Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 1150 - Chương 1150 - Dẫn Linh Đăng

Chương 1150 - Dẫn Linh Đăng
Chương 1150 - Dẫn Linh Đăng

Người dịch: Whistle

Chế độ làm việc mười ngày mới được nghỉ một ngày khiến cho một người ở xa nhà như Hudson lão gia cảm thấy rất khó làm.

Là một người đàn ông tốt của gia đình, sau khi công tác huấn luyện quân sự bước vào quỹ đạo, Hudson đã thực hiện nghiêm túc chế độ làm việc năm ngày nghỉ một ngày.

Thỉnh thoảng sẽ phát sinh chậm trễ là chuyện không thể tránh khỏi.

Bởi vì hắn không chỉ cần xử lý công việc ở Vương quốc, mà ngay cả sự vụ trong lãnh địa cũng cần hắn phải nhọc lòng.

Đây là lúc phát huy ưu thế của Long kỵ sĩ, nếu như là những quý tộc khác, đi đi lại lại giữa hai nơi tấp nập như vậy sẽ khiến cho Ma thú bị kiệt sức.

"Nguyên soái, vừa mới nhận được tin tức, hạm đội của Giáo Đình đã tiến vào hải vực của Vương quốc."

Nghe xong lời này của vệ binh, Hudson liền biết rằng mình nên lên đường rồi.

Vương quốc muốn hạ thủ với hạm đội của Giáo Đình thì sao có thể thiếu được người cầm đầu như hắn chứ?

Không phải Hudson chém gió, nếu không có hắn dẫn đầu, cho dù hạm đội của Giáo Đình bị thiệt hại nặng nề, các đại quý tộc ở các tỉnh duyên hải chưa chắc dám bỏ đá xuống giếng.

Điều này được xác định bởi độ tuổi của người cầm quyền. Thoạt nhìn thì Tổng đốc các tỉnh đều đang trong độ tuổi trẻ trung khoẻ mạnh, nhưng thực tế rất nhiều người trong số họ đều đã có chắt.

Những người qua tuổi ngũ tuần như Bá tước Pierce đã được coi là trẻ trung trong hàng ngũ những người đứng đầu các đại gia tộc.

Tuổi thọ trung bình của con người ngắn, nhưng điều đó thì có liên quan gì đến người cầm quyền?

Chỉ cần con cháu của các đại quý tộc có tài năng bình thường, giữa đường không xảy ra bất trắc thì có thể dễ dàng sống đến 80 - 100 tuổi.

Sự thay đổi quyền lực bình thường thường xảy ra sau khi người thừa kế đã được tôi luyện thành một kẻ già đời chính đàn, thường là sau 40 hoặc 50 tuổi.

Người ở độ tuổi này giỏi nhất là giữ giang sơn, năng lực và uy vọng đều đã được rèn luyện. Họ sẽ không rơi vào tình trạng không đủ tinh lực của tuổi xế chiều, cũng sẽ không có sự lỗ mãng của thời trẻ trâu.

"Mang phần văn kiện này đưa vào trong vương cung."

Hudson thản nhiên nói.

Từ khi công tác huấn luyện bước vào quỹ đạo thì một vị Nguyên soái như hắn đã không còn nhiều chuyện để làm. Ngoài thỉnh thoảng sẽ kiểm tra thí điểm một chút tình hình huấn luyện ra, thời gian còn lại đều đang lười biếng.

Đối phía các sĩ quan bên dưới mà nói, cuộc huấn luyện hiện giờ đã không còn là huấn luyện bình thường nữa, mà còn là công danh lợi lộc và cái mạng nhỏ của họ.

Lúc vừa bắt đầu cuộc huấn luyện, Hudson giám sát rất nghiêm ngặt, nhưng sau này khi hắn phát hiện ra dù có sự tồn tại của mình hay không thì tất cả mọi người đều sẽ cố gắng huấn luyện, nên hắn cũng lười quan tâm.

Mặc dù ít quân vụ, nhưng mỗi khi nghỉ phép hắn đều trình đơn lên cho Quốc vương phê duyệt, làm vậy để chứng minh rằng hắn rất tôn trọng Quốc vương.

