Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 1153 - Chương 1153 - Hải Chiến (2)

Chương 1153 - Hải Chiến (2)
Chương 1153 - Hải Chiến (2)

Người dịch: Whistle

Gã ta phán đoán không sai, loài sinh vật như U Linh rất hiếm gặp, đặc biệt là ở trên biển.

Thỉnh thoảng gặp phải mấy con thì còn có thể là ngoài ý muốn, nhưng xuất hiện nhiều như vậy, hoặc là đã chạm trán với thuyền U Linh, hoặc là đã đi lạc vào một nơi nguy hiểm nào đó.

Hạm đội này vốn đang neo đậu tại chỗ không hề di chuyển, bây giờ lại đột nhiên bị một lượng U Linh tập kích, nhất định là đang bị thuyền U Linh "cướp đoạt".

Nhưng mà, cách đối phó của gã lại trông hơi phèn. Chiếu Minh thuật được các Ma pháp sư thi triển trông vô cùng chói mắt trong cơn bão.

Đáng tiếc là dù có tìm khắp mấy dặm cũng không phát hiện ra tung tích của thuyền U Linh. Toàn bộ Ma Tinh pháo đều đã được nạp đạn, nhưng họ lại lúng túng phát hiện ra mình không tìm thấy mục tiêu để công kích.

Không biết là do pháo binh quá khẩn trương, hay là vì sóng biển cuồn cuộn gây ra ngoài ý muốn, một khẩu Ma Tinh pháo đột nhiên bắn ra ngoài. Sau đó, tất cả Ma Tinh pháo đều hưởng ứng theo, liên tục phát ra những tiếng nổ "ầm ầm".

Moses vốn định ra tay ngăn cản, nhưng sau khi do dự một lúc, gã ta đã bỏ qua ý định này.

Vì chịu ảnh hưởng của cơn bão, nên dù có Chiếu Minh thuật thì cũng chỉ chiếu sáng được một khoảng cách vô cùng có hạn. Lỡ như thuyền U Linh đang trốn ở ngoài tầm mắt, để Ma Tinh pháo nã vào lần không chừng có thể đạt được thu hoạch ngoài ý muốn.

Moses đã không còn hy vọng xa vời là có thể tiêu diệt được đối phương nữa. Chỉ cần có thể đuổi những chiếc thuyền U Linh đánh lén này rời đi thì gã đã cảm thấy rất thỏa mãn rồi.

Ít nhất thì cũng phải cầm cự được đến hừng đông, màn đêm đã tăng cường quá nhiều sức chiến đấu cho U Linh, nếu như cuộc chiến phát sinh vào ban ngày, bọn họ cũng sẽ không bị động giống như hiện giờ.

Nơi xa, Hudson vừa quan sát trận đại chiến này vừa nở một nụ cười nhàn nhạt.

Thẳng thắn mà nói, màn thể hiện của hạm đội Giáo Đình sau khi bị tập kích đã được xem như ưu tú trên toàn bộ đại lục Aslante.

Nếu không phải tối nay đột nhiên xuất hiện một cơn bão yểm trợ, sợ là cuộc đánh lén này sẽ không dễ dàng thành công như vậy.

Chuyện không được hoàn mỹ chính là không thể nào quan sát được hết cuộc chiến này. Nếu như hắn thông báo cho hạm đội của Vương quốc từ trước, không chừng còn có thể bắt được mấy chiếc quân hạm chiến lợi phẩm.

Hiện giờ thì chỉ có thể chờ đợi trận chiến kết thúc rồi trục vớt thuyền đắm thôi. Có thể thu hoạch được gì hay không thì vẫn còn một ẩn số.

...

Hải vực sương mù, sau khi nhận được tin hiệu cầu viện, đội lùng bắt liền vội vàng quay trở về. Tiếc là hiện giờ tối lửa tắt đèn, càng vội vàng thì sẽ càng dễ bị mất phương hướng.

