Có những sự bổ sung này rồi, cho dù độ phì nhiêu của đất có bị hao tổn thì cũng sẽ không quá nghiêm trọng. Cùng lắm chỉ là giảm sản lượng một chút thôi, so với bên ngoài thì vẫn là thu hoạch lớn.
Hi sinh một chút xíu độ phì nhiêu của đất để đổi lấy sản lượng lương thực tăng vọt trong thời gian ngắn là hoàn toàn đáng giá.
Ai bảo số lượng nạn dân ở Công quốc Mosey lại tăng thêm nhiều như vậy?
Các quý tộc địa phương đều sắp kiệt sức rồi mà vẫn không kịp cứu tế. Nên việc san sẻ nạn dân cho các nước láng giềng cũng trở thành cách giải quyết nguy cơ nạn dân tốt nhất.
Hudson chủ động tới cửa nên đương nhiên là người được cắn miếng đầu tiên. Đợt nạn dân đầu tiên gồm 200. 000 người hiện giờ đang di chuyển trên đường.
Đợt nạn dân thứ hai gồm 300. 000 người hiện vẫn đang trong quá trình tập kết, chắc là cuối tháng sẽ xuất phát.
Người Mosey còn lên kế hoạch cho đợt nạn dân thứ ba luôn rồi. Có lẽ chờ đến khi đại quân của Hudson vượt qua đường biên giới là sẽ được phê duyệt.
Nhiều người như vậy đương nhiên không phải ai cũng có ý thức tốt. Đợt nạn dân đầu tiên gồm 200. 000 người cũng chỉ là một con số ảo.
Đám đông dày đặc đang đi loạn khắp nơi. Trên đường không ngừng có người gia nhập, cũng có người bị ngã giữa đường, ngay cả chính phủ của Công quốc Mosey cũng không rõ là rốt cuộc có bao nhiêu người.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, công tác di dân sau này đều sẽ làm như vậy.
Nếu như số lượng nạn dân tiến vào Công quốc Mosey vẫn ở mức cao như lúc này, vậy thì tổng số nạn dân được di tản có thể nhiều hơn con số 1. 500. 000 người.
Nếu như Hudson không muốn bị cái bánh này nghẹn chết thì hắn phải chuẩn bị sẵn lương thực. Lượng lương thực tích trữ trước đó chưa chắc sẽ đủ, thị trường thì bị Vương quốc quản chế, sau này chỉ có thể dựa vào tiềm lực sản xuất lương thực của bản thân.
"Vâng, nguyên soái. Tôi sẽ lập tức hồi âm cho Jacob."
"Còn có một chuyện là Công quốc Mosey lại truyền tin cầu viện, hy vọng ngài có thể qua đó trước để giúp bọn họ chỉ huy đại quân."
"Từ những thông tin tình báo mà Vương quốc thu thập được, công tác chuẩn bị chiến đấu của Người Mosey rất không tệ, nhưng hình như bọn họ không tự tin cho lắm."
"Ngay cả những sĩ quan ở tiền tuyến cũng không tin tưởng bản thân mình, đám vương công đại thần của Công quốc thì lại đang nghi ngờ về năng lực của thống soái."
Thẳng thắn mà nói, khi vừa nhận được những tin tức này, Jose cũng không dám tin. Nếu đã không tin tưởng người ta như vậy thì đổi người đi!
Nhưng sau khi hiểu rõ tình hình thực tế của Công quốc Mosey, ông ta liền hiểu.
Người có năng lực thì đã tận trung với Công quốc rồi. Những người còn lại đều là chọn người tốt nhất trong số những người dở nhất, có người có thể sử dụng là đã mừng lắm rồi!
Số bại binh mà họ chỉ huy còn nhiều hơn quân đội của mình, binh sĩ không bị mất tinh thần chiến đấu đã chứng minh là Người Mosey vẫn còn có tinh thần quả cảm.
"Vị trí của chúng ta còn cách Pháo đài August tầm bao xa nữa?"
