Giống như những gì Hudson đã suy đoán, lúc này, liên minh Thượng Cổ Di tộc ở xa ngàn dặm đã loạn cào cào.
Từ khi nhận được tin tức, các bên liền không ngừng ồn ào. Phải có người đứng ra nhận trách nhiệm cho sự thất bại này. Đặc biệt là để đoàn Ma pháp sư Tinh Linh ở lại trên chiến trường, đến nay vẫn chưa rõ sống chết, cần phải cho Tộc Tinh Linh một lời giải thích.
"Đủ rồi!"
"Chuyện đã rõ ràng như vậy rồi thì có gì mà phải làm ầm ĩ lên. Tiền tuyến đại bại nhất định là do có người làm đào binh, nếu như các ngươi có thể chiến đấu đến hơi thở cuối cùng giống như Tộc Cự Nhân ta thì kết cục đã khác rồi!"
"Vì để sau này sẽ không xuất hiện những chuyện tương tự, chúng ta nhất định phải bắt những kẻ đã đào tẩu trước lại, xử trí theo quân pháp, để chấn nhiếp toàn quân!"
Cự Nhân vương dẫn đầu gây khó dễ.
Làm một chủng tộc to con, hình thể của bọn chúng chẳng khác nào những ngọn đèn chỉ đường khi ở trên chiến trường. Những chủng tộc khác còn có thể lén lút bỏ chạy, nhưng bọn chúng thì không được!
Nhân khẩu vốn đã thưa thớt, bây giờ còn bị mất hết một ngàn quân ở tiền tuyến, làm cho Tộc Cự Nhân đã rét vì tuyết lại lạnh vì sương.
Toàn bộ tộc nhân của mình đã chết trận hết rồi, nhưng lại có quân đồng minh có thể rút lui toàn bộ binh lính, chỉ cần nghĩ một chút cũng biết là bị đồng bọn bán đứng rồi.
"Cự Nhân vương bớt giận, trước khi chưa điều tra rõ chuyện này thì chúng ta không thể đưa ra kết luận được."
"Liệu có người nào trong các tộc của liên minh làm đào binh hay không, vấn đề này đợi đến khi tìm được người trong cuộc rồi mới thảo luận. Người còn không có ở đây, lỡ như là một sự hiểu lầm, chẳng phải sẽ làm cho tộc nhân cảm thấy thất vọng đau khổ sao?"
Mi Hầu Vương khuyên.
Nói câu thật lòng thì ông ta cũng không muốn làm chim đầu đàn. Dù sao nắm đấm của Cự Nhân vương rất cứng, hơn nữa còn hay cộc, tính cách của Cự Nhân vương nổi danh trong cả Liên minh Thượng Cổ Di tộc.
Đáng tiếc là sau tin tức từ tiền tuyến được truyền tới, Tộc Mi Hầu cũng là chủng tộc rút lui đầu tiên. Cụ thể là chủng tộc bỏ chạy nhanh nhất, vẫn chỉ là một trong những chủng tộc bỏ chạy trước thì hiện giờ vẫn tạm thời chưa biết.
Nếu như dựa theo lời đề nghị của Cự Nhân vương, quân đội của Tộc Mi Hầu nhất định sẽ bị truy cứu trách nhiệm, đồng thời khả năng cao là sẽ bị liệt vào hàng ngũ phản diện điển hình để tiến hành nghiêm trị.
Vất vả mới từ tiền tuyến rút lui về, còn bảo toàn được thực lực của chủng tộc, Mi Hầu vương há có thể để cho những tiểu đệ này chết trong tay "người một nhà" được.
Trực tiếp phản đối thì không được, vậy chỉ còn cách kéo dài thời gian thôi. Dù sao quân đội cũng đang ở tiền tuyến, liên minh cũng không thể tới đó trong thời gian ngắn được.
Đợi sau này tìm một cơ hội để đám tiểu đệ này lén lút chạy về tộc địa rồi tuyên bố với bên ngoài là đã chiến tử liền xong việc.
