Người dịch: Whistle
Vì chú trọng cảng khẩu, nên Vương quốc Ferrante đã đặt quốc đô ở cảng mới, điều này đã thúc đẩy sự phát triển vượt bậc của bến cảng.
Nếu như chiến tranh không đột nhiên xuất hiện, mà cứ tiếp tục phát triển như vậy, sớm muộn gì thì bến cảng mới này cũng sẽ có thể phát triển thành một trong những bến cảng quan trọng nhất trên đại lục Aslante.
"Vương quốc Alpha thật sự dám chặt đứt đường biển sao?"
Philip I giật mình hỏi.
Bây giờ đang trong giai đoạn chiến tranh đại lục, là thời khắc quan trọng để các thế lực lớn đoàn kết nhất trí cùng nhau đối phó với dị tộc, việc đâm lén đồng minh là chuyện tối kỵ.
Theo như thông lệ, cho dù muốn hố người thì cũng phải sử dụng những thủ đoạn lén lút, chưa từng có người nào dám công khai phá hoại.
"Bệ hạ, Vương quốc Alpha chưa bao giờ nói là muốn cắt đứt tuyến đường biển, chỉ phái người nhắc nhở chúng ta là gần đây trên biển xuất hiện rất nhiều cơn bão, còn có thuyền U Linh nữa.”
“Nếu như chúng ta không chấp nhận điều kiện của bọn hắn, có lẽ sau này sẽ có hải tặc hung hăng ngang ngược chạy tới cướp đoạt đội vận chuyển của chúng ta.”
“Dựa theo tin tình báo mà thuyền buôn cung cấp, Người Alpha đã gây dựng một hạm đội khổng lồ để tầm soát tung tích của thuyền U Linh trên biển.”
“Đồng thời cũng có rất nhiều hải tặc đang hoạt động mạnh mẽ ở vùng biển của Vương quốc Alpha đã thay đổi quỹ tích hoạt động sang hướng bắc, mục đích cuối cùng rất có thể là bến cảng của chúng ta.”
“Hạm đội của chúng ta có quy mô quá nhỏ, không phải là đối thủ của lũ hải tặc này. Con đường huyết mạch trên biển của Vương quốc ta có thể bị cắt đứt bất cứ lúc nào."
Donnie lộ vẻ khó khăn nói.
Nước yếu không có ngoại giao.
So với Vương quốc Alpha, Vương quốc Ferrante chính là một con gà, nếu xét về thực lực tổng hợp thì cũng chỉ bằng một tỉnh lớn của Vương quốc Alpha.
Cho dù sau lưng có sự ủng hộ của đệ nhất cường quốc trên đại lục, nhưng nước xa sẽ không cứu được lửa gần. Nếu như trực tiếp trở mặt, không đợi đến lúc Vương quốc Frank rảnh tay thì bọn họ đã bị hủy diệt bởi Thú nhân rồi.
Nhưng nếu chấp nhận lời đề nghị của Vương quốc Alpha thì cũng đồng nghĩa với việc chiến lược bảo tồn thực lực của họ sẽ thất bại. Cho dù có thể rút lui được quân chủ lực thì cũng không tránh khỏi phải tiếp tục liều chết với thú nhân.
"Bệ hạ, chúng ta nhất định phải thận trọng cân nhắc về lời đề nghị của Người Alpha. Chiến tranh đại lục đang trong trạng thái giằng co, lũ thú nhân bị kích thích đã nâng cao cường độ tiến công.”
“Xét theo thế cục trước mắt, chiến tranh sẽ lan đến chúng ta vào nửa cuối năm nay, chúng ta nhất định phải nhanh chóng khởi động kế hoạch rút lui.”
“Nếu như có thể mà nói, tốt nhất là nên dựa vào đàm phán để giải quyết nguy cơ trước mắt. Có lẽ chúng ta có thể tính đến chuyện mời Vương quốc Frank ra mặt hòa giải.”
