Người dịch: Whistle
Mặt mũi của các bên là phải cho, nhưng giết gà dọa khỉ cũng phải được tiến hành. Nguyên tắc xử phạt đã biến thành: Tội chết có thể miễn, nhưng tội sống khó tha.
Tội hơi nhẹ thì được lập công chuộc tội, những người có liên quan đến các tình tiết nghiêm trọng thì bị giải trừ tước vị, tước vị thế tập sẽ do con cái đời sau kế thừa, tước vị vinh dự sẽ trực tiếp bị thu hồi.
Căn cứ vào nguyên tắc phế vật lợi dụng, toàn bộ những người có liên quan đến vụ án đều bị đẩy tới "Doanh dũng sĩ". Sau khi chiến tranh nổ ra, những người này sẽ phải gánh chịu nhiệm vụ nguy hiểm nhất trên chiến trường.
Nếu như có thể hoàn thành ba nhiệm vụ thì sẽ được xóa nợ cũ.
Nể mặt của những người đứng sau lưng của đám người này, Hudson cho phép bọn họ mang theo hộ vệ ra chiến trường, nếu như chịu dốc hết vốn liếng, hắn cũng sẽ không phản đối bọn họ mang theo tư quân ra chiến trường.
Nếu đã mất đi vinh quang của một quý tộc, vậy thì phải dùng máu tươi để rửa sạch.
Có một đám "gà" bị giết, mọi người liền biết là Hudson lão gia không dễ chọc, những công tác sau đó đã được triển khai thuận lợi hơn nhiều.
Chỉ trong vòng nửa tháng ngắn ngủi, trong quân doanh đã thay đổi rất nhiều. Tiêu chuẩn phần ăn của các binh sĩ đã được tăng lên, cường độ huấn luyện cũng đang từ từ tăng lên.
Hudson chấp hành nghiêm ngặt mệnh lệnh của Caesar IV, Quốc vương đã quyết định tiêu chuẩn lương thực chính, hắn chỉ việc làm theo mà thôi.
Mỗi ngày Quốc vương sẽ ăn 2 pound bánh mì tươi, vậy thì các binh sĩ sẽ ăn bánh mì rau quả được làm từ 70% lúa mì đen; quốc vương ăn thịt gì thì không biết, nhưng các binh sĩ mỗi ngày đều phải có một pound thịt.
Thịt cá, thịt thỏ, thịt gà, thịt ngỗng, thịt trâu, thịt lợn, thịt dê đều được, dù sao tổng lượng nhất định phải đủ một pound.
Gia vị thì không dám hi vọng xa vời, có cái gì thì dùng cái đó, dù sao mỗi tháng phải cam đoan mỗi người sẽ nhận được 1 pound muối thô.
Hoa quả thì không có, nhưng rau dưa thì không thể ít hơn hai pound. Khoai tây, đậu nành, lúa mạch... Những lương thô này cũng có thể được xem là rau dưa.
Thoạt nhìn thì có vẻ như rất nhiều, nhưng trên thực tế, Hudson chưa bao giờ thấy có cơm canh dư thừa trong quân doanh.
Đây rõ ràng là di chứng của việc thiếu chất béo trong bụng, khi nào bổ sung đầy đủ chất béo, sức ăn của mọi người mới có thể từ từ giảm bớt.
Bên bị thương duy nhất là chính phủ Vương quốc, vì gom đủ một lượng lớn thịt, bọn họ sẽ bị ép cho sắp điên rồi.
Nếu không phải vì binh sĩ không kén ăn, thịt động vật gì cũng ăn được, thì chỉ riêng việc thỏa mãn nhu cầu ăn thịt thôi đã không làm được rồi.
"Ngài Nguyên soái, không thể tiếp tục như vậy được nữa. Chỉ tính mức tiêu hao của quân thường trực thôi mà đã làm cho chúng tôi vô cùng mệt mỏi rồi, nếu như đến lúc điều động toàn diện thì sẽ không chịu nổi mất."
Đại công tước Newfoundland tức giận bất bình nói.
