Ba nữ Tinh Linh vương cũng không phải là Tinh Linh mới sinh của thời đại này, cả ba đều đã lên ngôi được tầm 200-300 năm, có lẽ họ đã đột phá Thánh Vực từ hơn trăm năm trước rồi.
Nguyên nhân mà họ lựa chọn bại lộ thực lực vào lúc này là vì động viên cho Liên minh Dị tộc.
Nhiều cuộc chiến đang rơi vào tình trạng bế tắc, nhìn thì có vẻ như song phương là kẻ tám lạng người nửa cân, nhưng trên thực tế, nhân tộc vẫn chiếm ưu thế ở nhiều khu vực hơn.
Hoặc có thể nói là ngoài Bắc đại lục ra, tất cả chiến trường còn lại, nhân tộc đều chiếm ưu thế.
Ngược lại, bên phía nhân tộc lại không có động tĩnh gì, ngoài Shelter VII ngóc đầu dậy ra thì không nghe nói có người nào đột phá cảnh giới nữa.
Rốt cuộc là do mọi người đang nể mặt Giáo Hoàng, tạm thời nhường lại sân khấu cho Shelter VII biểu diễn; Hay là thật sự không có người nào đột phá Thánh Vực, Hudson cũng không rõ lắm.
Hắn chỉ biết là trong Vương quốc Alpha gần đây không có người nào đột phá Thánh Vực, nhưng người bế quan tìm cách đột phá lại không ít.
Tóm lại, ngoài bên phía dị tộc xuất hiện bảy vị cường giả Thánh Vực ra, phe nhân tộc vẫn chỉ có 5 vị như lúc ban đầu.
Nhưng muốn nói phe dị tộc chiếm ưu thế thì chưa chắc, bởi vì cường giả Thánh Vực bình thường sẽ không phải là đối thủ của một Giáo Hoàng mặc full combo Thần khí và tứ đại Long kỵ sĩ trên đại lục, vả lại bên cạnh Hudson còn có thêm một con gấu.
Trong tay Dị tộc cũng có Thần khí truyền thừa của chủng tộc, chưa đánh thì sẽ không biết ai mạnh ai yếu, xem như song phương vẫn còn ở trong trạng thái cân bằng.
Nhưng xét về mặt số liệu thì vẫn có thể đoán được số lượng cường giả Thánh Vực hiện giờ trên đại lục vẫn là vô cùng thưa thớt.
Ít nhất là trong Đế Quốc Thú Nhân và Liên minh Thượng Cổ Di tộc không có nhân vật đại biểu nào.
Đặc biệt là Đế Quốc Thú Nhân, nếu như có loại cường giả này thì đã đẩy ra để cổ vũ thú tâm rồi.
Tuy nhiên, đối với cuộc chiến tranh đại lục trước mắt mà nói, để chút ít cường giả Thánh Vực này ở lại trong nhà để làm lãnh tụ tinh thần sẽ có giá trị nhiều hơn là phái ra ngoài chiến đấu.
Nếu như thường xuyên ra tay, chẳng mấy chốc sẽ xuất hiện hình ảnh cường giả Thánh Vực bị một đám cao thủ cấp 8 đánh hội đồng.
Đặc biệt là trên chiến trường, nếu như không cẩn thận rơi vào trong cạm bẫy mà địch nhân bố trí, cường giả Thánh Vực cũng có khả năng vẫn lạc.
"Nguyên soái, Công quốc Mosey đã truyền tới chiến báo mới nhất, đại quân dị tộc đang phát động tấn công toàn diện nhằm vào Pháo đài August, Quốc vương mời ngài vào trong vương cung nghị sự."
Lời nói của tên lính truyền tin vang lên, lông mày Hudson hơi nhíu lại.
Liên minh Thượng Cổ Di tộc xâm lược Công quốc Mosey, đây rõ ràng là không xem Vương quốc Alpha ra gì mà, xem ra cuộc chiến ở mặt trận phía tây đã không thể né tránh được nữa.
