Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 1197 - Chương 1197: Thế Cục (2)

Chương 1197: Thế Cục (2) Chương 1197: Thế Cục (2)

Pháo đài August, sau khi để cho quân viễn chinh chỉnh đốn một chút, Hudson liền mang theo đội ngũ tiếp tục đi khuếch trương thành quả.

So với việc khổ chiến trên chiến trường, đánh chó mù đường mới là phương thức dễ lấy được thành tích nhất.

Chỉ trong vòng hai ba ngày ngắn ngủi, quân viễn chinh đã chém được hơn 15. 000 cái đầu, bắt được 40. 000 tù binh. Con số này vẫn còn đang không ngừng tăng lên, Hudson cũng không hề báo tin thắng trận về trong nước.

Giờ phút này, hậu quả của việc quân ai nấy chỉ hủy của Liên minh Thượng Cổ Di tộc đã bộc phát. Sau khi đại quân tan tác, các tộc chỉ có thể mạnh ai nấy đánh, không thể nào tổ chức chống cự một cách có bài bản được.

Nếu không, chỉ cần tập hợp mười mấy vạn đại quân lại một chỗ, cho dù quân tâm sĩ khí đê mê thì cũng có thể chọn một địa hình hiểm yếu cố thủ rồi chờ cứu viện.

Dù cho sức chiến đấu của quân viễn chinh có mạnh đến đâu thì tổng binh lực cũng chỉ có nhiêu đó, hơn nữa lại toàn là kỵ binh, không thể nào đánh công thành chiến được.

Địch nhân đã cho cơ hội, Hudson đương nhiên là phải nắm chắc. Chỗ tốt của việc thu nhận tù binh đã được bộc lộ vào lúc này, trong tình huống không thể làm được gì khác, rất nhiều binh sĩ liên quân đều lựa chọn đầu hàng.

Số lượng tù binh trong tay quá nhiều, làm cho Hudson phải điều thêm một quân đoàn từ trong nước tới, cùng với Người Mosey đồng thời trông giữ số tù binh này.

Trong thời đại mà việc truyền tin tức không được thông suốt, tất cả mọi người đều phải dựa vào "danh tiếng" để kiếm cơm. Nếu như Hudson không phải người đi nhìn chằm chằm, ai biết sau khi giao tù binh cho Người Mosey thì cuối cùng sẽ còn sống được mấy người.

Chuyện mà đám thuộc hạ gây ra, kẻ làm chủ soái cũng phải chịu một phần trách nhiệm. Muốn tích lũy "danh tiếng" không phải là chuyện dễ, Hudson không muốn để cho "Biển chữ vàng" nói là làm của mình bị hủy hoại ở chỗ này.

Nguyên nhân mà quân viễn chinh có thể liên tục tác chiến, ngoài việc toàn là tinh nhuệ ra, thì "Ma pháp dược tề hiệu Hudson" cũng cống hiến một phần lực lượng.

Trong tình huống bình thường, kỵ binh liên tục tác chiến trong thời gian dài thì chiến mã sẽ bị thương nặng nhất.

Nhưng lần này thì khác, sau khi phục dụng ma pháp dược tề, những con chiến mã sau khi chạy nhanh trong một đoạn đường dài mà thần thái vẫn còn sáng láng.

Thể lực của chiến mã tăng lên nên mới khiến cho quá trình khuếch trương thành quả sau này có thể suôn sẻ như vậy. Nếu không phải vì quân viễn chinh không đủ binh lực, chiến tích sẽ còn hiển hách hơn.

Còn về quân phòng thủ Pháo đài August, đương nhiên là bị lưu lại xử lý thi thể rồi. Vừa trải qua một trận ác chiến, những quan binh còn sót lại đều bị trọng thương về thể xác lẫn tinh thần, cần có một khoảng thời gian để hồi phục.

