Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 1191 - Chương 1191: Đại Thắng

Chương 1191: Đại Thắng Chương 1191: Đại Thắng

Liên minh Thượng Cổ Dị tộc còn chưa kịp rút lui đã bị bọn hắn công phá hơn mười dặm, ngay sau đó còn ngang nhiên xông thẳng qua chiến trường.

Thấy số lượng đào binh đang không ngừng tăng lên, các Tinh Linh đang quan sát thế cục cũng không chịu nổi áp lực.

"Rút!"

Linh mục Remo thiếu kinh nghiệm chỉ huy, nên lão ta hoàn toàn không biết rằng việc để đại đội nhân mã đồng thời rút lui sẽ rất dễ trở thành đối tượng công kích của địch nhân.

Vài trăm tên Tinh Linh đồng thời hành động đã lập tức làm cho Kỵ binh Ma thú chú ý.

Đều là dị tộc, nhưng trong nội bộ Nhân tộc, dị tộc cũng được phân chia thành đủ loại. So với Thượng Cổ Di tộc không được xem trọng thì Tộc Tinh Linh lại luôn là đối tượng được chú ý trọng điểm.

Khi ra chiến trường, loại đối tượng được "chú ý trọng điểm" sẽ được chuyển hóa thành mục tiêu chính. Nếu đã gặp được thì đương nhiên là sẽ không thể để cho bọn chúng chạy thoát.

Có đội Tinh Linh kéo bè kéo lũ thu hút hỏa lực, binh sĩ liên quân đang tan tác cũng vội vàng nắm lấy cơ hội ngàn năm một thuở này để chạy trốn.

Hudson vì không nhịn được cảnh tượng giết địch tàn nhẫn của Ma thú nhà mình nên đã lựa chọn rời khỏi nội thành, hắn vừa chạy ra bên ngoài liền gặp phải đội Tinh Linh đang bỏ chạy thục mạng.

Không đợi hắn hạ lệnh, Belersden, kẻ đang nghiện đánh bất tỉnh người khác, đã hóa thành gấu mini rồi lao đi.

Một cô gái Tinh Linh thanh thuần động lòng người còn không biết xảy ra chuyện gì đã bị đụng bay.

"Có địch!"

Linh mục Remo hô lớn một tiếng rồi vội vàng thi triển ma pháp phòng ngự.

Tiếc là làm vậy cũng chả có ý nghĩa gì,"thuộc tính máu giấy" của pháp sư cũng không phải là lời nói đùa. Bị Đại Địa Chi Hùng áp sát, cho dù là Pháp sư Tinh Linh Thánh Vực cũng phải bị thiệt lớn, chứ đừng nói đến một Đại ma đạo sư cấp 8 như lão ta.

Một tát vỗ nát lồng ma pháp, tiện thể đập nát luôn một cách tay của Linh mục Remo, sau khi chiếm được ưu thế, Belersden lại lập tức rời đi.

"Linh mục đại nhân!"

Chúng Tinh Linh kinh hô một tiếng, sau đó người nên cảnh giới thì cảnh giới, nên trị liệu thì trị liệu. Linh mục Remo thuận lợi nhặt lại một cái mạng, nhưng khoảng thời gian trì hoãn ngắn ngủi này cũng đã tống táng luôn thời gian bỏ chạy tốt nhất của chúng.

Đại đội Kỵ binh Ma thú giết tới, còn có một rồng, một gấu ở bên cạnh nhìn chằm chằm.

"Sưu, sưu, sưu..."

Sau khi bắn hết toàn bộ mũi tên trong tay, Hudson bèn cầm Thần khí "Quang Minh Thánh Kiếm" lên, nhưng hắn lại lúng túng phát hiện ra rằng mình không cơ hội để biểu diễn.

Maxim bật hết hỏa lực đã tự làm cho bọn chúng không chịu nổi. Tất cả kẻ địch khi nhìn thấy hình thể to lớn của nó đều quyết định tránh lui.

Cận thân vật lộn với Cự Long là trò mà chỉ có Ma thú Thánh Vực mới dám chơi, dục vọng cầu sinh trong tiềm thức sẽ thôi thúc mọi người lựa chọn kéo dài khoảng cách.