Lão ta làm Tể tướng nhiều năm như vậy rồi, nhưng chưa từng gặp qua quân đội nào xa xỉ đến thế. Binh lính bình thường có thể uống canh thịt đã là tốt lắm rồi, làm gì có chuyện được ăn một pound thịt mỗi ngày?
"Ngài Tể tướng có thể yên tâm, chi tiêu quân phí của chúng ta vẫn chưa vượt quá tiêu chuẩn.”
“Hiện giờ chúng ta chỉ mới lấy chi phí dùng để mua sắm thịt ma thú, hương liệu, cùng với một số xa xỉ phẩm ra để mua những loại thịt bình thường mà thôi.”
“Ta còn chém những phí tổn không cần thiết.”
“Ví dụ như: Phòng bếp tư nhân của các quan quân, quy định người hầu mà bọn họ mang theo nhất định phải là người tu luyện, cấm mang theo quá nhiều vật dụng cá nhân, nếu không sẽ phải bỏ lại một số vật phẩm trang sức không có ý nghĩa…”
“Sau khi tính toán xong, ngân sách quân sự hiện tại của Vương quốc hoàn toàn có thể đáp ứng nhu cầu tiêu dùng hàng ngày của quân thường trực, thậm chí hàng tháng còn có thể mua thêm một số Ma Pháp nỏ."
Hudson bình tĩnh nói.
Tiết kiệm tiền là chuyện không thể nào. Đúng là cuộc cải cách quân phí này đã dùng danh nghĩa là tiết kiệm quân phí, nhưng đó chỉ nhằm có được sự ủng hộ của chính phủ.
Hiện giờ cuộc cải cách đã hoàn thành sơ bộ, số tiền tiết kiệm được, Hudson đều dùng để nâng cao sức chiến đấu.
Quân tinh nhuệ đều dựa vào tiền ăn mà ra, Hudson nam chinh bắc chiến liên tục giành được thắng lợi cũng không chỉ dựa vào vận khí và mưu đồ.
Hắn không chỉ nâng cao tiêu chuẩn phần ăn của các binh sĩ trong lãnh địa. Mà sau khi tới Công quốc Mosey tác chiến, hắn còn để cho các binh sĩ ăn no bụng.
Có đủ dinh dưỡng rồi thì mới có thể tiến hành huấn luyện cường độ cao. Huấn luyện nghiêm khắc cộng thêm việc chém giết trên chiến trường mới có thể luyện được một đội quân có sức chiến đấu mạnh.
Trong thời đại này, tiêu chuẩn vật tư của quân thường trực Vương quốc cũng không tính là quá kém. Nhưng nếu có thể tốt hơn thì tại sao lại không cải thiện chứ?
Theo lý mà nói, sau khi trải qua các cuộc huấn luyện nghiêm khắc, nâng cao cường độ thân thể và ý thức chiến đấu, binh lính bình thường sẽ có thể sánh vai với Kỵ sĩ cấp thấp.
Đương nhiên, mớ lý thuyết "dị đoan" hiện giờ chỉ là một công trình nghiên của Hudson, chưa được truyền bá ra bên ngoài.
Mặc dù trước đây cũng từng làm qua, nhưng hàng mẫu vẫn quá ít. Trong số 2 vạn tư quân của hắn, chỉ có 200-300 người, dựa vào công tác huấn luyện, có thể so với Kỵ sĩ cấp thấp.
Rốt cuộc là do những người này có thiên phú nắm dị, hay là lý thuyết này thật sự có tác dụng, hắn cần càng nhiều mẫu vật để kiểm chứng.
Toàn bộ những chuyện mà Hudson làm với quân thường trực đều nhằm nâng cao sức chiến đấu của quân đội Vương quốc, nhưng cũng là đang nghiệm chứng cho lý thuyết của mình.
Thực ra thì ngân sách chi tiêu chưa vượt chỉ tiêu là do có liên quan đến hệ thống giá cả hiện giờ ở Vương quốc Alpha. Thị trường bình thường mà bị ảnh hưởng bởi mối quan hệ giữa cung và cầu thì giá cả đã tăng vọt lên rồi.