Còn việc Caesar IV có phê hay không đều không quan trọng, dù sao trước khi đơn xin nghỉ phép này tới được vương cung thì Hudson đã rời đi vương đô từ trước đó, muốn cản cũng cản không kịp.

. . .

"Đây chính là hải vực sương mù à, quả nhiên là giống như trong truyền thuyết vậy.”

“Nếu như không có cao thủ tùy hành, một khi những con thuyền bình thường đi lạc vào trong này sẽ rất khó có thể tìm được phương hướng!”

“Diện tích của hải vực sương mù không nhỏ, dù là tìm kiếm thuyền U Linh hay là tìm kiếm đảo Độc Long cũng đều không thể hoàn thành trong ngày một ngày hai.”

“Bởi vì bị sương mù bao phủ, nên có rất nhiều vũ khí trên thuyền đều sẽ không phát huy được tác dụng, binh lính bình thường vào đây cũng chẳng giúp ích được gì.”

“Trận chiến này không dễ đánh nha!"

Harmodi cau mày nói.

Ma Tinh pháo không phát huy được tác dụng, để binh lính bình thường đi giao thủ với U Linh thì chẳng khác nào đang nộp mạng.

Nhỡ đâu bởi vì vây quét thuyền U Linh mà làm cho hạm đội bị tổn thất nặng nề, khi trở về bọn họ sẽ không biết giải thích như thế nào.

"Nếu như trận này dễ đánh thì đã không tới lượt của chúng ta rồi.”

“Có không ít người quan tâm đến lõi của thuyền U Linh, Người Alpha cũng đã tập kết hạm đội ở vùng duyên hải, nhưng cuối cùng đến lúc sắp hành động lại chọn cách từ bỏ, có thể tưởng tượng được chuyện này nguy hiểm cỡ nào.”

“Vũ khí trên thuyền đã không còn dùng được nữa.”

“Theo một nghĩa nào đó mà nói, sau khi tiến vào hải vực sương mù, quân hạm cũng chẳng khác những chiến thuyền buôn bình thường là mấy.”

“Xem ra chúng ta chỉ có thể để hạm đội ở lại bên ngoài rồi phái ra cao thủ vào trong tìm kiếm tung tích của thuyền U Linh, chờ sau khi giải quyết xong lũ này thì mới có thể an tâm đi tìm đảo Độc Long."

Moses chậm rãi nói.

Để hạm đội ở lại bên ngoài cũng là một chuyện vô cùng rủi ro. Nếu như Người Alpha muốn hạ độc thủ với bọn họ, thì lúc chia binh chính là thời cơ tốt nhất để đối phương xuất thủ.

Dù rằng ba hạm đội lớn này cộng lại còn mạnh hơn toàn bộ lực lượng hải quân của Vương quốc Alpha, nhưng không chỉ có hạm đội là làm ảnh hưởng đến kết quả của cuộc chiến.

Tập hợp một số cao thủ cấp 8 hoặc là triệu tập lực lượng không quân tới đều có thể giúp ích cho cuộc chiến này.

"Phái mấy chiếc thuyền vào trong đó nhóm lửa Dẫn Linh đăng trước, thử xem có thể dụ được thuyền U Linh không.”

“Nếu như có thể dụ được lũ U Linh này ló mặt thì cuộc chiến sau này sẽ dễ thở hơn."

Tư lệnh của hạm đội số 2 đề nghị.

"Được!"

. . .

Một vài con tàu tiếp tế không đáng tiền đã rất vinh hạnh được nhận nhiệm vụ làm mồi nhử này, và đang chậm rãi di chuyển ở ngoài rìa sương mù.

Cảnh tượng này trùng hợp để Hudson nhìn thấy khi đang bay ngang trên trời.

Kỹ năng diễn xuất kém cỏi như vậy mà cũng muốn dụ thuyền U Linh của mình ra, không sợ lãng phí thời gian và bị thiệt quân sao?

Bình Luận (0)
Comment