“Thời gian quá gấp, chúng ta không thể rút hết toàn bộ dân chúng trên cả nước được, vứt hết những người vốn đã muốn từ bỏ cho Người Alpha cũng là một sự lựa chọn tốt.”
“Bộ Ngoại vụ có thể thử xem khẩu vị của bọn hắn đến đâu, đánh đổi một số thứ để đổi lấy việc rút lui an toàn cũng rất đáng.”
“Huống chi, sau này còn phải thành lập lại Vương quốc, cũng sẽ không thể thiếu được sự ủng hộ của bọn hắn. Khoản phí bảo hộ này, sớm muộn gì cũng phải giao!"
Gothel cắn răng nghiến lợi nói.
Với tư cách là Bộ trưởng Bộ Quân vụ, thỏa hiệp không phải là ý định của Gothel, tiếc là thú nhân không chịu nể mặt.
Cho dù hai bên đã lén lút liên lạc với nhau, họ cũng đã đồng ý từ bỏ một phần lớn quốc thổ, nhưng Đế quốc Thú Nhân lại không chịu tha cho Vương quốc Ferrante.
Kế hoãn binh thất bại, vậy thì cũng chỉ có thể liều mạng với thú nhân. Vì để các đồng minh có thể cầm cự được thêm một khoảng thời gian, bọn họ chỉ đành xuất binh tương trợ.
Không chỉ có Vương quốc Alpha muốn giữ lại bọn họ làm bia đỡ đạn, thực ra thì những chuyện tương tự đã sớm xảy ra trên đại thảo nguyên rồi.
Nạn nhân chính là hai nước vong quốc đầu tiên là Công quốc Shilon và Công quốc Omega. Vất vả lắm mới bảo toàn được quân đội, nhưng khi đi ngang qua nước láng giềng liền bị ép trưng dụng.
Trên danh nghĩa là mượn tạm để sử dụng, nhưng trên thực tế thì ai cũng biết, đây là có mượn không trả.
Nếu như không phải đã xác định là không phòng thủ được, sợ rằng nạn dân của quốc gia này cũng đã bị mọi người chia cắt sạch sẽ rồi, ngay cả một cọng lông cũng không để lại cho bọn họ.
Philip I đập mạnh một cái vào bàn rồi lập tức nổi giận mắng: "Lũ Người Alpha khốn nạn, quả thực chính là một lũ cường đạo!”
“Thù này ta nhớ kỹ rồi!”
“Cứ chờ đó, sau này chúng ta nhất định sẽ..."
Sau khi phát tiết một hồi, Philip I cũng đã tỉnh táo lại, nhìn ra phương xa rồi nói: "Bộ Ngoại vụ phái người đi liên hệ với Vương quốc Alpha, chúng ta có thể nhượng bộ.”
“Nói cho Người Alpha, chỉ cần bọn hắn đồng ý cam đoan sự an toàn của tuyến đường biển, chúng ta sẽ cho bọn hắn hết nạn dân của Công quốc Shilon và Công quốc Omega.”
“Còn những nạn dân của các quốc gia khác, chỉ cần bước vào lãnh thổ của Vương quốc ta thì cũng có thể cho bọn hắn hết.”
“Nhưng bọn hắn phải phái thuyền của mình tới đón về, hoặc là sắp xếp cho nạn dân đi đường bộ cũng được, chúng ta không còn sức đâu mà vận chuyển cho bọn hắn.”
“Nếu như Người Alpha kiên quyết muốn chúng ta ở lại, đàm phán cũng không thể giải quyết vấn đề, Bộ Ngoại vụ nhất định phải ổn định bọn hắn, tranh thủ thời gian cho gia quyến của các quý tộc trong Vương quốc sơ tán."
……
Những cảnh tượng tương tự đang được diễn ra ở bốn nước thảo nguyên còn lại. Chẳng qua tình huống mà mọi người gặp được đều khác nhau, dù có muốn rút lui bằng đường biển thì bọn họ cũng phải mượn đường của Vương quốc Ferrante.