Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 1192 - Chương 1192: Đại Thắng (2)

Chương 1192: Đại Thắng (2) Chương 1192: Đại Thắng (2)

"Nguyên soái của Vương quốc Alpha Hudson. Koslow ở đây, mời đại biểu của Tộc Tinh Linh bước ra thương lượng!"

Những lễ nghi chiến trường cổ xưa này sớm đã bị hủy hoại trong nhiều cuộc chiến tranh đại lục trước đó, nhưng điều này không có nghĩa là nó đã trở nên vô dụng.

Là bên chiếm ưu thế tuyệt đối, Hudson cũng không ngại thể hiện một chút khí độ. Nhưng cũng chỉ giới hạn trong lần này, có một số quân địch ở bên trong thành đang rút ra ngoài này chờ hắn đi thu thập, nên hắn cũng không có thời gian ở lại đây quá lâu.

"Linh mục của Tộc Tinh Linh - Remo, gặp qua Nguyên soái Hudson!"

Trong khi nói chuyện, lão già Tinh Linh thong dong bước ra, giống như không hề lo lắng tới việc Hudson sẽ gây bất lợi cho mình vậy.

"Linh mục Remo, kết cục của đại chiến ngày hôm nay đã rất rõ ràng rồi, các ngươi đã kết thúc nghĩa vụ của một quân nhân, tiếp tục giãy giụa cũng chẳng có ý nghĩa gì."

"Đầu hàng đi!"

"Dựa theo minh ước cổ xưa của vạn tộc , ta có thể cam đoan các ngươi được an toàn. Đợi chiến tranh kết thúc, sau khi Tộc Tinh Linh thanh toán xong tiền chuộc, các ngươi liền có thể rời đi."

Hudson mặt không cảm giác nói.

Minh ước vạn tộc chính là hiệp ước mà các tộc đã ký kết từ thời thượng cổ, vì chống cự cuộc xâm lược của dị giới.

Sau khi bị chiến tranh đại lục hủy hoại hết lần này đến lần khác, quy tắc này sớm đã bị phá tan tành, hơn 99% sinh linh trên đại lục này đều chưa từng được nghe nói về "Minh ước vạn tộc" .

Có nên đầu hàng hay không, đây là một vấn đề đau lòng của Tộc Tinh Linh. Vốn dĩ với ngạo khí của lão giả này là sẽ không cân nhắc đến chuyện "đầu hàng" .

Nhưng lão ta cũng hết cách rồi, mặc dù chỉ còn một đoàn Ma pháp sư Tinh Linh đang bị vây nhốt, thoạt nhìn số lượng chỉ có mấy trăm người, nhưng chất lượng lại rất cao!

Nói một câu không khách khí, toàn bộ Công quốc Mosey đều không góp đủ một đội hình như vậy. Ngay cả Vương quốc Alpha cũng phải phát lệnh chinh chiêu mới có thể kiếm ra nhiều Ma pháp sư tầm trung và cao như vậy.

Thấy lão ta chần chừ, Hudson lập tức bổ sung: "Ta biết Tộc Tinh Linh các ngươi không sợ hi sinh, nhưng dù không nghĩ cho mình thì ngươi cũng nên nghĩ cho truyền thừa của chủng tộc."

"Trong những cuộc chiến tranh đại lục trước đó, một khi đã bị cuốn vào là sẽ không thể nào toàn thân trở ra."

"Quý tộc đã lựa chọn xuất binh tham chiến, thương vong phải trả nhất định sẽ lên đến hàng vạn người. Có lẽ hiện giờ các ngươi không thiếu này chút ít lực lượng này, nhưng không có nghĩa là sau khi chiến tranh kết thúc cũng sẽ không thiếu."

"Vì truyền thừa chủng tộc, ta đề nghị Linh mục nên thận trọng cân nhắc. Suy cho cùng thì năng lực sinh sản của Tộc Tinh Linh quả thực đáng lo, không cần thiết vì một cuộc chiến không thuộc về mình mà đánh đổi cả mạng sống."

Lừa dối, cố gắng hết sức để lừa gạt.

