Người dịch: Whistle
"Đây có phải là lời nói xấu hay không, trong lòng mọi người đều đã rõ ràng, các nghị viên đại biểu có mặt ở đây cũng đâu có bị mù.”
“Trong những ngày gần đây, lượng người hồi hương thăm người thân của các ngươi cũng nhiều thật đấy!”
“Hiện giờ đang trong thời kỳ chiến tranh, toàn bộ tài nguyên đều nên được dùng để phục vụ cho chiến tranh. Vậy mà mỗi tháng còn có thể chở hơn vạn người hồi hương thăm người thân, xem ra tiềm lực chiến tranh của các ngươi vẫn còn rất lớn.”
“Nói đến chuyện dùng đồng minh làm bia đỡ đạn, ta nghĩ đại biểu của Công quốc Shilon và Công quốc Omega sẽ có lời nói.”
“Dù sao, khi hai nước này phá vây vẫn còn mấy vạn quân đội, nhưng hiện giờ thì còn chưa đủ năm trăm người, thiếu chút nữa thì ngay cả Quốc vương của họ cũng được đưa ra chiến trường.”
“Gặp phải loại đồng minh không có đạo đức, còn một lòng muốn làm đào binh như các vị, chúng tôi cũng sợ bị hố nha!”
“Nhưng mọi người có thể yên tâm, vào thời điểm cần thiết, Vương quốc Alpha sẽ đứng ra gánh vác trách nhiệm, dù gì thì thú nhân là kẻ thù cũ của Vương quốc ta!"
Lời giải thích mặc dù cưỡng ép, nhưng mọi người lại cảm thấy có đạo lý.
Lượng người về thăm người thân của các nước thảo nguyên tăng vọt là sự thật không thể chối cãi. Dựa theo quy củ, di dời gia quyến từ trước là chuyện vượt qua ranh giới.
Nhưng mà bình thường mọi người đều là mở một con mắt, nhắm một con mắt cho qua, không ai muốn làm tuyệt chuyện này.
Đám nghị viên cũng biết chuyện hố đồng minh, khi chuyện này xảy ra, hai người bị hại là Công quốc Shilon và Công quốc Omega còn từng tới tìm mọi người chủ trì công đạo.
Tiếc là lý do mà năm nước thảo nguyên đưa ra lại rất đầy đủ, vì chống cự cuộc xâm lược của thú nhân. Cộng thêm lúc đó bọn họ chỉ là cưỡng ép trưng dụng, vẫn chưa dùng làm bia đỡ đạn, nên mọi người không thể định tội được.
Sau khi chuyện đã xảy ra, Công quốc Shilon và Công quốc Omega đều đánh thành người tứ cố vô thân, ngay cả những người đầu tư sau lưng cũng lựa chọn chấp nhận chịu thiệt, nên đương nhiên là sẽ không có người ra mặt thay cho bọn hắn.
Sau khi xác định là không còn cách nào xoay chuyển được nữa, đại biểu của hai nước ở trong hội nghị cũng lười làm chuyện vô ích, bắt đầu một kiếp sống dưỡng lão.
Nhưng những lời nói hiện giờ của Bá tước Predrag lại trực tiếp đẩy bọn họ lên đầu sóng.
"Ngài Bá tước nói không sai, hai nước chúng tôi chính vì tin nhầm năm nước đồng minh không có lòng tự trọng này nên mới mất hết những hạt giống cuối cùng của Vương quốc.”
“Ngay cả Quốc vương của chúng tôi cũng đang bị bọn họ giam lỏng. Hơn nữa họ còn dùng chuyện này để áp chế chúng tôi, ép chúng tôi không được khiếu nại với Hội nghị Liên minh!”
“Vì sự an toàn của bệ hạ, chúng tôi chỉ có thể lựa chọn thỏa hiệp.”
“Hôm nay cuối chúng tôi cũng chờ được cơ hội để mở miệng nói chuyện, ở ngay trước mặt đông đảo các nghị viên đại biểu, ta không tin các ngươi dám thí quân!"
