Người dịch: Whistle
Bởi vì tín ngưỡng nên có rất nhiều người trong Giáo Đình ngứa mắt với bọn họ.
Harmodi hung hăng đạp cho lão già này một cước rồi tức giận nói: "Đủ rồi! Không thấy ta đang nghĩ biện pháp sao, ở đó ồn ào cái gì!"
Thực lực của gã đúng là kém hơn lão già trước mắt, nhưng gã không chỉ là một Thánh kỵ sĩ cấp 7, mà còn đảm nhiệm chức Tư lệnh hạm đội, địa vị cao hơn lão già này nhiều.
Một chút xung đột nhỏ này chẳng tính là gì, điều quan trọng là làm sao mới tìm được vị trí của hạm đội chủ lực. Vừa rồi Harmodi còn nghĩ có thể men theo đường cũ để trở về, nhưng sau khi bị một cơn bão ập đến, hiện tại gã ta cũng không biết là mình đã bị lạc trôi đến phương trời nào.
"Ta đã truyền tin cho Moses để y bắn Ma Tinh pháo rồi. Chỉ cần rút ngắn được khoảng cách là chúng ta có thể dựa vào tiếng nổ để tìm kiếm phương hướng.”
“Nhưng nơi này chỉ có tiếng gió bão, chứng tỏ hạm đội không ở mảnh hải vực này, đổi hướng rồi tiếp tục tìm kiếm đi!"
Trong thâm tâm Harmodi còn muốn hạ lệnh chia binh ba đường để tìm kiếm ba hướng khác nhau, nhằm gia tăng xác suất tìm kiếm. Nhưng tiềm thức lại nói cho gã biết rằng làm vậy sẽ rất nguy hiểm.
Loại cảm giác này đã từng cứu mạng của gã rất nhiều lần. Nên mỗi lần xuất hiện cảm giác kinh tâm động phách này, Harmodi đều không dám xem nhẹ.
...
Cuộc chiến đẫm máu vẫn còn đang tiếp tục, nước mưa đã cuốn trôi đi những vết máu còn sót lại trên boong tàu, nhưng lại không thể gột rửa bầu không khí tối tăm lạnh lẽo trên chiến trường.
Tiếng pháo vẫn không ngừng vang lên, nhưng lại có vẻ hơi yếu ớt. Sau khi những chiếc quân hạm lần lượt chìm xuống biển, tiếng pháo liền trở nên ngày càng yếu đi.
Moses bất lực nhìn những chiếc hạm đội phe mình không ngừng bị đánh chìm, nhưng ngay cả hướng của kẻ địch cũng không tìm tới, gã không ngồi yên được nữa.
Trong thâm tâm Moses có một giọng nói đang không ngừng nhắc nhở gã:
"Không thể tiếp tục ngồi chờ chết được nữa!"
"Không thể ngồi chờ chết được!"
...
Nếu không tìm được bản thể của thuyền U Linh thì dù có giết được nhiều U Linh cỡ nào cũng đều là uổng công. Lấy con U Linh Vương trước mắt làm ví dụ, nó đã bỏ mạng hai lần trên chiếc hạm đội chỉ huy này rồi, nhưng kết quả là vẫn đang nhảy nhót tưng bừng.
Đúng là thực lực của nó đã yếu hơn ban đầu, nhưng sự suy yếu này lại không quá đáng kể. Ngược lại, hai vị cường giả cấp 8 chết trận trên quân hạm chỉ huy lại là một sự tổn thất vĩnh viễn.
Người ta có thể sống lại sau khi chết, còn có thể mang theo một đám U Linh nhỏ liều mạng đồng quy vu tận, nhưng cường giả trên quân hạm này một khi chết rồi thì thực sự đã chết.
Xét theo tình hình chiến đấu hiện tại, nếu như không tìm được bản thể của thuyền U Linh rồi đánh trọng thương nó, sợ là hạm đội này sẽ không cầm cự được đến hừng đông.
