Diễn trò phải diễn nguyên bộ, muốn gạt người thì phải gạt mình trước. Vì dụ quân địch mắc bẫy, Hudson không tiếc để cho thành bị công phá.
Thời gian trôi qua, cuộc chém giết đẫm máu vẫn đang tiếp tục, phương xa đột nhiên truyền đến tiếng vó ngựa làm cho đất rung núi chuyển .
"Không hay rồi, địch tập!"
Khi thám mã truyền tin tức này đến tay Liên minh Thượng Cổ Di tộc, đại biểu của các tộc còn đang bận chỉ huy quân đội nhà mình tác chiến, chờ tin tức này truyền đến tay của đám quân chỉ huy thì tiếng động vạn mã bôn đằng cũng được truyền tới.
Lúc này mới nhận ra nguy hiểm thì đã muộn rồi. Đại quân chủ lực tiến vào trong thành hiện giờ đang bận hỗn chiến, không thể nào rút lút ngay lập tức được.
Quan binh ở lại đại doanh vừa mới đứng ra tổ chức phòng ngự thì các Kỵ binh Ma thú đã lao về phía bọn chúng, rất nhiều binh sĩ liên quân còn chưa kịp phản ứng thì đã mất mạng.
Nhược điểm khi các tộc phân doanh đóng quân hiện giờ đã bị bại lộ. ...
Doanh trướng bị đốt cháy, chiếu sáng cả màn đêm u tối, chiếu rọi hàng đống hài cốt nằm trên mặt đất, làm cho bầu không khí trở nên vô cùng ảm đạm.
Những binh sĩ của Liên minh Thượng Cổ Di tộc đang thỏa thích giết chóc trong thành cũng đã cảm nhận được ngoài thành có điều gì đó không ổn, nhưng bây giờ mới rút lui thì đã muộn rồi.
Từ thời khắc mà ngựa đạp liên doanh, đại quân lưu thủ sụp đổ liền trở thành kết cục đã được định sẵn. Một đám quan binh đuối sức phải đối mặt với quân tinh nhuệ của nhân tộc, ngay từ đầu thì chiến đấu này đã nghiêng về một bên.
Đối mặt với cuộc tiến công của quân đội Vương quốc Alpha, các tộc không phụ thuộc vào nhau nên chỉ có thể từng người tự chiến, căn bản không thể nào chống cự được.
"Rút!"
"Lập tức rút ra khỏi thành!"...
Tướng lĩnh của các tộc ở tiền tuyến lập tức hạ lệnh rút lui. Tất cả mọi người đều hiểu rõ, một khi đại doanh ở ngoài thành bị mất, thế công thủ sẽ bị đảo ngược.
Đặc biệt là sự đả kích về mặt sĩ khí quân tâm lại càng khó mà đánh giá.
Hiện giờ các tộc vốn nên thay nhau yểm hộ rút lui có thứ tự thì lại biến thành như ong vỡ tổ xông ra ngoài.
Thành phần trong Liên minh Thượng Cổ Dị tộc quá phức tạp, mọi người đều luôn đề phòng đồng bọn của mình, không ai dám cam đoan là nếu bản thân mình ở lại yểm hộ thì đồng đội sẽ không vứt bỏ bọn hắn sau khi chạy ra khỏi thành.
Quân sĩ liên minh không biết là doanh trại ở ngoài thành đang bị địch nhân cướp đoạt, bọn họ chỉ có thể liều mạng lùi về phía sau, sự hoảng sợ đã làm cho sức chiến đấu bị giảm hơn phân nửa.
"Quân địch đã tan tác, Raquel, truyền lệnh xuống, toàn bộ quân thủ thành lập tức phát động phản công, đừng có để cho đám tàn binh bại tướng này chạy mất!"
Quân chủ lực của phe địch vẫn còn, nhưng trong tình huống tối lửa tắt đèn như lúc này, hai bên đều không biết được tình huống cụ thể của đối phương, người làm chủ soái đương nhiên là phải tạo lòng tin cho tất cả mọi người.