Lúc đầu hắn còn nghĩ là nếu như Liên minh Thượng Cổ Di tộc chịu nể mặt, trực tiếp từ Công quốc Orton xuôi nam, hắn sẽ thống lĩnh đại quân đi gây chuyện với thú nhân trước.
Còn về Đông Vương quốc Warhammer đã sụp đổ và Tây Vương quốc Warhammer sắp thất thủ thì có thể tạm thời vứt cho bọn chúng trước.
Tiếc là lũ dị tộc này không chịu phối hợp, ép hắn phải đi chi viện cho chiến trường Mosey.
"Hầu tước James, ngươi tiếp tục ở lại đây quan sát công tác huấn luyện, ta vào trong vương cung một chuyến."
Hudson lập tức dặn dò tên phó soái ở bên cạnh.
Vì học trộm năng lực quân sự của Hudson, Hầu tước James đã trở thành một cái đuôi. Phàm là những nơi mà Hudson đích thân huấn luyện đều sẽ nhìn thấy hình bóng của ông ta.
Hudson không hề phòng bị, nguyên nhân chủ yếu là vì người này vốn không phải là uy hiếp trong mắt của hắn.
Ai bảo gã này buộc chặt với vương thất quá làm gì, trong quá trình quật khởi, gã ta nhất định sẽ vướng vào cuộc tranh đấu trong vương thất.
Nợ ân tình là sẽ không thể nào trả hết, cho nên gã chỉ có thể làm công cho vương thất cả đời.
Muốn kiếm một miếng đất phong rồi trở thành chư hầu một phương là chuyện không thể nào.
Với một người không thể làm chủ cả bản thân mình, cho dù gã có học được bao nhiêu thứ thì cũng sẽ bị trói tay trói chân thôi.
Việc gã có thể phát huy được tài năng của bản thân hay không đều dựa hết vào việc có nhận được lòng tin từ quân chủ không. Tuy nhiên, sự tín nhiệm của quân chủ lại là thứ khó lấy nhất.
Đương nhiên, đây cũng là cuộc sống mà rất nhiều quý tộc hâm mộ. Nếu như nhận được sự ủng hộ từ vương thất, có lẽ hiện giờ Hầu tước James còn đang nỗ lực phấn đấu vì một toà Nam tước lĩnh.
Thay vì giãy giụa trong hàng ngũ tiểu quý tộc, chẳng thà trở thành gia thần của vương thất. Không chỉ có được thân phận địa vị, mà còn có cả vinh hoa phú quý, có thể tích lũy đầy đủ tài nguyên cho con cháu. . . .
"Nguyên soái, xét theo tình hình trước mắt, có lẽ nguyên soái sẽ phải xuất binh sớm."
Trong khi nói chuyện, Caesar IV liền đưa bức thư trong tay cho Hudson.
Uy lực của việc thổi gió bên gối rất lớn, ngay cả Quốc vương cũng không chịu được.
Nhưng vì quyền nói chuyện về phương diện quân sự của Caesar IV có hạn, y nói đỡ thì không có vấn đề, nhưng muốn trực tiếp đưa ra quyết định thì lại không được.
Vì không muốn gây ra một cuộc phong ba chính trị, nên Caesar IV liền dứt khoát mời một mình Hudson tới thương lượng.
Một quyển bút ký quen thuộc, phong cách hành văn cũng quen thuộc, vừa nhìn liền biết là do bạn cũ George viết rồi.
Trước đó Hudson cũng từng nhận được những bức thư tương tự như thế này.
Chỉ là nội dung trong thư nhà sẽ khác, ngoài việc cầu viện ra, George còn dùng ngữ khí mịt mờ nhắc nhở: Tranh thủ phái binh tiếp viện đi, điều kiện dễ thương lượng.
Làn sóng thu mua bằng lợi ích này không phải nhằm vào Vương quốc Alpha, mà là nhằm vào hai cá nhân.
Suy cho cùng thì việc thu mua cả một Vương quốc sẽ cần phải trả giá rất lớn so với việc chỉ thu mua hai người.