"Nguyên soái, quân địch đã bị ngài dọa sợ, e là sau này bọn chúng sẽ không tuỳ tiện giao thủ với chúng ta."
"Thời gian đang đứng về phía quân địch, bọn chúng chỉ cần chờ đại quân Tinh Linh giết tới rồi hội quân ở Công quốc Orton là được."
"Thậm chí quân đội của Liên minh Thượng Cổ Dị tộc ở Công quốc Orton còn có thể đột nhiên chuyển hướng, chạy tới giáp công Công quốc Usda và Công quốc Fick với đại quân Tinh Linh trước."
"Nếu như quân địch hạ quyết tâm kéo dài thời gian, ở trong thành trì cố thủ, sợ là chúng ta rất khó có thể giành được thành quả."
Jose cau mày phân tích nói.
Thế cục trước mắt đang gây áp lực rất lớn lên quân viễn chinh. Vừa phải đánh trọng thương Liên minh Thượng Cổ Dị tộc với số binh lực có hạn trong tay, vừa phải thi chạy với thời gian.
"Địch nhân không ra, vậy thì chỉ cần dụ bọn chúng ra thôi. Truyền lệnh xuống, đại quân mau chóng thu dọn hành lý, sáng sớm ngày mai sẽ xuất phát!"
"Bọn chúng có thể tạm thời bỏ lại một vùng lãnh thổ rộng lớn của Vương quốc Đông Warhammer, nhưng bọn hắn có dám từ bỏ đường rút lui của liên quân không?"
"Chỉ cần xâm nhập vào hậu phương của quân địch, để ta xem bọn chúng có thể co đầu rút cổ ở trong thành Declas được bao lâu. Nếu như bọn chúng không trúng kế, vậy thì cứ xông thẳng từ Đại bình nguyên Warhammer tới Công quốc Orton luôn."
"Dù sao cũng đều là quân địch, đánh quân chủ lực ở bên kia trước cũng như nhau thôi! Đúng dịp là sau khi đánh xong còn có thể mở mang kiến thức một chút về đại quân Tinh Linh."
Hudson ra vẻ trấn định nói.
Ngoài miệng nói rất nhẹ nhàng, nhưng kết luận ở trong lòng hắn cũng chẳng khác gì kết luận của Jose, trận chiến này khó đánh!
Trước khi quân địch hoàn thành việc tập kết quân đội chủ lực thì sẽ không dám giao thủ với hắn. Nếu như đợi đến lúc đối phương hoàn thành tập kết, khi đó Hudson cũng không dám qua đó chịu chết.
Cho dù quân đội dưới trướng có tinh nhuệ cỡ nào thì cũng không thể xung kích doanh trại của mấy chục vạn đại quân đã được chuẩn bị sẵn sàng.
Chiến cơ tốt nhất luôn luôn nằm ở giai đoạn tập kết. Kỵ binh có tính cơ động cao, sinh ra là để đánh những trận chiến cơ động.
Trong thâm tâm Hudson đã chuẩn bị cho tình huống xấu nhất rồi. Mặc cho thế cục có phát triển đến bước nào, việc đầu tiên mà hắn phải đảm bảo chính là đại quân dưới trướng không bị bại trận.
Vì tranh thủ thời gian mà vội vàng ra chiến trường để nhờ vào may mắn không phải là phong cách của hắn.
Dù sao hắn cũng đã cố gắng hết sức rồi, xứng đáng với danh hiệu Nguyên soái này. Thế cục thối nát thì cứ để cho nó thối nát thôi, dù sao một mình hắn cũng không có năng lực chi phối chuyện này.
Nếu không thể ngăn chặn đại quân Tinh Linh ở bên ngoài biên giới, cùng lắm là trở về đánh công phòng chiến, đơn giản chỉ là có một vài tỉnh thành ở biên giới của Vương quốc gặp nạn mà thôi.
Cho dù cộng thêm cả Đế quốc Thú Nhân thì ngọn lửa chiến tranh cũng sẽ không thể lan đến vùng duyên hải Đông Nam trong thời gian ngắn được, hang ổ của hắn vẫn sẽ được an toàn.
