Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 1202 - Chương 1202: Uy Hiếp

Chương 1202: Uy Hiếp Chương 1202: Uy Hiếp

Trong mơ hồ, hắn phát hiện ra đây là chuyện mà mình gây ra. Chiến tranh tiến hành đến hiện tại, việc tiếp nhận tù binh trên diện rộng chỉ xảy ra trong chiến dịch Pháo đài August.

Công quốc Usda và Công quốc Fick dám mang việc đầu hàng ra uy hiếp, rõ ràng là do Tộc Tinh Linh đã phát tín hiệu chiêu hàng với họ, đồng thời còn đưa ra hứa hẹn.

Nếu như đối phương không để lại tù binh, vậy còn đầu hàng làm quái gì, đương nhiên là phải tử chiến đến cùng nha!

"Raquel, lập tức phái người thông báo cho vương đô, để hắn gia tăng cường độ thu thập tình báo của đại quân Tinh Linh, đặc biệt là phải xác định xem hiện giờ bọn chúng có đang đang tiến hành tàn sát chủng tộc với quy mô lớn hay không!"

Vạn sự lưu một đường, ngày sau dễ nói chuyện. Nếu như Tộc Tinh Linh thay đổi cách chơi trong chiến tranh đại lục, sợ là các quốc gia Bắc đại lục sẽ không còn chỗ trống để tránh né.

Ăn thua đủ chỉ xảy ra trong trường hợp bị ép bất đắc dĩ, phàm là có một đường sinh cơ, có mấy ai nguyện ý đi chịu chết chứ?

Có lẽ có một phần quý tộc vì vinh quang mà lựa chọn huyết chiến đến cùng. Nhưng càng nhiều người sẽ lùi bước khi đối diện với sống chết.

Trực giác nói cho Hudson biết, xác suất xảy ra chuyện như vậy là rất lớn.

Tộc Tinh Linh vốn cũng không phải chủng tộc thích giết chóc, nếu như bọn chúng thật sự một đường tàn sát xuống, sợ là rất nhiều Tinh Linh sẽ sụp đổ.

Biết được điểm này, Hudson cũng không định tiếp tục yên tĩnh nữa. Không có chiến cơ thì bản thân mình phải tạo chiến cơ.

Liên minh Thượng Cổ Di tộc đang tập hợp lại, nếu như chủ động xuất kích thì cũng có khả năng xử lý được quân đội của một vài bộ lạc.

"Băng qua Vương quốc Warhammer, trực tiếp giết vào hang ổ của các tộc trong thế giới băng tuyết, ép bọn chúng phải quay về."

Ý nghĩ này vừa xuất hiện liền bị Hudson từ bỏ. Hiện giờ, rất nhiều khu vực trong thế giới băng tuyết đã bắt đầu có tuyết rơi.

Đúng là người tu luyện có năng lực chống lạnh, nhưng thiếu hậu cần tiếp tế, trực tiếp xông vào hang ổ của người ta cũng là rất rủi ro.

Đại lục Aslante không có tiền lệ này, nhưng kiếp trước lại có rất nhiều tài liệu phản diện, Hudson biết rất rõ sự đáng sợ của trời đông giá rét.

"Nguyên soái, không cần phải đi điều tra. đại quân Tinh Linh không tàn sát một cách trắng trợn, bọn chúng chỉ giết chết toàn bộ thanh niên trai tráng, sau đó đuổi hết người già và trẻ em trong khu vực mà mình khống chế rời đi."

"Đại đa số nạn dân tràn vào Công quốc đều là vì nguyên nhân này."

"Công quốc còn vì chuyện này mà tổ chức hội nghị để phân tích, cuối cùng đưa ra kết luận: Đây là đang muốn làm suy yếu tiềm lực chiến tranh của chúng ta."

"Lấy Công quốc làm thí dụ, muốn đảm bảo những nhu cầu cơ bản của nạn dân, mỗi ngày Công quốc phải bỏ ra ít nhất là hơn ngàn tấn lương thực và vật tư."

"Đây là còn vì có lượng lớn nạn dân chết trên đường chạy nạn, nếu không tiêu hao sẽ còn lớn hơn nữa."

