Người dịch: Whistle
Nhưng hiện giờ, các tư liệu sản xuất của Vương quốc đều đang nằm trong tay của tập đoàn quý tộc, về bản chất vẫn đi theo con đường kinh tế kế hoạch. Khi chính phủ và các quý tộc lãnh chúa đạt được thỏa thuận về giá cả thì sẽ không có biến động.
Một khi bước vào hệ thống kinh tế thời chiến thì sẽ càng đơn giản hơn. Toàn bộ vật tư chiến lược đều được trực tiếp trưng thu, do Vương quốc thống nhất điều phối.
"Ngài Nguyên soái, ta biết là cuộc cải cách của ngài đã có được hiệu quả rất lớn, nhưng vật tư cũng không phải là vô hạn, cung ứng cho quân thường trực đều đã rất phí sức.”
“Một khi Vương quốc điều động toàn diện, chúng ta sẽ không thể nào cung cấp được nhiều thịt như vậy, hậu cần sẽ kéo đổ chúng ta!"
Đại công tước Newfoundland cố gắng khuyên.
Đây đều là lời thật lòng, mức tiêu thụ hàng ngày của quân thường trực đã là một con số khủng bố rồi. Nếu như lại tăng thêm vài lần nữa, hậu cần chắc chắn sẽ sụp đổ.
Điều này được giới hạn bởi sức sản xuất cao nhất, không phải là chuyện mà sức người có thể xoay chuyển được.
"Ngài Tể tướng cứ yên tâm, điều động toàn diện chỉ diễn ra trong thời điểm bất đắc dĩ. Nếu như chiến lược của chúng ta được diễn ra suôn sẻ thì sẽ không cần điều động nhiều người như vậy.”
“Phân tích từ những thông tin được truyền từ đại thảo nguyên, Đế quốc Thú Nhân bây giờ đã không còn là Đế quốc Thú Nhân năm đó nữa, thực lực hiện giờ của bọn chúng còn chẳng bằng một nửa so với thời đỉnh phong, cùng lắm cũng chỉ tầm 30-40% mà thôi.”
“Chỉ cần chúng ta nhanh chóng tập kết vật tư ra tiền tuyến, đợi quân thường trực hoàn thành công tác huấn luyện, chúng ta chỉ cần tập kết thêm 250.000 tư quân tinh nhuệ của các quý tộc là có thể chiến với bọn chúng một trận rồi.”
“Giảm bớt điều động binh lực cũng đồng nghĩa với việc mức tiêu hao vật sẽ ít đi.”
“Một tăng một giảm, ngài tính thử xem, có phải là áp lực hậu cần của chúng ta đã giảm đi nhiều rồi không?”
“Quan trọng nhất là lần này chúng ta không chỉ phòng thủ đơn thuần, mà phải nhanh chóng đánh bại Đế quốc Thú Nhân, sau đó điều động đại quân ra chiến trường phía tây, chuyện này đòi hỏi binh sĩ phải có thể chất tốt.”
“Dụng binh với cường độ cao như vậy, nếu không nâng cao tiêu chuẩn phần ăn, sợ rằng chiến tranh còn chưa kết thúc thì các binh sĩ đã bị phế bỏ rồi."
Lý do hoàn mỹ này làm cho Đại công tước Newfoundland không còn lời nào để nói. Trong đầu chỉ toàn là "nhu cầu chiến lược", ngay cả điều kiện tiên quyết mà Hudson nhắc tới cũng đều bị lão ta xem nhẹ.
Nhưng lần này là đấu võ ở trước cửa nhà, nếu như có thể tốc chiến tốc thắng, dựa vào lượng vật tư được tích trữ từ trước, đúng là có thể thỏa mãn nhu cầu của đại quân.
Sau khi chần chờ một lúc, Đại công tước Newfoundland kinh ngạc phát hiện ra rằng mình đã bị thuyết phục. Kế hoạch chiến lược của Hudson đúng là rất mạo hiểm, nhưng Vương quốc Alpha hiện giờ đã không còn lựa chọn nào khác.
Ngoài phần kế hoạch này là tương đối đáng tin cậy và có thể áp dụng ra, kế hoạch chiến lược của những người khác đều rất hư vô mờ mịt.
Ví dụ như: Thành lập quân đoàn Ma thú gồm 300.000 quân là có thể quyền đánh Đế quốc Thú Nhân, chân đạp Vương quốc Tinh Linh.
Tiếc là Vương quốc Alpha không đủ số lượng Ma thú, tập kết 3000 Kỵ binh Ma thú thôi mà đã phải kéo luôn cả những con Ma thú vị thành niên vào góp cho đủ số rồi, so với con số 300.000 thì chênh lệch gấp trăm lần.
Một ví dụ khác là: Một vị sĩ quan say rượu nào đó đề nghị phái 100 vị cường giả Thánh Vực đi tiêu diệt thủ lĩnh của đối phương.
Còn có một vị sĩ quan nào đó ngủ gà ngủ gật trong lúc làm việc đã đề nghị mọi người cùng nhau cầu nguyện, nhờ Thần Hi chi chủ giáng xuống thần phạt để hủy diệt kẻ địch.
...
Không có đề nghị không đáng tin cậy, chỉ có càng không đáng tin cậy.
Không phải là vì các quan quân này không có năng lực, thực tế là vì thực lực của Vương quốc quá yếu. Ép mọi người nghĩ cách đối phó, hơn nữa nhất định phải là những phương án khác nhau, cho nên mọi người chỉ có thể tự do phát huy.
Có thể thực hiện được hay không không quan trọng, chuyện quan trọng là phải hoàn thành nhiệm vụ trước. Không áp dụng được là do Vương quốc không đủ thực lực, mà không phải vì phương án có vấn đề.
"Ngài Nguyên soái, ngài có chắc là chúng ta có thể đánh bại được Đế quốc Thú Nhân chỉ với chút ít binh lực này không?"
Đại công tước Newfoundland khó có thể tin hỏi.
Một người vẫn luôn sống dưới cái bóng của thú nhân như lão ta rất khó tin tưởng chỉ cần tập kết 50 vạn đại quân là có thể đánh bại Đế quốc Thú Nhân.
"Nếu chỉ xét về thực lực quân sự, một chút binh lực như vậy đương nhiên là không đủ, nhưng chiến tranh không chỉ dựa vào binh lực để phân thắng bại.”
“Cụ thể nên đánh như thế nào, phải chờ thú nhân tới rồi mới có thể xác định được chiến thuật. Ngài Tể tướng cứ việc yên tâm, ta có nắm chắc!"
Hudson vô cùng tự tin nói.
Mặc kệ kế hoạch của hắn có thành công hay không, nhưng với tư cách là thống soái quân đội của Vương quốc, hắn nhất định phải có lòng tin.
Nếu như đánh không thắng, lúc đó cứ tìm những nhân tố khách quan rồi đổ lỗi là được. Dù sao Vương quốc đã chiến đấu với thú nhân nhiều lần như vậy rồi, nhưng chưa có lần nào có thể giành được thắng lợi nhờ vào thực lực của bản thân cả.
...
Vương quốc Ferrante là quốc gia duy nhất trên thảo nguyên có cảng khẩu lớn, nên quá trình phát triển của bọn họ diễn ra rất thuận lợi.
Mặc dù không thu phí qua đường của những quốc gia khác, nhưng người đến người đi đã kích thích nền kinh tế ở nơi đây.
Mặc dù thời gian phát triển rất ngắn, nhưng nếu xét về độ phồn hoa thì nó lại không hề kém cạnh những bến cảng hạng 2 trên đại lục.