Vị trí của quân hạm vốn đang không ngừng di chuyển trong cơn bão. Trở về đường cũ chỉ là một loại hy vọng xa vời, sau khi quay đầu chạy loanh quanh một hồi thì bọn họ liền bị mất phương hướng.

Chuyện này làm cho Harmodi vô cùng tức giận, gã ta lập tức gọi tên tên thuyền trưởng tới rồi mắng một trận xối xả. Đã sớm biết là chuyến này sẽ không thuận lợi, nhưng gã không ngờ là người xảy ra bất trắc đầu tiên lại là hạm đội ở bên ngoài.

Nếu như biết trước là thuyền U Linh sẽ chạy tới đó tập kích hạm đội thì bọn họ đã không hao công tổn sức tiến vào trong này, mà trực tiếp ôm cây đợi thỏ là được.

"Tư lệnh, sóng gió trên biển quá lớn, gần đây lại không có bất kỳ một điểm nào để đánh dấu, chúng ta không thể nào xác định được phương hướng.”

“Hay là phái người đi điều tra trước, đợi sau khi xác định được vị trí của hạm đội, chúng ta mới chạy tới cũng không muộn."

Gã thuyền trưởng trung niên vừa nói hết câu đã bị vả cho một cái bạt tai, đây quả thực là một ý nghĩ ngu ngốc.

Phái cao thủ ra ngoài tìm kiếm vị trí của hạm đội không phải là vấn đề gì quá lớn, nhưng vấn đề là nơi này chính là hải vực sương mù.

Phóng tầm mắt chỉ nhìn được một mảnh tối tăm mù mịt, nếu như thật sự phái cao thủ rời khỏi quân hạm, sợ rằng ngay cả đường về cũng không tìm được.

"Harmodi, mau chóng nghĩ ra cách gì đó đi. Số lượng cao thủ ở lại trong hạm đội quá ít, nếu như gặp phải thuyền U Linh cấp 8 thì nhất định sẽ bị thiệt lớn.”

“Nếu như chúng ta về trễ, hạm đội tổn thất quá nặng nề, sợ là không thể nào giải thích được với những người ở bên Thánh sơn."

Một lão già khổ tu sĩ nghiêm nghị nói.

Những người tu luyện hệ Hắc Ám như bọn họ trước giờ vốn không được chào đón trong Giáo Đình. Cho dù đã thành cường giả cấp 8 rồi, nhưng địa vị lại không hề cao.

Hết cách nào, thiên phú và hoàn cảnh xuất sinh chính là trời sinh, không phải là chuyện mà sức người có thể thay đổi.

Thực ra thì những người như bọn họ đã được xem như may mắn. Nếu không phải Giáo Đình đang trong thời kỳ suy tàn, cần những tổ chức "tà giáo" đứng ra làm giúp những công việc bẩn thỉu thì sợ là họ thậm chí còn không có tư cách để tu luyện.

Vào ba trăm năm trước, khi Giáo Đình xưng bá đại lục, phàm là những kẻ được phát hiện ra là có thiên phú hệ Hắc Ám thì đều sẽ bị hủy diệt.

Cho dù có cha mẹ là quyền quý một phương, không đành lòng nhìn xem cốt nhục của mình bị giết chết, cùng lắm cũng chỉ có thể mang đứa con có thiên phú hệ Hắc Ám của mình đi giấu trong dân gian.

Đối với đám cường giả hệ Hắc Ám mà nói, hành động lần này chính là cơ hội tốt nhất để họ xoay người.

Trên đại lục Aslante này, cường giả vi tôn, chỉ cần hệ Hắc Ám có thể sinh ra một cường giả Thánh Vực, vậy thì địa vị của họ trong Giáo Đình sẽ phát sinh biến đổi.

Và ngược lại, một khi hành động này thất bại, để hạm đội bị thiệt hại nặng nề, vậy thì những người như họ chính là những đối tượng tốt nhất để đùn đẩy trách nhiệm.

Bình Luận (0)
Comment