới. Đối với gia tộc Dalton mà nói, những người này cũng chỉ có thể dùng làm khổ sai.
Ngay thời điểm mà Tử tước Kayo nhận lấy Quyền Trượng Vinh Diệu, phản ứng đầu tiên của y là diệt khẩu hết đám người này.
Chỉ là mấy trăm tên tù binh mà thôi, một gia tộc có cơ nghiệp lớn như gia tộc Dalton không thiếu một chút sức lao động này.
"Ngài Bá tước tự mình quyết định là được, chúng tôi sẽ không tham dự vào.”
“Hành động lần này có thể thuận lợi được như vậy đều nhờ công của ngài. Ngài có quyền xử trí tất cả các chiến lợi phẩm.”
“Những tên tù binh hải tặc này, chúng ta sẽ đưa đến lãnh địa của ngài mà không thiếu một tên."
Tử tước Kayo vội vàng cự tuyệt nói.
Y tin là ngay cả khi chú của mình ở đây thì cũng sẽ đưa ra quyết định tương tự. Nếu như biết trước là trên đảo Độc Long có Quyền Trượng Vinh Diệu thì dù nói gì bọn họ cũng sẽ không tham gia vụ náo nhiệt này.
Tình huống hiện giờ là nhà mình bị hao tướng tổn binh thì không nói, lại còn có nguy cơ bị cuốn vào trong ván cờ giữa vương quyền và thần quyền, chỉ cần hơi không cẩn thận là gia tộc Dalton cũng sẽ bị đập đến thịt nát xương tan.
Loại chuyện gây thù chuốc oán này để cho Hudson làm là được rồi. Long kỵ sĩ da dày thịt béo, đã trải qua gió táp mưa sa, những người bình thường như bọn họ không chịu được.
Trong nháy mắt này, khát vọng về thực lực của Kayo đã đạt tới cực hạn. Việc thiếu chiến lực đỉnh phong đã trở thành nhược điểm lớn nhất hạn chế sự phát triển của gia tộc Dalton.
Không nói tới loại chiến lực biến thái như Long kỵ sĩ, cho dù chỉ cần bồi dưỡng được một vài vị cường giả cấp 8 thôi là đã có thể gia tăng quyền nói chuyện của gia tộc rồi.
Đương nhiên, đó là vì Kayo không biết chuyện đã xảy ra trên đảo. Nếu như y biết trong đội ngũ mà Giáo Đình phái tới lần này có tám tên cường giả cấp 8, hơn hai mươi tên cường giả cấp 7, thì nhận biết về cường giả đinh cao của y sẽ phải thay đổi.
Hudson không có tâm tư khoe khoang chiến tích, bởi vì thủ đoạn mà hắn dùng để chiến thắng không phù hợp với tinh thần của một nhà quý tộc.
Để cho chân tướng bị chôn giấu ở nơi này mãi mãi mới là lựa chọn tốt nhất. Sau này khi Giáo Đình trả thù thì hắn còn có thể kéo theo gia tộc Dalton xuống nước.
Nếu chỉ đơn thuần nhìn về mặt số liệu thì hơn hai trăm người trong đội ngũ của Giáo Đình không hề có kẻ yếu, một mình Hudson và hai con Ma thú không thể nào giết sạch được nhiều cao thủ như vậy.
Dựa theo lý giải của người bình thường, nhất định là vì có người của gia tộc Dalton tham gia vào, song phương liên thủ mới có thể gây ra vụ huyết án này.
Con người chỉ tin tưởng vào những gì mà mình nhìn thấy, chuyện hạm đội của gia tộc Dalton bị thiệt hại nặng nề có khả năng cao là sẽ bị Giáo Đình tính là tổn thất trong cuộc chiến.
Sẽ không có ai chịu tin những chuyện chỉ có trong truyền thuyết như "Thuyền U Linh" và "gió bão trên biển".
Sương mù dần nồng nặc hơn, như thể muốn ôm trọn hết mảnh hải vực này, đảo Độc Long ồn ào náo động lại trở về với sự yên tĩnh vốn có.
Hạm đội của gia tộc Dalton cũng bắt đầu bước lên đường về. Một tiếng long ngâm vang lên, Hudson đã rời đi trước một bước.
…….
Phỉ Thúy cung, đám đại lão của vương thất đang vây quanh chiêm ngưỡng "Quyền Trượng Vinh Diệu", có rất nhiều người đã chết trên danh nghĩa từ lâu cũng đang xuất hiện ở đây vào lúc này.
Ngay cả kẻ làm Quốc vương như Caesar IV cũng không có vị trí để quan sát, chỉ có thể ngồi ở bên cạnh uống trà ăn dưa cùng với Hudson.
Thấy Tổng giám mục Taryn cũng bị ép ra ngoài, Caesar IV vội vàng tiến lên dò hỏi:
"Thúc tổ, sao rồi?”
“Cây Quyền Trượng Vinh Diệu này là hàng thật sao?"
Không phải do y chuyện bé xé ra to, mà chuyện này thật sự quá lớn.
Một Thần khí mang tính biểu tượng của Giáo Đình lại bị lưu lạc ra bên ngoài, nếu chuyện này bị truyền ra ngoài, sợ là toàn bộ đại lục đều sẽ chấn động.
"Đương nhiên là thật!”
“Nếu như là giả thì bọn ta cũng không cần phải thận trọng như vậy làm gì."
Tổng giám mục Taryn khẳng định nói.
Những lão già của vương thất rất quan tâm đến Thần khí, còn Caesar IV thì lại đang cân nhắc những ảnh hưởng chính trị do món Thần khí này mang lại.
"Bá tước Hudson, tin tức ngươi lấy được Quyền Trượng Vinh Diệu có bị tiết lộ ra bên ngoài không?"
Nghe câu hỏi này, Hudson âm thầm trợn trắng mắt. Nếu như tin tức không bị tiết lộ thì hắn đã nuốt một mình, cần gì phải giao ra chứ.
Mặc dù ngưỡng cửa để Thần khí rất cao, nhưng đợi thêm 8-10 năm thì hắn sẽ trở thành một vị Đại ma đạo sư hệ quang.
Chân đạp Cự Long, tay cầm hai món Thần khí, công kích ma pháp và công kích vật lý đều max, chỉ cần nghĩ đến cảnh tượng đó thôi là cảm thấy kích thích rồi.
"Bệ hạ, người đầu tiên phát hiện ra điều bất thường chính là gia tộc Dalton, thần cũng chỉ là người được Bá tước Pierce mời tham gia vào hành động lần này.”
“Ngay khi giết chết đám hải tặc và cướp được Quyền Trượng Vinh Diệu, thần đã lập tức hạ lệnh phong tỏa tin tức.”
“Nhưng mà Thần khí xuất thế gây ra động tĩnh quá lớn, trong quá trình giao chiến, địch nhân còn dùng Thần khí thi triển một lần cấm chú, hầu như toàn bộ người trong hạm đội đều nhìn thấy.”
“Mặc dù bọn họ không biết đây là Thần khí gì, nhưng trên khắp đại lục này, Thần khí có thể thi triển cấm chú hệ quang vốn là lác đác không có mấy, người của Giáo Đình nhất định sẽ đoán ra.”
“Còn đám hải tặc sống sót trên đảo Độc Long, bởi vì bị sương mù bao phủ nên chúng thần không thể tiêu diệt hết toàn bộ bọn chúng.”
“Nếu để cho những người này sống sót rời đi thì sẽ rất phiền phức."
Hudson giải thích qua loa nói.