"Cẩu tặc, hôm nay bọn ta phải đòi một lời giải thích cho những oan hồn đã chết của Công quốc!"
Những lời nói của Bá tước Carlisle và Bá tước Houston lập tức đẩy bầu không khí trong hội nghị lên cao trào.
"Cắt đứt đường biển", "Ngồi nhìn minh hữu chiến bại", "Đào binh", "Dùng đồng minh làm bia đỡ đạn", nhưng chủ đề này vốn đã đủ nhạy cảm rồi, hiện giờ lại xuất hiện thêm một vụ "Giam lỏng quân chủ".
Nếu như có người nào trong số hai người Bolent I và Baird I xảy ra bất trắc, đây chắc chắn sẽ là một vụ thí quân.
Chuyện càng lúc càng lớn, các nghị viên vốn đang xem náo nhiệt cũng bắt đầu ngồi không yên.
Vấn đề trước đó còn dễ giải quyết, chờ sau cuộc chiến chậm rãi truy cứu trách nhiệm của các quốc gia đương sự là được, nhưng thí quân là chuyện tuyệt đối không thể nào xảy ra ở ngay dưới mắt của bọn họ.
Cho dù đây chỉ vỏn vẹn là một khả năng thì cũng không được.
Hội trường trở nên yên tĩnh, bầu không khí ngột ngạt đến đáng sợ, đại biểu của năm nước thảo nguyên bị dồn đến góc tường thảo liền vội vàng giải thích.
Tiếc là bọn hắn vừa mở miệng thì đã bị Công tước Bergson cắt ngang.
"Ta không cần biết là giữa bảy nước thảo nguyên các ngươi có ân oán gì, nhưng tuyệt đối không được phép giam lỏng quân chủ của nước khác.”
“Âm mưu thí quân chính là tội ác tày trời!”
“Ta đề nghị Liên minh phái đội tàu đi tiếp Bolent I và Baird I về, trong lúc đó, các ngươi nhất định phải bảo vệ sự an toàn của hai vị bệ hạ.”
“Những vấn đề còn lại, chờ sau khi hai vị bệ hạ đến Lutecia rồi chúng ta mới tổ chức cuộc họp để thương nghị."
Thoạt nhìn thì giống như Công tước Bergson đang áp chế năm nước thảo nguyên, nhưng trên thực tế lại là đang cứu bọn họ.
Nếu như tiếp tục thảo luận, đừng nói là ép Vương quốc Alpha từ bỏ kế hoạch, sợ là năm nước thảo nguyên đã trở thành đối tượng bị tình nghi thí quân trước rồi.
Suy cho cùng thì năm nước thảo nguyên vẫn chưa thành thục trong chính trị, mang chuyện còn chưa xảy ra đến Hội nghị liên minh thảo luận vốn đã là một nét bút hỏng.
Hết lần này tới lần khác cái mông của mình còn không sạch sẽ, bị người ta nắm được đằng chuôi trong vấn đề đối đãi với quân chủ của Công quốc Shilon và Công quốc Omega, Vương quốc Alpha làm sao có thể bỏ qua cơ hội này được?
Hội nghị Liên minh vừa mới bắt đầu, năm nước thảo nguyên đã bị đánh tan rồi.
Nói trắng ra là, những tội danh mà bọn họ gán lên người của Vương quốc Alpha đều chưa từng xảy ra, nhưng những tội danh tương tự thì đã xảy ra trên người của bọn họ rồi.
Nếu như không nhờ Công tước Bergson kịp thời cứu tràng, có lẽ chỉ vài ngày nữa thôi, Hội nghị Liên minh liền có thể nhận được tin tức Bolent I và Baird I gặp chuyện bỏ mạng.
Đến lúc đó, năm nước thảo nguyên sẽ biến thành than đá, dù có nhảy xuống biển rộng cũng không rửa sạch được.