"Thất vọng đau khổ, có gì mà phải thất vọng đau khổ chứ?
"Cho dù chiến cuộc bất lợi, nhất định phải chấp hành chiến lược di chuyển, vậy thì ít nhất cũng phải mang theo cả đoàn ma pháp sư chứ!"
"Bỏ lại Ma pháp sư đoàn để đào mệnh một mình, loại thiên cổ kỳ văn này, ta mới gặp được lần đầu tiên."
"Chắc là có người cảm thấy vì đoàn ma pháp sư Tinh Linh này không phải là người của mình nên có bỏ lại cũng không sao, đúng không?"
Cự Nhân vương giễu cợt nói.
Nếu muốn đối chọi trực diện với nhân tộc, Liên minh Thượng Cổ Di tộc nhất định phải nhờ vào sức mạnh của Tộc Tinh Linh. Nếu không có sự tham gia của đoàn ma pháp sư Tinh Linh, có lẽ hiện giờ bọn chúng vẫn còn đang tiếp tục dây dưa với Vương quốc Warhammer.
Vì đào mệnh mà bỏ lại đoàn Ma pháp sư viện trợ của đồng minh, chuyện này rõ ràng là không thể nào giải thích được.
Người chết không cần phải chịu trách nhiệm, cũng không có năng lực gánh chịu trách nhiệm, vậy thì chỉ có thể để người sống đứng ra gánh trách nhiệm.
Tộc Tinh Linh cũng không dễ trêu, mọi người đều phải dựa vào lực lượng của liên minh mới có tư cách đối thoại với Tộc Tinh Linh, nếu chỉ đại diện cho chủng tộc mình thôi là sẽ không có đủ tư cách.
Trong tình huống đã đắc tội với nhân tộc rồi mà còn đắc tội với cả Tộc Tinh Linh nữa, rõ ràng là không định lăn lộn trên đại lục Aslante mà.
Thấy bầu không khí trong phòng ngày càng căng thẳng hơn, Đa Trảo vương ở bên cạnh đành phải mở miệng hoà giải nói: "Được rồi, hai vị."
"Tiền tuyến quá hỗn loạn, tin tức mà chúng ta nhận được cũng chưa chắc là đúng."
"Cũng có khả năng là đoàn Ma pháp sư Tinh Linh đã thoát khỏi vòng vây rồi, chỉ là chúng ta tạm thời không liên lạc được mà thôi. Không bằng chờ đến khi thu nạp bại binh xong rồi mới thảo luận vấn đề này đi."
"Việc cấp bách hiện giờ vẫn là chiến thế ở tiền tuyến. Đại quân đông chinh chiến bại, liên quân của Người Alpha và Người có thể tiến thẳng một mạch tới đây bất kỳ lúc nào."
"Trước mắt thì Vương quốc Tây Warhammer vẫn còn đang cậy vào địa hình vùng núi hiểm trở để cầm cự; Trong cảnh nội của Vương quốc Đông Warhammer cũng xuất hiện những đội phản kháng có vũ trang lớn nhỏ khác nhau."
"Một khi đại quân giết trở về rồi liên hợp với những nhóm có vũ trang này thì nhất định sẽ là mối đe dọa nghiêm trọng đến khu vực mà chúng ta đang thống trị."
Đây là một vấn đề rất lúng túng, lãnh thổ của Vương quốc Đông Warhammer và Vương quốc Tây Warhammer đã bị các tộc phân chia hết rồi.
Dựa theo ước định trước đó, phiền phức của ai thì người đó tự giải quyết. Thế cục trước đây quá thuận lợi, đến mức mà mọi người không hề xem những nhóm phản kháng có vũ trang kia ra cái đinh gì.
Nhưng bây giờ khi đại quân nhân tộc giết tới, tình hình liền hoàn toàn thay đổi. Nếu như không thể ngăn cản được quân địch thì hậu hoạn sẽ vô tận.