Muốn dùng tiền tài thu mua hắn chẳng khác nào đang khinh nhờn vinh quang của một nhà quý tộc.
"Bệ hạ, chiến tranh tiến hành đến hiện giờ, có một lượng lớn nạn dân từ Tây Vương quốc Warhammer và Công quốc Orton tràn vào Công quốc Mosey, sợ là bọn họ không đủ năng lực để an bài."
"Với tư cách là đồng minh, chúng ta cũng nên ra một phần lực, giúp bọn họ giảm bớt một phần áp lực. Chuyện này cần vương thất đứng ra làm gương!"
Hudson nói.
Ngoài những tỉnh thành ở phía bắc ra, mật độ dân cư của Sơn Địa Lĩnh đều được xếp hạng chót trong số các khu vực bình nguyên của Vương quốc. Bình quân là ít hơn 10 người mỗi một km vuông.
Dân số ít như vậy, muốn làm cái gì cũng khó. Vì phát triển lãnh địa, mạo hiểm một lần cũng đáng.
Dù sao từ khi Hudson leo lên vị trí chủ soái này thì hắn đã lên chiếu bạc rồi. Cho dù Hudson muốn đi xuống thì đám quý tộc trong Vương quốc đang đặt cược theo hắn cũng sẽ không đồng ý.
"Trợ giúp đồng minh là trách nhiệm của Vương quốc, sau chiến tranh, vương thất sẽ tiếp nhận một số bại binh vượt quá khả năng của Công quốc Mosey, đồng thời sẽ an bài thỏa đáng."
"Nếu như Nguyên soái có khả năng thì cũng có thể ra một phần lực."
"Nghe nói số bại binh mà George thu nạp được đã lên tới gần 300. 000 người. Một khi Công quốc Orton sụp đổ, số lượng này sẽ còn tăng lên rất nhiều, thậm chí có khả năng là tăng gấp đôi."
"Nếu như tính thêm khả năng sinh ra bại binh ở Bắc đại lục sau này, số lượng bại binh cuối cùng tràn vào Công quốc Mosey chính là một con số cực kỳ đáng sợ."
Caesar IV mặt không đổi sắc nói.
Bại binh cũng là binh, có thể sống sót trên chiến trường đã không phải là chuyện dễ.
Thu nạp đám người này đúng là có thể tăng cường thực lực quân sự, nhưng muốn an trí bọn họ thì lại vô cùng phiền phức.
Đánh giá từ tình hình phát triển hiện tại, Công quốc Mosey đang nằm ở vị trí trung tâm của Bắc đại lục, là một cái "quân doanh" lớn tự nhiên, bại binh của các quốc gia đều tụ tập ở đây.
"Bệ hạ, bại binh thì không cần. Sơn Địa Lĩnh dân cư thưa thớt, có thể thu nạp một phần nạn dân để giải quyết vấn đề sức lao động trong lãnh địa là đủ rồi."
"800. 000 không chê ít, 1. 500. 000 cũng không chê nhiều. Cụ thể phải dựa vào tình huống thực tế mới quyết định, phải xem Công quốc Mosey cần chúng ta hỗ trợ thu xếp cho bao nhiêu nạn dân."
"Chỉ cần đưa người tới là được, thần nhất định sẽ không cự tuyệt."
Hudson không chút khách khí báo giá.
Bại binh có thể không tranh, hắn không có hứng thú với chút vũ lực này. Nếu vương thất muốn thì cứ cho bọn họ là được.
Nếu như thật sự có bại binh chất lượng tốt thì đã bị tập hợp trên chiến trường rồi. Những người còn lại, chất lượng chắc chắn sẽ không cao.
Đơn giản chỉ là cơ thể cường tráng hơn nạn dân một chút, làm việc nhanh hơn một chút, chỉ cần huấn luyện thêm một chút là có thể xem như quân đội, nhưng đám người này lại không dễ quản lý a!