Năm ngày sau, Hudson lặng lẽ đứng dưới tuyến phòng thủ thép ngày xưa của Vương quốc Warhammer, bất đắc dĩ phàn nàn một câu: Không tìm đường chết thì sẽ không phải chết.

Nơi này đã từng là tuyến đầu trong trận chiến chống cuộc xâm lược thú nhân của Vương quốc Warhammer, một pháo đài kiên cố có thể khiến cho mấy chục vạn đại quân thú nhân không thể nào tiến thêm một bước, nhưng bây giờ chỉ còn lại cỏ dại và gạch vụn.

Trong thời đại chiến tranh, nếu như không may gặp phải một vị Quốc vương bại gia tử thì quốc gia đó có khả năng bị hố chết.

Chủ yếu vẫn là vì đã sống những ngày tháng an nhàn thoải mái quá lâu rồi, nên quên luôn cả bản chất mạnh được yếu thua của thế giới này.

Vì giữ gìn vương quyền, chơi cân bằng là không có vấn đề, nhưng điều kiện tiên quyết là hai bên có thể cân bằng được.

Từ một ý nào đó mà nói, Hudson cũng là người được lợi từ cái chính sách cân bằng thất bại của Joseph II.

Vết xe đổ còn ở đó, mọi người đều bị dọa sợ, đến mức mà sau khi chiến tranh đại lục nổ ra, các thế lực lớn trong vương quốc đều đồng thời hắn đứng ra chủ trì đại cục.

Cân bằng?

Chỉ cần là người có một chút thường thức quân sự đều có thể nhìn ra, Vương quốc Alpha đã tập trung toàn bộ lực lượng, nhưng xác suất chiến thắng vẫn rất thấp; Nếu như chia binh lực này thành hai phần, vậy thì trận chiến này không thể nào đánh được.

"Truyền lệnh xuống, toàn quân đình chỉ truy kích!"

Hudson quyết đoán hạ lệnh.

Trong cuộc truy kích ngày hôm qua, chỉ giết được 200 quân địch và bắt được hơn 300 tù binh.

Từ lúc đầu là 5 chữ số đến bây giờ chỉ còn ba chữ số, chiến tích này càng ngày càng không thể xem nổi.

Không phải các binh sĩ không cố gắng, chủ yếu là sau khi trải qua mấy ngày đào vong, không biết những bại binh kia đã lẩn trốn đến địa phương nào rồi.

Thời cơ tốt nhất để khuếch trương thành quả đã qua, tiếp tục đuổi bắt thêm cũng không thu hoạch được bao nhiêu. Ngược lại còn có khả năng bị địch nhân phục kích vì binh lực phân tán.

Thay vì đi thu thập từng chủng tộc một, Hudson tình nguyện chờ các dị tộc tập hợp lại một chỗ rồi mới xuất binh tiến đánh.

"1+1" có khả năng lớn hơn 2, nhưng "1+1+1" lại nhỏ hơn 3, có càng nhiều chủng tộc tập hợp lại với nhau thì trong nội bộ sẽ có càng nhiều vấn đề.

Mâu thuẫn nội bộ vẫn luôn là địch nhân số 1 của "Liên minh", Hudson vô cùng tin tưởng vào lực phá hoại mà heo đồng đội mang lại.

Trận đại chiến này đã chôn xuống một hạt giống khác. Đều là gặp phải đánh lén, có chủng tộc toàn quân bị diệt, có chủng tộc thì trọng thương nguyên khí, nhưng cũng có chủng tộc có thể không bị thiệt hại gì.

Những chủng tộc không bị thiệt hại nhiều đều là những người chạy trốn đầu tiên; Những chủng tộc toàn quân bị diệt thì phản ứng chậm hơn một bước, bị động ở lại đánh chặn cho đồng bọn.

Không lo ít mà lo không đều. Nhìn thấy nhà mình bị tổn thất nặng nề, mà quân đồng minh lại chẳng bị thiệt hại gì, trong lòng ai cũng đều cảm thấy không công bằng!

Bình Luận (0)
Comment