"Công quốc căn bản không chịu nổi lượng tiêu hao kếch xù này. Có nên cứu viện những nạn dân này không đã trở thành chủ đề mà giới cao tầng Công quốc luôn tranh cãi."

"Mãi đến khi ngài tham gia, hứa mở rộng hạn chế tiếp thu nạn dân, thế cục mới chuyển biến tốt."

"Hiện giờ Công quốc Cantrue đã bị hủy diệt, số lượng nạn dân sẽ tăng vọt, sau này sợ là sẽ khó khăn."

Lời giải thích của Raquel đã kéo Hudson về với thực tại, sau đó hắn liền hít một hơi khí lạnh.

Thoạt nhìn thì cách làm này của đại quân Tinh Linh tốt hơn một chút so với việc tàn sát trắng trợn, nhưng trên thực tế lại ẩn giấu một mục đích độc ác hơn.

Những người trên đường chết chạy nạn thì không nói, đội ngũ này lại toàn là người già và trẻ em, trong thời đại chiến tranh, vật tư thiếu thốn, đây quả thực là một gánh nặng.

Tiếp nhận nạn dân thì sẽ tiêu hao một lượng lớn vật tư; bỏ mặc không quan tâm lại gây hại cho địa phương. Con người, một khi đói bụng, thì sẽ không còn bất cứ ranh giới đạo đức cuối cùng nào nữa.

Lúc này Hudson mới hiểu được lý do tại sao khi mình đưa ra yêu cầu nạn dân thì Người Mosey lại đồng ý nhanh như vậy.

Trong thời đại chiến tranh, thứ không đáng giá nhất chính là mạng người. May mà đại lục Aslante có định nghĩa hơi khác về "già", nếu không, sợ là không thể nhìn thấy được nam đinh trong số nạn dân này.

"Nếu là như thế, vậy thì không cần lãng phí thời gian nữa. Raquel, lập tức sắp xếp người đi chuẩn bị lương khô và cỏ khô."

"Lương khô lấy thịt khô, pho mát làm chủ, mỗi người chuẩn bị nửa pound muối ăn, nếu như có thể thì chuẩn bị thêm một chút đường."

"Còn cỏ khô, nhất định phải là loại thượng hạng..."

Hudson lập tức hạ lệnh.

Nếu như là chạy nhanh trên một đoạn đường dài thì đương nhiên quân viễn chinh sẽ không thể mang nhiều vật tư được. Giờ đã đến Công quốc Mosey rồi, công việc tiếp tế hậu cần đương nhiên là phải nhờ Người Mosey cung cấp.

Quân đội tinh nhuệ thì nhất định phải có đãi ngộ của tinh nhuệ. Trên đại lục Aslante có sức sản xuất lạc hậu, công việc tiếp tế hậu cần cũng lộ ra vẻ đơn điệu.

Đặc biệt là "đường", đã trở thành mặt hàng xa xỉ rồi.

Chịu ảnh hưởng của công nghệ sản xuất lạc hậu, sản lượng đường trên đại lục Aslante cực kì có hạn, giá còn đắt hơn cả vàng, thường chỉ cung cấp cho các quý tộc.

Để đường tiến vào quân đội và trở thành vật tư chiến lược, Hudson là người đầu tiên đưa ra ý tưởng này.

Sản lượng đường của Vương quốc thật sự là quá thấp, sản lượng đường hàng năm của Sơn Địa Lĩnh là 3. 000 pound, vậy mà cũng chiếm 1/10 sản lượng của cả Vương quốc Alpha.

Không phải là do Hudson không cố gắng, thực sự là vì công nghệ làm đường quá lạc hậu. Tổng sản lượng chỉ có nhiêu đó, dù có đoạt thức ăn trong miệng quý tộc cũng không để chia cho các binh sĩ.

"Nguyên soái, nhưng vật tư khác thì dễ. Cho dù là chắp vá cũng có thể kiếm ra đến, nhưng mà đường thì..."

"Nếu báo lên vương đô, có lẽ sẽ kiếm ra được 80-100 pound. Nhưng trong quân đội tiền tuyến thì thật sự là..."

Bình Luận (0)
Comment