Người dịch: Whistle
Chuyện này làm cho Harmodi cảm thấy vô cùng tức giận, nhưng gã ta đã bị hai người ở bên cạnh kéo lại.
Hai nước giao chiến không chém sứ giả, hiện tại vẫn còn chưa tới tình trạng chiến tranh thì làm sao có thể động thủ với sứ thần được.
Hiện giờ đã không còn giống như ba trăm năm trước nữa, Giáo Đình đã không thể tùy tiện chụp cái mũ dị đoan cho người khác, sau đó đưa người lên vỉ nướng.
Đối mặt với quý tộc của các quốc gia, Giáo Đình cũng chỉ có thể tuân thủ quy tắc trò chơi.
"Hai người kéo ta làm gì, tên này phách lối như vậy, nếu không dạy cho gã một bài học. . ."
Còn chưa nói hết thì tư lệnh của hạm đội số 1 - Moses cắt ngang, nói: "Đủ rồi Harmodi, tại sao ngươi vẫn cứ còn bốc đồng như vậy?”
“Với quan hệ của chúng ta và Vương quốc Alpha, chẳng lẽ ngươi còn trông chờ đối phương sẽ thực tình tới đón tiếp chúng ta hay sao?”
“Nếu như vừa rồi ngươi dám động thủ, thì đối phương cũng sẽ dám chết cho ngươi xem. Đợi đến khi Liên minh Nhân tộc truy cứu trách nhiệm, dù là người ở phía phía cũng chưa chắc chịu bảo vệ ngươi!"
Tư lệnh hạm đội có quyền trọng trong Giáo Đình, nhưng địa vị lại không cao, trong hàng ngũ cao tầng ở Thánh sơn của Giáo Đình, không một người nào có xuất thân hải quân cả.
Đây là do truyền thống quyết định. Trước khi hải quân phát triển lớn mạnh thì những chiếc ghế bên trên đã bị chia hết rồi, nên kẻ đến sau như hải quân không còn chỗ để ngồi.
Theo cái nhìn của Moses, hành động lao sư viễn chinh lần này chính là cơ hội để hải quân chứng minh giá trị của mình.
Ông ta sẽ không cho phép vì một chút việc nhỏ mà làm hỏng đại kế của hải quân.
"Moses, không phải là vì ta muốn kiếm chuyện, mà là đối phương thật sự khinh người quá đáng.”
“Chúng ta muốn làm gì là chuyện của chúng ta, há có thể nghe người ngoài chỉ huy?”
“Đưa một tấm hải đồ tới đây là có ý gì, chẳng lẽ bọn chúng cho rằng ngay cả thông tin về hải vực sương mù mà chúng ta cũng không có sao, còn phải nhờ đến sự giúp đỡ của bọn chúng?"
Harmodi không nhịn được phàn nàn nói.
Mặc dù gã ta tỏ ra xúc động, không điều đó không có nghĩa là gã ta là người ngu.
Mặc dù Giáo Đình theo hình thức quan hệ xã hội, nhưng cũng phải có năng lực. Một kẻ phế vật ngu xuẩn sẽ không có tư cách ngồi lên cái ghế tư lệnh hạm đội.
Sự lỗ mãng vừa rồi mà gã ta thể hiện chính là vì đắp nặn hình tượng của bản thân.
Vừa là làm cho Người Alpha xem, cũng vừa là làm cho lão đại của mình xem, giữ gìn tôn nghiêm của Giáo Đình chính là một sự đúng đắn chính trị.
Nếu như gã thật sự muốn ra tay, ở khoảng cách gần như vậy, thì ngay cả đồng bọn cũng sẽ không giữ được.
"Có gì mà kỳ lạ chứ, chỉ đơn giản là muốn muốn mượn tay chúng ta để tiêu diệt những chiếc thuyền U Linh đang tiềm phục trong hải vực sương mù mà thôi.”
“Dựa theo tin tình báo được truyền từ Thánh sơn, chiến tuyến ở Đông Vương quốc Warhammer đã gần như bị sụp đổ, sự chú ý của Người Alpha đã đổ dồn vào đó..”
