Phỉ Thúy cung, sau khi Công quốc Cantrue thất thủ, thư cầu viện của Công quốc Usda và Công quốc Fick liền nhanh chóng xuất hiện ở trước mặt Caesar IV.
"Hừ!"
"Thực sự là lẽ nào lại như vậy!"
"Lại dám dùng chuyện đầu hàng để uy hiếp ta, Usda và Fick đang muốn ép chúng ta phải lựa chọn đây mà..."
Đối mặt với những tiếng gào thét của Caesar IV, quần thần đều yên lặng, sợ mình không cẩn thận trở thành đối tượng trút giận của Quốc vương.
Người thông minh đều biết, Caesar IV tuyệt đối sẽ không thất thố chỉ vì hai bức thư cầu viện trước mắt này, mà là do trong những ngày gần đây quá y đã ngột ngạt.
Từ khi chiến tranh đại lục bắt đầu bộc phát, quyền lực của Caesar IV liền bị quân đội chèn ép.
Nhưng dù y có bất mãn thế nào thì cũng vô dụng, vương thất và các thế lực lớn trong nước đã đạt thành nhận thức chung —— quyết không để cho Quốc vương nhúng tay vào việc quân sự.
Vì phải chịu áp lực trong nội bộ, nên Caesar IV chỉ có thể lựa chọn nhẫn nhịn. Một ngày hai ngày thì có thể dùng lý do đại cục làm trọng để an ủi bản thân, nhưng kìm nén trong thời gian dài như vậy, dù là ai cũng không chịu nổi!
Trong vô hình, tính khí của Caesar IV cũng ngày càng nóng nảy. Chỉ là lúc bình thường y che giấu rất tốt, rất ít bại lộ ở trước mặt người ngoài.
Thư cầu viện của Công quốc Usda và Công quốc Fick liền trở thành ngọn lửa châm vào thùng thuốc nổ này.
Sau khi phát tiết một hồi, Caesar IV cũng dần tỉnh táo lại. Dù có giận dữ và mắng chửi như thế nào thì cũng phải đối mặt hiện thực.
Nếu như không bị dồn đến đường cùng, Usda và Fick cũng sẽ không làm ra loại chuyện này. Đầu hàng, nói ra thì đơn giản, nhưng khi làm thì lại rất khó.
Chiến tranh đại lục đang trong tình trạng giằng co, Nhân tộc và Liên minh Dị tộc đều có ưu điểm và khuyết điểm của riêng mình, vẫn chưa biết được ai thắng ai bại.
Trong thế cục như thế này, hậu quả của việc chọn sai đội là vô cùng nghiêm trọng. Nếu như nhân tộc giành được thắng lợi, những kẻ đã đầu hàng dị tộc đừng mong có thể sống sót.
"Bệ hạ, khả năng cao là Công quốc Usda và Công quốc Fick đã bị tin hủy diệt của Công quốc Cantrue kích thích nên mới nhất thời xung động mà viết ra bức thư này."
"Chờ khi tỉnh táo lại, giới cao tầng hai nước nhất định sẽ đưa ra lựa chọn lý tính hơn."
"Chiến tranh tiến hành đến hiện tại, song phương đều đã dính đầy máu của đối phương, đã kết thành mối thù khắc cốt minh tâm, sẽ không thể hóa giải một cách dễ dàng như vậy."
"Nếu như đi theo Tộc Tinh Linh lăn lộn, địa vị của Người Usda và Người Fick nhất định sẽ không cao, không chừng còn bị bọn chúng cố tình làm khó dễ."
"Có áp bách thì sẽ có phản kháng, sau một khoảng thời gian, cơ sở thống trị của bọn họ sẽ bị lung lay."
"Đây còn là tình huống nếu dị tộc giành được thắng lợi. Conf nếu nhân tộc giành được toàn thắng, bọn họ nhất định sẽ bị liệt vào hàng ngũ cần thanh toán."
"Nếu Công quốc Usda và Công quốc Fick đầu hàng thì sẽ gây ra ảnh hưởng rất lớn đối với thế cục ở Bắc đại lục, đây là lý do mà mọi người nhất định phải nghĩ cách cứu viện."
"Nhưng dù có lý do lý trấu như thế nào thì cũng cần phải cân nhắc đến tình tình thực tế. Ngoài một vài quốc gia nằm cạnh nhau ra, những quốc gia khác dù muốn phái quân tiếp viện thì cũng không kịp về mặt thời gian."
"Lấy Vương quốc ta làm ví dụ, nếu dựa theo tình huống bình thường, từ việc điều động viện quân, chuẩn bị vật tư chiến lược để viễn chinh, rồi tính thêm thời gian hành quân nữa, nhanh nhất cũng phải mất hai tháng mới đến nơi."
"Với tình hình hiện giờ của Công quốc Usda cùng Công quốc Fick, đừng nói là cầm cự đại quân Tinh Linh hai tháng, chỉ cần có thể kiên trì được một tháng thôi là đã được Thần Hi chi chủ chiếu cố rồi."
"Có lẽ những lời đe dọa mà bọn họ phát tới không phải thật sự muốn cầu viện quân, mà là muốn dùng vốn liếng cuối cùng trong tay để đổi một lời hứa từ các bên."
Bá tước Francois phân tích nói.
Đầu hàng thì sẽ hủy hết căn cơ, tương đương với tử tự mãn tính; Chống cự thì cửu tử nhất sinh, còn không chắc có thể bảo vệ được căn cơ.
Không nói đến tình huống cực đoan như việc toàn bộ giới cao tầng của Công quốc Cantrue bị tiêu diệt, cho dù giới cao tầng của hai nước này có thể bình an rút lui, thì chuyện phục quốc cũng đã biến thành mộng ảo.
Nếu nhân tộc giành được toàn thắng thì đương nhiên là sẽ thu hồi những lãnh thổ bị mất, nhưng chủ nhân của những lãnh thổ đó có còn là bọn họ hay không thì lại rất khó nói trước.
Các thế lực lớn nhân tộc cũng không phải đang làm từ thiện. Xuất binh thu hồi lãnh thổ, ngoài vì đại nghĩa nhân tộc, thì còn phải xét đến vấn đề lợi ích nữa.
Nơi vô chủ không đủ chia, vậy thì chỉ có thể chọn quả hồng mềm mà bóp, cưỡng ép phân chia lợi ích để trấn an công thần.
Công quốc Cantrue đã bị hủy diệt, cùng với Công quốc Usda và Công quốc Fick sắp xong đời đều nằm trong diện quả hồng mềm.
Không nhân lúc còn có thể nói chuyện như bây giờ để tranh thủ một chút quyền lợi, sợ sau là chiến tranh sẽ không có nổi một danh phận quý tộc, không chừng còn mất luôn mạng nhỏ.
Chỉ cần thực hiện nghĩa vụ, mặt ngoài mọi người sẽ không động chạm gì đến bọn họ, nhưng trong tối thì lại rất khó nói.
Những cuộc nội đấu trong tập đoàn quý tộc cũng vô cùng ác liệt. Trong tay không có thực lực, lại còn ngăn cản con đường của người khác, hạ tràng đương nhiên là sẽ rất thê thảm.
"Nếu như muốn bàn điều kiện, vậy thì phải xem bọn họ muốn cái gì. Vương quốc ta có thể cam đoan là sẽ không có ý đồ gì với lợi ích của hai nước này."
"Nhưng đại lục Aslante này không phải do Vương quốc ta có thể quyết định, những thế lực lớn khác có suy nghĩ gì, chúng ta không thể chi phối được."