"Đừng để bại binh làm ảnh hưởng đến cảm xúc của các vị, bọn chúng chẳng phải là cường địch gì. Thực ra bọn chúng đã lợi dụng sơ hở nên mới đánh cho các vị trở tay không kịp thôi, chỉ cần mọi người có thể ổn định sĩ khí quân tâm, những kẻ địch bên ngoài chẳng tính là gì."
"Viện quân đang trên đường chạy tới, địch nhân chắc chắn sẽ không từ bỏ cơ hội công thành vào đêm nay, bởi vì thời gian còn lại của bọn chúng đã không còn nhiều."
"Mau xốc lại tinh thần cho ta, nếu như để binh sĩ bên dưới nhìn thấy bộ dạng hiện giờ của các ngươi thì làm sao?"
"Cuộc họp hôm nay ngừng ở đây đi, tất cả mọi người về lại vị trí của mình và thực hiện nhiệm vụ đi, đừng để cho kẻ địch có cơ hội lợi dụng."
Nhìn thấy vẻ mặt bình tĩnh của Hudson, đám người liền lập tức lấy lại bình tĩnh, giống như được tiêm thuốc an thần vậy.
Hiện giờ là thời đại của nhân tộc, đám Thượng Cổ Di tộc ở bên ngoài đều là lũ người sa cơ thất thế. Nếu như thực lực của bọn chúng thật sự hùng hậu như vậy thì cũng sẽ không bị Vương quốc Warhammer áp chế mấy trăm năm nay rồi.
Vấn đề duy nhất chính là thế công của địch nhân quá mạnh, mạnh hơn nhiều so với lũ thú nhân pháo hôi năm đó, sức chiến đấu của đám Thượng Cổ Di tộc này đã vượt qua những quân đoàn thú nhân tinh nhuệ rồi.
May mà binh lực của Liên minh Thượng Cổ Di tộc không khủng bố như lúc thú nhân xâm lược, quan chỉ huy của phe địch cũng tận tình giảm bớt thương vong trong lúc chiến đấu, nếu không bọn họ thật sự không thể nào cầm cự được đến giờ.
"Nguyên soái. . ."
Thấy Raquel muốn nói lại thôi, Hudson cười mắng:
"Ấp a ấp úng, đây không phải là tác phong Raquel ngươi. Cỗ khí thế không ai bì nổi của tên thiếu gia ăn chơi khi đó đâu rồi, chẳng lẽ bị mấy tên dị tộc này dọa cho biến mất rồi sao."
Vừa xuất hiện liền ra lệnh, không phải là do Hudson muốn đoạt quyền, mà là vì hắn thật sự có cái quyền này.
Trong cuộc đại chiến lần trước, hắn đã được Công quốc Mosey trao tặng danh hiệu Nguyên soái, thân phận địa vị cao hơn tất cả những người ở đây.
Lần này tới đây cũng là do Công quốc Mosey chủ động mời hắn đến đảm nhiệm tổng chỉ huy. Bây giờ hắn tiếp quản đại quyền chỉ huy cũng là hợp quy trình.
Những chuyện tương tự cũng không phải là chưa từng xảy ra trên đại lục Aslante .
Hudson mới kiêm chức Nguyên soái của hai nước, trong lịch sử còn có người đồng thời kiêm nhiệm chức Nguyên soái của tất cả các quốc gia nhân tộc, chỉ huy liên quân của các quốc gia tác chiến.
Mặc dù khi đó là tình huống đặc biệt, nhưng cũng từng có tiền lệ, cung cấp đủ cơ sở pháp lý để Hudson có thể chỉ huy quân đội Công quốc Mosey.
Đương nhiên, đây chỉ là lý thuyết. Còn trong hiện thực có thể chỉ huy mọi người được hay không thì vẫn phải xem uy vọng cá nhân. Nếu như các quan quân không chịu nể mặt thì Nguyên soái cũng chỉ là một cái chức suông.