Biết là một chuyện, nhưng làm sao để thoát khỏi khốn cảnh này lại là một chuyện khác. Sự mâu thuẫn trong lòng đã trực tiếp ảnh hưởng đến việc chỉ huy của gã.
Thực ra, cuộc chiến đã bước đến giai đoạn hiện giờ rồi thì có quan chỉ huy hay không cũng vậy. Dù sao toàn bộ chiến trường đều đã hỗn loạn, đội hình đã sớm không còn tồn tại nữa.
Bị ảnh hưởng bởi sóng biển, Ma Tinh pháo đã vô tình ngộ thương đến quân hạm phe mình, chuyện này đã xảy ra nhiều lần rồi. Những gã lại không dám hạ lệnh ngừng bắn, bởi vì đây là chỗ dựa tinh thần cuối cùng của các binh sĩ.
"Truyền lệnh xuống, toàn quân chia ra phá vây!"
Sau một hồi đấu tranh tư tưởng, Moses chỉ đành bất đắc dĩ hạ lệnh phá vây.
Có thể thoát được chiếc nào hay chiếc đó, cứ ở lại đây cũng chỉ bị địch nhân từ từ mài chết mà thôi. Không tìm được vị trí của thuyền U Linh, dù gã muốn phản công cũng không có cách nào.
Không phải vì Moses không có năng lực, mà vì địch nhân quá gian xảo. Bạn có thấy thuyền U Linh nào ra ngoài ăn cướp mà chỉ thấy U Linh không gặp thuyền chưa?
Những sĩ quan ở gần đó định mở miệng thuyết phục, nhưng cuối cùng lại ngậm miệng không nói. Khi đưa ra mệnh lệnh này, sau này Moses nhất định sẽ bị truy cứu trách nhiệm.
Nếu không chia ra phá vây, sợ là kiếp nạn tối nay cũng không qua được, lúc đó làm gì còn sau này nữa?
...
Trong tầng mây, có một người một rồng một gấu đang ở trong ma pháp thuẫn vừa quan sát cuộc chiến, vừa không ngừng hành bình trận chiến ở bên dưới.
Đến mức ngay cả chuyện ăn tối cũng bị Hudson quên luôn. Cơm có thể ăn lúc nào cũng được, nhưng cuộc chiến thú vị như này thì không phải ngày nào cũng có thể chứng kiến.
"Không hay rồi, quân địch muốn chạy trốn!"
Khi nhìn thấy những chiếc quân hạm đang dần di chuyển khỏi vị trí ban đầu, Hudson lập tức nhận ra điều không ổn.
Nhưng vì số lượng hạm đội của Giáo Đình thực sự là rất nhiều, dù cho cuộc chiến này đã đánh mấy canh giờ rồi, nhưng trên mặt biển vẫn còn có không ít quân hạm.
Nếu như ở yên tại chỗ chiến đấu thì đám U Linh kia còn có thể từ từ mài chết địch nhân.
Nhưng hiện giờ kẻ địch đã bỏ chạy tứ phía, cho dù Hudson có đích thân tham chiến thì cũng không thể nào giết hết được toàn bộ kẻ địch.
Sau khi suy tư một hồi, Hudson lập tức căn dặn: "Hai người các ngươi mau hạ lệnh cho U Linh Vương là hãy tiêu diệt quân hạm chủ lực của địch nhân trước, đừng có quan tâm đến những chiếc quân hạm nhỏ kia nữa.”
“Belersden, phản ứng của ngươi rất Linh hoạt, lén tìm cơ hội giúp lũ U Linh một tay, nhưng nhớ là đừng để lộ thân phận."
Hudson không cho Maxim xuất thủ là vì hắn cần Cự Long ở lại bảo vệ mình, một mặt là vì cảm thấy không yên lòng.
Nếu bàn về kỹ thuật đánh lén, Belersden là dân chuyên nghiệp, còn Maxim thì chỉ là một tấm chiếu mới.
Một khi chơi high rồi, Hudson không dám cam đoan là con rồng khờ khạo này có thể khống chế được bản tính thích khoe khoang của mình.