"Không thành vấn đề, ta nghĩ là sau khi George nhận được tin tức này sẽ rất cảm kích Nguyên soái."
Caesar IV lập tức đồng ý.
Dù sao cũng là dùng lợi ích của người khác để thu mua lòng người cho bản thân. Dù là lợi ích của anh rể thì y cũng không để ý.
Nạn dân mà thôi, chỉ cần Bắc đại lục đủ loạn thì không lo không có nạn dân.
Ngay cả khâu cò kè mặc cả đều bớt, Hudson cảm thấy vô cùng phiền muộn. Nếu như hắn biết là sẽ thuận lợi như vậy, thì lúc đầu đã trực tiếp đưa ra 1. 500. 000 người rồi, cần gì phải vẽ ra một phạm vi làm gì?
Nhưng đều là người có thân phận, Quốc vương của mình đã nể tình như vậy, hắn cũng không thể tỏ ra hẹp hòi.
Dựa vào nhân mạch của hắn ở trong Công quốc Mosey, chắc là đối phương sẽ không dựa theo tiêu chuẩn thấp nhất đâu.
Nếu như hắn thể hiện tốt trên chiến trường, có lẽ sẽ có hy vọng nhận được 1. 500. 000 nhân thủ từ tay Người Mosey.
"Bệ hạ, nhờ ngài chuyển lời đến Đại công tước George là viện quân đã hoàn thành công tác huấn luyện sơ bộ rồi, công tác huấn luyện còn lại có thể vừa lên đường vừa rèn luyện."
"Chậm nhất là năm ngày sau, đại quân sẽ xuất phát. Viện quân đều là kỵ binh, cho nên tốc độ hành quân sẽ rất nhanh, trước cuối tháng nhất định sẽ tiến vào địa giới của Công quốc Mosey!"...
"Nguyên soái, đây là tập hợp những sự kiện lớn đã phát sinh trong những ngày này."
Chiến tranh đại lục tiến hành đến hiện giờ, thế cục quốc tế không nói là biến đổi từng ngày, nhưng cứ cách vài ngày thì nhất định sẽ xảy ra một sự kiện lớn.
Vào lúc đầu, Caesar IV còn liên tục tổ chức hội nghị để thương nghị, nhưng sau khi thấy nhiều chuyện như vậy, y cũng dần chết lặng.
Ngoài những sự kiện sẽ ngay lập tức ảnh hưởng đến lợi ích của Vương quốc ra, những chuyện còn lại chỉ cần sao chép một phần rồi phân phát cho giới cao tầng Vương quốc là được.
Nhìn tờ báo cáo trong tay, Hudson nhướng mày.
Năm nước thảo nguyên đã biến bốn nước, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, rất nhanh sẽ biến thành ba nước, hai nước. . . Cuối cùng là không có nước nào.
Mặc dù Vương quốc Alpha đã gây áp lực lên Liên minh Nhân tộc, nhưng sức chống trả của các nước thảo nguyên lại không như dự đoán, thời gian còn lại của Vương quốc Alpha đã không còn nhiều nữa.
Tin tức xấu luôn theo nhau mà tới, Công quốc Cantrue ở phía tây đã xảy ra xung đột quân sự với Tộc Tinh Linh, cuộc đại chiến đang vô cùng căng thẳng.
Thư cầu viện đã được truyền đến Vương quốc Alpha, nhưng Vương quốc lại không tổ chức hội nghị để thảo luận về vấn đề này, hiển nhiên là không định phái binh chi viện.
Chỉ có thể trách Công quốc Cantrue xui xẻo, nằm cách Thần Hi chi chủ quá xa, lại còn ở quá gần Tộc Tinh Linh.
Chỉ là tạm thời đau đớn thôi, nếu như Tộc Tinh Linh ra tay thì nhất định sẽ dùng thủ đoạn lôi đình, chuyện phiền não này sẽ biến mất nhanh thôi.