Truyền thừa của Tộc Tinh Linh thì liên quan gì đến Hudson lão gia hắn chứ. Nếu không phải muốn dùng những tên Tinh Linh này làm thẻ đánh bạc để đàm phán sau này thì hắn cũng lười mở miệng thuyết phục.

Linh mục Remo quay đầu nhìn thoáng qua, từ trong ánh mắt của số đông Tinh Linh có thể thấy được khát vọng sinh mạng. Có thể sống sót thì ai muốn làm người chết chứ.

Lời nói của Hudson đã sự an ủi tâm lý tốt nhất của bọn hắn. Đây không phải là cuộc chiến của Tộc Tinh Linh, bọn hắn đến đây chỉ để giúp đỡ đồng bọn, không đáng phải liều mạng dùm cho Liên minh Thương Cổ Di tộc.

"Nguyên soái Hudson tôn kính, chúng tôi có thể đầu hàng, nhưng ngài nhất định phải đảm bảo rằng chúng tôi sẽ không bị sỉ nhục!"

Linh mục Remo cố nén cảm xúc nói.

Đều đã sống đến từng này tuổi rồi, lão tao đương nhiên biết rõ chấp nhận đầu hàng với Hudson thì sẽ có hậu quả gì.

Trên đại lục Aslante, chỉ những sinh linh có giá trị mới có tư cách sống tiếp. Không còn nghi ngờ gì nữa, đoàn Ma pháp sư Tinh Linh ở trước mắt này có đầy đủ giá trị.

"Được, ta lấy danh dự của quý tộc ra bảo đảm, sau khi các ngươi đầu hàng, chỉ cần tuân thủ quy tắc, thì sẽ được hưởng thụ đãi ngộ của tù binh trong minh ước vạn tộc."

Hudson nói.

Sau khi nhận thấy mình đã không còn vốn liếng để giãy giụa, Linh mục Remo liền thở dài một hơi, sau đó nộp Ma pháp trượng trong tay mình cho Hudson.

Ngay sau đó, đám Tinh Linh cũng nhao nhao buông vũ khí xuống. Tâm tình khẩn trương lúc đầu đã không còn, chỉ còn lại cảm giác giải thoát khi sống sót sau tai nạn.

Muốn nhặt lại một cái mạng sau khi thất bại trong một cuộc chiến tranh chủng tộc cũng không phải là chuyện dễ dàng.

Trong mấy trăm năm nay, trong các cuộc chiến tranh đại lục rất ít xuất hiện chuyện tiếp nhận tù binh.

Sau khi xong xuôi, sát tâm của Hudson cũng liền phai nhạt, hắn lập tức phân phó với đám thuộc hạ dưới trướng: "Truyền lệnh xuống, để các đội quân hô to: Đầu hàng không giết, chúng ta tiếp nhận tù binh!"

Từ trước đến đây, quy tắc trò chơi đều do cường giả lập ra. Vì giảm bớt sức chống cự của quân địch, giảm bớt thiệt hại cho đại quân, Hudson không ngại nhập gia tùy tục, sửa chữa một phần quy tắc.

Tiếng hò hét kinh thiên động địa truyền ra, làm cho các binh sĩ Liên quân Dị tộc bị dao động.

Thấy đại doanh phe mình đã mất, rất nhiều binh sĩ của các tộc đã phá vây ra ngoài đều rơi vào tình trạng ngượng ngùng.

"Chạy a!"

Không biết là ai hô lên một tiếng, chiến trường vốn đã hỗn loạn này càng trở nên rối loạn hơn.

Liên quân Dị tộc từng người tự chiến đã không tự chủ được diễn ra cảnh tượng của một đám ô hợp.

Khổ cực nhất vẫn là tộc cự nhân, to con thì luôn phải chịu những sự chăm sóc đặc biệt. Dù là đào mệnh thì cũng luôn chói mắt hơn người khác.

Những quả đạn pháo thỉnh thoảng bay ra đã chiếu rõ vị trí của bọn chúng, vô số mũi tên không ngừng bay về phía chúng.

Cảnh tượng trước mắt làm cho Hudson hiểu được lý do tại sao một bộ tộc có sức chiến đấu mạnh như Tộc Cự Nhân lại bị suy sụp.

Bình Luận (0)
Comment