Hudson quan tâm hỏi.
"870 dặm. Dựa theo tốc độ hành quân hiện giờ của chúng ta, nhiều nhất là mười ngày nữa sẽ đến nơi."
Jose không hề nghĩ ngợi mà trực tiếp trả lời.
Với tư cách là tham mưu trưởng trong quân của Hudson, Jose nắm rõ những số liệu như khoảng cách, tốc độ hành quân, trong lòng bàn tay.
Hudson đi lại một hồi trong trướng bồng rồi đứng quan sát tấm bản đồ được treo trên tường, chậm rãi nói: "Lúc này có lẽ cuộc chiến ở Pháo đài August đã nổ ra rồi."
"Ta hiểu rõ thủ tướng Raquel. Nếu để y tử thủ thành lũy thì được, nhưng trông chờ y có thể dụng binh phản công đại quân dị tộc một cách linh hoạt là chuyện gần như không thể nào."
"Có quá nhiều bại binh đang đóng quân trong Pháo đài August, sĩ khí của quân thủ thành nhất định sẽ không cao, sợ là sẽ không kiên trì được bao lâu."
"Ta có cảm giác, chiến cơ chẳng mấy chốc nữa sẽ xuất hiện. Có lẽ ngày mà Pháo đài August thất thủ cũng chính là lúc chúng ta ra tay."
"Truyền lệnh xuống, bắt đầu từ ngày mai, lộ trình hành quân tăng lên gấp đôi. Nếu như những con ngựa kém chất lượng không đủ sức để vận chuyển vật tư thì cứ cho bọn nó uống ma pháp dược tề."...
Bên ngoài Pháo đài August, đại doanh của liên minh Thượng Cổ Di tộc.
Đại diện của hàng chục chủng tộc đã tập hợp lại, và đang tranh cãi không ngừng xoay quanh vấn đề nên công thành như thế nào, chuyện này khiến lão già Tinh Linh cau mày.
Xung đột nội bộ là kẻ thù chung của mọi liên minh.
Mặc dù Tộc Tinh Linh vẫn luôn cố gắng hóa giải mâu thuẫn giữa các bên, nhưng lại không thể thay đổi cục diện ồn ào này.
Đây là lỗi của nhân tộc.
Lúc Vương quốc Warhammer còn cường thịnh, vì giữ gìn lợi ích của mình, bọn họ thường xuyên kích động mâu thuẫn nội bộ trong thế giới băng tuyết.
Đào hố cài mìn thì không nói, quan trọng là chính sách cân bằng chủng tộc đã được phổ biến.
Chủng tộc nào có dấu hiệu quật khởi liền sẽ bị chèn ép, làm cho sức mạnh của nhiều chủng tộc trong Liên minh Thượng Cổ Di tộc đều ngang nhau.
Mâu thuẫn chồng chất, thực lực ngang nhau, Liên minh Thượng Cổ Di tộc muốn không náo nhiệt cũng khó.
Nếu như Vương quốc Warhammer không tìm đường chết, tự mình chơi chết bản thân, mà cứ tiếp tục chơi theo kiểu này, những chủng tộc trong Thượng Cổ Di tộc này sẽ không thể gây ra được sóng gió gì.
"Đủ rồi!"
"Chiến tranh đại lục đã tiến vào thời khắc quan trọng, nhân tộc đang chiếm thượng phong ở phía nam đại lục, cứ tiếp tục ở đây cãi lộn chỉ làm lãng phí thời gian, đợi đến khi nhân tộc tới đây sẽ tính sổ với chúng ta!"
Lão già Tinh Linh không nhịn được nữa, nên đã mở miệng khiển trách.
Dù sao những người này đều là lên chung một chiếc thuyền, bây giờ muốn xuống thuyền cũng không kịp nữa. Nếu như không muốn bị nhân tộc tính sổ thì cũng chỉ có thể dũng cảm tiến lên.