Từ phản ứng của Caesar IV cũng có thể thấy là y đã tiếp nhận thiện ý của Người Mosey rồi.
"Bệ hạ, có cần phải thương lượng chuyện này với mọi người một chút không?"
Hudson hỏi thăm.
Hắn vẫn có chút chưa quen với việc trực tiếp thương lượng lợi ích với Người Mosey ở ngay trước lão đại của mình như thế này.
Nhỡ đâu suy đoán sai, đây là cái hố mà Caesar IV đào ra dành cho hắn, mà hắn còn muốn nhảy vào bên trong thì sẽ rất ngu xuẩn.
"Nguyên soái, có một số việc, khi công khai rồi thì sẽ không dễ làm!"
Caesar IV hơi nhíu mày nói.
Lúc đầu y cũng không muốn tham gia trực tiếp như vậy, nhưng lại không chịu nổi vương hậu của mình suốt ngày lải nhải bên tai, cộng thêm vị anh rể kia ra tay lại hào phóng.
Dù sao sớm muộn gì cũng phải xuất binh, xuất binh sớm mấy ngày đối với Vương quốc Alpha cũng không có ảnh hưởng gì nhiều, nên y liền đồng ý.
Sau khi do dự một chút, Hudson gật đầu nhẹ.
Đúng là chuyện này không thích hợp có quá nhiều người biết, nếu không sẽ không đủ bánh để chia.
Trong thâm tâm hắn cũng không khỏi cảm thán về tốc độ trưởng thành của George.
Nếu chỉ là việc phái viện binh tới sớm một chút thì sẽ không cần trả một cái giá lớn đến vậy. Thoạt nhìn chỉ là để viện binh xuất phát sớm hơn một chút, nhưng trên thực tế là đang thay đổi chiến lược của Vương quốc Alpha.
Nếu như chiến tranh diễn ra suôn sẻ thì không nói, nhưng một khi gặp phải khó khăn, chiến lược "trước bắc sau tây" của Vương quốc Alpha sẽ biến thành "trước tây sau bắc".
Chuyện này có liên quan đến việc thay đổi chiến lược của Vương quốc, cho dù Hudson có gan to bằng trời thì cũng không tránh được phải lẩm bẩm một trận.
Nếu như Công quốc Mosey chỉ thu mua có mỗi mình hắn thì Hudson nhất định sẽ cự tuyệt mà không chút do dự, dù sao lời hứa của chính khách chính là thứ khó tin nhất.
Không ai dám cam đoan sau này Người Mosey sẽ không vì lợi ích của bản thân mà bán đứng bọn hắn trong một khoảnh khắc quan trọng nào đó.
Nhưng nếu kéo được Caesar IV xuống nước, tình hình sẽ khác.
Một người gánh không nổi, nhưng đổi thành hai người thì áp lực sẽ nhẹ hơn.
Nếu như cơ mật thật sự bị tiết lộ, thì Quốc vương sẽ là người hứng đạn trước. Hudson chỉ cần dẫn đạo dư luận một chút, để người ngoài nghĩ rằng là do Caesar IV sai hắn làm vậy.
Hình tượng "trung thần" có thể cứu vãn được không ít danh dự cho hắn, không đến mức bị bêu danh như cái mác "phản đồ".
Còn về Caesar IV, Hudson hoàn toàn không quan tâm. Bênh người thân không cần đạo lý là trạng thái bình thường trên đại lục Aslante. Cùng lắm chỉ là quyết sách sai lầm, không có người nào sẽ cho rằng kẻ làm lão đại như Caesar IV sẽ phản bội vương quốc.
Dù gì thì vương thất cũng còn có 3 tỉnh thành ở phía bắc. Cho dù Người Mosey có ra giá cao đến đâu cũng không khả năng sánh bằng ba tỉnh thành.
Đương nhiên, đây chỉ là cái nhìn của các quý tộc vừa và nhỏ. Còn đại quý tộc đều biết rõ vương thất không đầu tư nhiều tài nguyên vào ba tỉnh thành phía bắc, cho dù thất thủ thì cũng chẳng bị thiệt hại gì nhiều.
Nếu nhìn từ hướng này, thật ra quân chủ có năng lực bình thường một chút cũng không tệ. Nếu như đổi thành một vị hùng chủ, đầu tư một lượng lớn tài nguyên vào ba tỉnh thành phía bắc, vậy thì hiện giờ sẽ không chịu nổi tổn thất.
Trong khoản giao dịch này, ngoài lợi ích trực tiếp ra, còn có cả lợi ích chính trị mịt mờ.
Sau khi trải qua lần phân chia lợi ích này, mối quan hệ của Hudson và Caesar IV liền trở nên vi diệu hơn.
Việc nới lỏng mối quan hệ giữa hai người có ý nghĩa rất lớn đối với sự ổn định chính trị của Vương quốc sau chiến tranh.
Hudson nhìn thẳng vào Caesar IV ở trước mặt, hắn đang nghi ngờ là liệu Quốc vương của mình có nhìn ra được những vấn đề này không.
Dù sao, nội dung mà hắn liên tưởng đến thực sự là rất nhiều. Ngay cả người lên kế hoạch cho lần hành động này là George cũng chưa chắc sẽ nghĩ nhiều như vậy.
Sau khi dọn hết những suy nghĩ dư thừa, Hudson liền bắt đầu thận trọng cân nhắc xem nên đòi thù lao gì từ Người Mosey.
Rủi ro luôn luôn song hành với lợi ích.
Hành động cứu viện lần này có thể đánh trọng thương Liên minh Thượng Cổ Di tộc trong thời gian ngắn, ép bọn chúng thay đổi chiến lược hay không, trong lòng Hudson cũng không chắc lắm.
Nếu như kế hoạch này thành công, vậy thì toàn bộ lợi ích mà Người Mosey sẽ không có bất kỳ tai họa ngầm gì, tất cả đều vui vẻ.
Nhưng nếu như kế hoạch thất bại thì sẽ phải thay đổi chiến lược của Vương quốc, Hudson sẽ có nhiều việc phải làm hơn, đồng thời còn phải gánh chịu rủi ro chính trị tương ứng.
Sau khi tính toán một hồi, Hudson lúng túng phát hiện dường như Công quốc Mosey đã bị hắn vơ vét gần sạch rồi.
Các loại điển tịch bí văn, tư liệu tri thức, không thể nói là toàn bộ đều bị hắn lấy được, nhưng chỉ cần Người Mosey chịu đồng ý lấy ra giao dịch thì sẽ có một phần ở chỗ của hắn.
Đa phần những bí mật còn lại đều là của bản thân Công quốc Mosey, hắn lại không lăn lộn ở bên đó, cho dù lấy được cũng không có nhiều ý nghĩa.
Thuộc địa, hắn không có hứng thú; vũ khí trang bị ma pháp, với địa vị hiện giờ của hắn ở Vương quốc liền có thể kiếm được.
Chuyện duy nhất đáng giá hắn quan tâm chính là số nạn dân kia. Cho dù là không điều kiện thì Hudson cũng có thể lấy được, chẳng qua nếu không có sự hợp tác của chính phủ thì sẽ khó cam đoan số lượng.
Muốn cái gì cũng được, chỉ cần không phải là tiền là được. Hudson lão gia vừa mới bán được rất nhiều dược tề, thứ hắn không thiếu hiện giờ chính là tiền.
Hơn nữa đây còn là một vụ làm ăn lâu dài, chỉ cần mọi người muốn phát triển quân đoàn Ma Thú thì Hudson không lo không có chuyện làm ăn, trên khắp đại lục đều có những khách hàng tiềm năng.