Chỉ cần Tộc Tinh Linh không liều mạng với Vương quốc Alpha, Hudson vẫn tự tin là mình có thể cầm cự đến khi chiến tranh đại lục kết thúc. ...
Vương quốc Ferrante, sau khi được trải nghiệm một loạt cuộc khổ chiến, bọn họ chỉ có thể rút quân đội chủ lực về tân cảng, để phát động cuộc chống cự cuối cùng.
"Cái gì, Vương quốc Quang Minh đã thất thủ rồi sao?"
Philip I hoảng sợ nói.
Trong bảy nước thảo nguyên, Vương quốc Quang Minh và Vương quốc Ferrante là hai nước mạnh nhất, khi đối mặt với cuộc xâm lược của đại quân thú nhân, hai quốc gia này cũng cầm cự được trong thời gian lâu nhất.
Trơ mắt nhìn xem từng nước đồng minh thất thủ, chỉ còn lại hai nước cuối cùng có thể cầm cự. Nào ngờ chỉ vừa tỉnh lại sau giấc ngủ, vị đồng bọn cuối cùng này cũng mất nốt.
Một mình tự chiến, hơn nữa còn không có viện binh, cảm giác này thực sự không tốt chút nào.
"Vâng, thưa bệ hạ!"
"Vương quốc Quang Minh đã phá vây vào đêm qua, tạm thời vẫn chưa biết là bọn họ đã thoát được bao nhiêu người, chỉ biết là Vương đô của họ đã thất thủ."
"Hiện giờ, trên đại thảo nguyên này này chỉ còn lại có mỗi Vương quốc ta là đang chống cự. Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, sau đó thú nhân nhất định sẽ tăng cường thế công đối với tân cảng."
Tể tướng Drae khổ sở trả lời.
Biết là đánh không thắng, mà vẫn phải tiếp tục đánh, không có người nào thích một cuộc chiến như vậy.
Nhưng so với đám đồng bọn xui xẻo kia, tình cảnh của Vương quốc Ferrante đã tốt hơn quá nhiều rồi. Vương đô nằm ngay trên bến cảng, có thể bỏ chạy bất kỳ lúc nào.
Màn chống trả quyết liệt hiện giờ chủ yếu là vì mọi người muốn kiếm thêm tư bản chính trị. Quan trọng nhất là: Nếu chạy quá sớm thì Vương quốc Alpha sẽ không chịu thả cho bọn họ qua.
Sinh mệnh đã có bảo hộ rồi, vậy cứ từ từ đánh thôi! Dù sao nếu không đánh lại thì còn có thể lên thuyền rời đi, dù cho thú nhân có lợi hại đến mấy cũng không thể nào đuổi tới trên biển được. ...
Các quốc gia thảo nguyên sớm sụp đổ đã làm ảnh hưởng đến công tác di dân của Vương quốc Alpha, có rất nhiều nạn dân đã bị thú nhân hạ độc thủ trên đường chạy nạn.
Số nạn dân có thể an toàn đến được Vương quốc Alpha còn không bằng một nửa so với mong đợi. Đặc biệt là những nạn dân đi đường bộ, tổn thất vô cùng thảm trọng.
Không còn nghi ngờ gì nữa, với kết quả như vậy, đám quý tộc ở vùng duyên hải là người được lợi.
Có được hải vận tiện lợi, có thể dàng lấy được số định mức của mình trước, rất nhiều quý tộc lãnh chúa đều chỉ có giương mắt mà nhìn.
Thực ra, hiện giờ mọi người cũng đã không đoái hoài tới chuyện nhỏ là "nạn dân" này nữa. Vương quốc Quang Minh sụp đổ đã gia tăng áp lực quân sự cho một số tỉnh Bắc Cương.
Lại một lần nữa trở thành hàng xóm với thú nhân, với ân oán của đôi bên, quân địch có thể giết tới bất kỳ lúc nào.