"Mau lao ra!"

Linh mục Remo kịp phản ứng liền vội vàng hạ lệnh.

Nhưng ra lệnh vào lúc này rõ ràng là đã muộn rồi, Kỵ binh Ma thú đang từ ba hướng giết tới. Một hướng còn lại tuy không có đại quân, nhưng lại có Long kỵ sĩ chặn đường!

Chỉ trong thoáng chốc, song phương liền rơi vào hỗn chiến. Hudson cũng nhanh chóng phát hiện ra chuyện không ổn, có vẻ như bọn ma pháp sư Tinh Linh này đều đang bị suy yếu.

Hộ vệ Tinh Linh đang liều mạng, nhưng ma pháp mà bọn Ma pháp sư này thi triển thì lại rất yếu, giống như đang lười biếng không muốn đánh vậy.

Đặc biệt là còn có mười mấy tên Tinh Linh không cầm nổi ma pháp trượng, như thể đang chuẩn bị đánh cận chiến vậy.

"Ma pháp sư phe lực đã hết ma lực rồi!"

Sau khi đưa ra kết luận này, Hudson không khỏi nhoẻn miệng cười. Ma pháp sư hết ma lực cũng giống như một người bình thường bị hết sạch thể lực vậy.

Chẳng trách vào thời khắc mấu chốt này mà quân địch còn muốn đồng thời phá vây. Không phải là chúng không biết làm như sẽ nguy hiểm cỡ nào, mà là vì nếu lựa chọn chia ra phá vây thì sẽ không có một tên Ma pháp sư Tinh Linh nào có thể chạy thoát.

Ma pháp sư quan trọng nhất cũng đã chết trận, dù có mấy ngàn tên hộ vệ thoát được ra ngoài thì làm được gì?

Tộc Tinh Linh cũng được phân ra đủ loại đẳng cấp, giống như tình huống của các tộc trên đại lục vậy, trong cùng một cấp bậc, địa vị của Ma pháp sư sẽ quan trọng hơn những chức nghiệp khác.

Dựa theo thông lệ, sau khi đoàn Ma pháp sư bị diệt, nếu như những hộ vệ bảo hộ đoàn Ma pháp sư còn sống thì cũng sẽ bị xử tử.

"Đình chỉ tiến công!"

Hudson quyết đoán hạ lệnh.

Ma pháp sư, cho dù là ở bất kỳ chủng tộc nào, cũng đều có giá trị chiến lược quan trọng. Mặc dù Hudson rất muốn tiêu diệt hết những tên Tinh Linh này, nhưng lý trí nói cho hắn biết, bọn Tinh Linh trước mắt còn sống sẽ càng có giá trị hơn.

Quân đội Vương quốc đình chỉ tiến công, đám Tinh Linh bị vây nhốt cũng ngừng lại theo, rồi đồng thời nhìn về phía Linh mục Remo.

Có nên liều mạng hay không, ý nghĩ này vừa được sinh ra thì đã bị Remo dập tắt.

Mặc dù Tộc Tinh Linh có nhiều Ma pháp sư, nhưng không có nghĩa là lão ta có quyền phung phí. Nếu như bị mất vài trăm người này, ngay cả Tinh Linh cũng cảm thấy đau lòng.

Trong thâm tâm Remo đang không ngừng mắng chửi Liên minh Thượng Cổ Dị tộc. Kẻ nào kẻ nấy đều là hạng tham công liều lĩnh, ngay cả đại doanh cũng không để ý.

Thực ra, kết luận này của lão ta là rất qua loa. Binh lực lưu thủ đại doanh cũng không hề yếu, nguyên nhân để xảy ra cảnh tượng trước mắt là vì những quan binh lưu thủ đều là đám người đã công thành vào ban ngày.

Đều là sinh linh nhục thể phàm thai, mệt thì cần phải nghỉ ngơi. Đạo lý đơn giản như vậy, thống soái của các tộc đương nhiên là hiểu.

Đại quân thay phiên nhau tấn công là không sai. Nhưng bọn chúng không ngờ là quân đội của Vương quốc Alpha lại có thể giết tới đây nhanh như vậy.

Bình Luận (0)
Comment