Sĩ khí là một thứ vô cùng huyền diệu. Quân tâm của quân thủ thành vốn đã tan rã, chỉ đang chiến quân vì mạng sống của mình, nhưng khi nhìn thấy quân địch đang rút lui bằng mọi giá, họ cũng dần lấy lại được lòng dũng cảm và phát động phản công.
Vào thời kỳ bình thường, cường độ phản công này cũng không tính là gì. Nhưng vào giờ phút lúc, việc quân phòng thủ ra sức ngăn cản đã làm chậm tốc độ rút lui của quân địch.
Trên chiến trường, thời gian chính là sinh mạng. Chỉ trong một thoáng chốc liền có một quân doanh bị thất thủ, ngay sau đó là cái thứ hai, cái thứ ba...
Dưới màn đêm u tối, cảm xúc khủng hoảng đang nhanh chóng tràn lan, cuối cùng có binh sĩ của Liên minh Dị tộc không chịu được nữa, bèn vứt bỏ đại doanh, tùy ý chọn đại một hướng rồi bỏ chạy.
Có người dẫn đầu chạy trốn cũng ngay lập tức sinh ra sự kiện bỏ chạy tập thể.
Đại cục là chuyện mà các binh sĩ bình thường không bao giờ nghĩ tới, bọn họ chỉ muốn sống.
"Linh mục đại nhân, tình hình có chút không ổn. Quân đội nhân tộc cướp đoạt doanh trại, hiện giờ khắp nơi đang hỗn loạn tưng bừng, sợ rằng..."
Không đợi trung niên Tinh Linh nói hết lời, Remo đã nhẹ gật đầu. Thế cục hiện giờ quả thực đã nằm ngoài dự liệu.
Nhược điểm lớn nhất của việc đa chủng tộc chính là rất khó để chỉ huy, không ai có thể làm cho binh sĩ của các tộc chịu tin phục, một khi xảy ra hỗn loạn thì thường sẽ không thể nghịch chuyển.
"Cứ quan sát một thế cục trước đã, nếu như quân đội đã đánh vào trong thành không kịp rút về cứu viện đại doanh thì chúng ta tìm cơ hội rút lui đi!"
Chi viện cho Liên minh Thượng Cổ Dị tộc là một chuyện, còn ở lại chôn cùng lại là một chuyện khác. Đặc biệt là với những Ma pháp sư vừa mới thi triển cấm chú vào ban ngày, hiện giờ đều đã biến thành vướng víu. ...
Chiến tranh tiến hành đến thời khắc quan trọng, song phương hiện đang hỗn chiến với nhau, khi thấy không cần mình chỉ huy nữa, Hudson cũng xuất hiện trên chiến trường.
Hắn hạ lệnh cưỡng chế Maxim thu nhỏ hình thể, một người, một rồng, một gấu đi tới đi lui trên chiến trường, không ngừng xuất thủ đánh cho bất tỉnh.
Đặc biệt là những gã cự nhân to con, đây chính là con mồi mà Hudson thích nhất. Chỉ cần bắn là được, ngay cả thời gian nhắm bắn cũng bớt luôn.
Vấn đề duy nhất là Belersden rất thích cướp con mồi của hắn, nhiều khi mũi tên còn chưa bay đến, nhưng đầu của đối phương đã bị đánh nổ.
Maxim cũng không hề nhàn rỗi, nó hắt hơi một cái là đã đánh gục một gã to con.
Nếu như có người tới gần, đuôi và móng vuốt lập tức có thể đập ra một đống thịt nát.
Hình tượng giết địch tàn nhẫn như vậy làm cho Hudson suýt nữa là nôn tại chỗ.
Người có màn trình diễn chói mắt nhất trên chiến trường chính là 5000 Kỵ binh Ma thú kia, quả thực là lợi khí công kích, đại quân chỉ hướng chỗ nào thì chỗ đó lập tức xuất hiện một bãi xác chết.