"Nguyên soái. . . Không phải. . . Chủ yếu. . . Haizz. . . Ta đã làm cho ngài mất mặt!"
Raquel ấp a ấp úng nói.
Trong mấy năm gần đây, Raquel thường xuyên dùng tên tuổi truyền nhân của Hudson để khoác lác. Từ một ý nghĩa nào đó mà nói, việc y có thể đảm nhiệm chức Tổng đốc tiền tuyến này đều là nhờ vào bản thân y.
Chém gió một chút cũng không có gì quá mức. Chỉ cần có đủ chiến tích thì đây chính là một giai thoại lịch sử.
Tiếc là Raquel hơi đen, tiếp nhận một cục diện rối rắm. Chưa kịp làm gì thì địch nhân đã giết tới.
"Không cần phải như vậy, thật ra ngươi làm cũng không tệ. Phóng tầm mắt khắp toàn bộ đại lục, người có năng lực chỉ huy mấy chục vạn đại quân cũng không nhiều."
"Mặc dù chiến trường ở trung và nam bộ đại lục đang đánh vô cùng náo nhiệt, nhưng thực tế là bọn hắn đã gây ra vô số chuyện cười, chẳng qua vì mặt mũi nên mới cố tình phong tỏa tin tức mà thôi."
"Đúng là tuyến phòng thủ Pháo đài August bị thất thủ hơi nhanh, nhưng đó là vì thu nạp quá nhiều bại binh. Cho dù là liên tục chiến bại, nhưng về mặt tổng thể thì vẫn được."
Hudson cố gắng tô điểm nói.
Đến giờ hắn cũng chưa biết rốt cuộc nên đánh cuộc công phòng chiến ở Pháo đài August như thế nào.
Khi Hudson đến được chiến trường thì chiến tuyến đã sụp đổ hết 70-80% rồi, chỉ còn lại một ít cứ điểm là còn trụ vững.
Cái gọi rút lui có thứ tự chẳng qua chỉ là cách nói mang tính EQ cao mà thôi. Tình hình hiện tại là ngoại thành đã thất thủ, quân thủ thành đang xông về phía nội thành giống như ong vỡ tổ vậy.
Rút lui có thứ tự về cơ bản chỉ là bởi vì tốc độ chạy đủ nhanh, hơn nữa còn bố trí sẵn một lượng lớn cạm bẫy từ trước, nên đại đa số binh lực đều thành công rút lui đến nội thành.
"Nguyên soái, ngài thấy chúng ta còn cần phải điều chỉnh công tác bố trí phòng ngự không?"
Trong khi nói chuyện, Raquel lấy một tấm bản đồ ra đưa cho Hudson.
"Không có gì phải điều chỉnh, điều cấm kỵ nhất vào những lúc như thế nào chính chơi đùa lung tung, cứ chấp hành theo kế hoạch trước đó là được."
Hudson lắc đầu nói.
Công thành chiến đã bắt đầu rồi, bây giờ mà điều chỉnh công tác phòng ngự thì quả thực là đang chán sống.
Mối quan hệ giữa Hudson và các tướng lĩnh Công quốc Mosey là người ta biết hắn, nhưng hắn lại chẳng biết tí gì về năng lực của những người này.
Điều chỉnh hệ thống ngự ngoài việc làm tổn hại danh vọng của hắn ra thì không có chút chỗ tốt nào, nên tốt nhất là giữ nguyên hiện trạng.
Dù sao cũng là kéo dài thời gian mà thôi, chỉ cần có thể tiêu hao thể lực của quân địch là được, chuyện khác hắn không quan tâm. . . .
Đêm đã khuya, không biết là vì quân địch đã thấm mệt hay là do bọn chúng không vội, thế công cũng dần ngừng lại.
Chẳng qua, trước giờ chiến tranh đều đến từ song phương. Quân địch muốn nghỉ ngơi thì cũng phải hỏi Hudson có đồng ý hay không đã.