“Trong thời gian ngắn, sợ là bọn chúng sẽ không rảnh quan tâm đến vùng duyên hải này.”
“Bên ngoài không làm gì được chúng ta, cho nên muốn chơi đâm lén đây mà. Hải vực sương mù được xưng là thập đại hung địa trên đại lục, có hơn 70 - 80% những chiếc thuyền đi vào bên trong đều bị thiệt hại.”
“Bây giờ còn có thuyền U Linh ẩn náu trong đó, nên càng hung hiểm hơn nữa.”
“Rõ ràng là Người Alpha đang muốn mượn đao giết người, hiện giờ phải xem cây đao mà bọn chúng mượn được có đủ sắc bén hay không thôi."
Moses cười lạnh nói.
Người trên đại lục đều biết rõ sự nguy hiểm của hải vực sương mù, nhưng bọn họ có lý do không thể không vào đó.
Hành động lần này vốn dùng danh nghĩa là vây quét thuyền U Linh, nếu như ngay cả một chút động tác thực tế cũng không có, Giáo Đình sẽ cảm thấy rất mất mặt.
Quan trọng nhất là tin tức về Thần khí.
Có tin đồn về việc tiểu đội tầm bảo bị mất tích trong hải vực sương mù là do Người Alpha gây ra, nhưng vấn đề Thần khí thì vẫn chưa có kết luận.
Rốt cuộc thì tiểu đội tầm bảo đã bị Người Alpha hạ độc thủ trước khi tiến vào đảo Độc Long, hay là bị hạ thủ sau khi lên đảo Độc Long, hoặc là tiểu đội tầm bảo đã xảy ra ngoài ý muốn trong quá trình tìm kiếm Thần khí.
Những vấn đề này đều chưa được xác định, nên Giáo Đình nhất định phải làm rõ.
Nếu không vào một ngày nào đó, bên ngoài đột nhiên xuất hiện ra một món Thần khí truyền thừa, rồi dùng nó làm căn cứ pháp lý để tuyên bố thành lập Giáo Đình mới, lúc đó sẽ rất bi kịch.
Sau khi nhìn lướt qua hải đồ, Moses phát hiện ra đây là một tấm hải đồ được lưu truyền rộng rãi trên đại lục nên liền âm thầm lắc đầu.
Người Alpha thật là hẹp hòi, muốn chơi chiêu mượn đao giết người thì cũng phải cho một tấm hải đồ kỹ càng một chút!
Nhưng xét thấy tính đặc thù của hải vực sương mù, có vẻ như chỉ cần có vị trí đại khái là đủ rồi, bởi vì mặc kệ vào từ hướng nào thì cũng chỉ gặp phải toàn sương mù.
Ánh nắng mặt trời không thể chiếu vào bên trong, nên sẽ không thể phân biệt được ban ngày và ban đêm, bên trong đó cũng chỉ có một hòn đảo Độc Long, có hải đồ bên trong hay không cũng không có gì khác nhau.
Dưới sự chỉ dẫn của người dẫn đường, đoàn tàu chậm rãi tiến lên, giữ lại tinh lực để đối phó với kẻ địch.
Hiển nhiên, bọn họ cũng không hề tin tưởng Vương quốc Alpha, nên luôn duy trì cảnh giác mọi lúc mọi nơi.
Ngoài miệng thì khinh thường, nhưng đó chẳng qua chỉ là những lời nói cho các binh sĩ nghe, các quan chỉ huy sẽ không ngu ngốc đến mức xem thường Vương quốc Alpha.
. . .
Bên trong Vương đô, Nguyên soái Hudson lại đến xin Quốc vương Caesar IV cho nghỉ phép.
Những yêu cầu nghỉ phép tương tự đều xảy ra vài lần mỗi tháng.
Không phải Hudson muốn trộm lười, mà là vì hệ thống làm việc hiện giờ ở Vương quốc Alpha quá phản nhân loại.