Thế cục đột biến buộc Vương quốc lại phải tổ chức hội nghị quân sự, ngay cả một tên tướng lĩnh tiền tuyến như Hudson cũng được triệu hồi tham gia hội nghị phòng ngự.
"Phòng tuyến Bắc Cương vẫn còn chưa hoàn thành sao, đám người ở tiền tuyến kia đang làm gì vậy?"
Tể tướng Đại công tước Newfoundland giận dữ mắng.
Vào lúc diễn tập khi chiến tranh đại lục bắt đầu thì Vương quốc đã bắt đầu kiến thiết lại phòng tuyến Bắc Cương rồi. Vương quốc sẽ lo tài chính và vật tư, đám lãnh chúa ở khu vực biên giới sẽ chịu trách nhiệm thi hành.
Vương quốc Alpha có kinh nghiệm phong phú về phương diện này.
Phòng tuyến là dùng để bảo vệ lãnh địa nhà mình, nên không lo có người lười biếng. Cho dù xuất hiện một vài tiểu quý tộc cá biệt thì bên trên còn có Tổng đốc quận trưởng nhìn chằm chằm.
Đám lãnh chúa ở khu vực biên giới đều là những người ra ngoài nghiệp, nên năng lực sẽ không quá kém.
Đáng tiếc là tiến độ xây dựng phòng tuyến lại không được như mong đợi.
"Tể tướng, mọi người đã cố gắng hết sức rồi. Nhưng vì là khu vực biên giới, tài nguyên nhân lực có hạn, ở lân cận lại thiếu nguyên vật liệu kiến thiết."
"Đá là vật liệu thiếu nhiều nhất, có rất nhiều khu vực không hề có mỏ đá. Chúng tôi chỉ có thể nung gạch để thay thế, việc này đã vô tình tăng lên một trình tự làm việc."
Bá tước Albert mở miệng giải thích.
Đây đều là những vấn đề thực tế, Hudson có thể làm chứng , khu vực biên giới đúng là thiếu các loại nguyên vật liệu kiến thiết.
Nhưng đây cũng là vỏ ốc của đám lãnh chúa này. Nhân lúc Đế quốc Thú Nhân bại lui, Vương quốc đã nhiều lần di dời đường biên giới lên hướng bắc.
Nhưng sau khi đám quý tộc đất phong này đến, bọn họ làm càng xuất sắc hơn.
Hudson cũng không biết là bọn họ đã khoanh vùng bao nhiêu lãnh địa.
Hắn chỉ nghe nói là một Nam tước lĩnh ở Bắc Cương còn lớn hơn một Tử tước lĩnh ở nội địa, Tử tước lĩnh thì còn rộng hơn cả Bá tước lĩnh, Bá tước lĩnh thì đã sánh bằng một tỉnh thành nhỏ rồi.
Chứng cứ trực tiếp nhất chính là: tuyến phòng thủ mà Hudson chưa hoàn thành trước đó, hiện giờ đã biến thành tuyến phòng thủ thứ 3 của Vương quốc.
Vốn là nơi hoang vắng, sau khi khuếch trương liền làm cho tình trạng thiếu nhân lực và tài nguyên trở nên trầm trọng hơn.
Đương nhiên, chuyện này cũng không thể trách mọi người quá tham lam.
Bởi vì không ai ngờ rằng chiến tranh đại lục sẽ bộc phát nhanh như vậy.
Nếu như có thêm mấy chục năm phát triển, chờ bảy nước thảo nguyên đứng vững bước chân, những khu vực này chính là trung tâm của nhân tộc.
Nếu như đổi thành Hudson di dời đến Bắc Cương, hắn cũng sẽ không bỏ qua cơ hội khuếch trương ngàn năm một thuở này.
"Không phải đã phái lao động tới chỗ của các ngươi rồi sao?"
"Huống chi khi có nạn dân tràn vào cũng là do các người chọn người trước."
"Hiện giờ lại phàn nàn không đủ nhân lực, vậy trước đó các ngươi đã làm cái gì?"
"Thiếu nguyên vật liệu xây dựng thì sử dụng tường đất đi!"
"Chỉ cần bỏ thêm một chút vật liệu ma pháp và bố trí ma pháp trận, lực phòng ngự cũng sẽ không thấp."
"Cầm nhiều tài chính của Vương quốc như vậy mà hiện giờ còn chạy tới đây kêu khổ, các ngươi không cảm thấy buồn cười sao?"
Hầu tước Delgado giận dữ mắng.
Vì chuẩn bị tài chính cho tiền tuyến, Bộ tài chính đã phải nắm chặt dây lưng quần. Hiện giờ thành quả giao ra không được như mong đợi, ông ta cảm thấy rất khó chịu.
Đối mặt với những ánh mắt trách cứ của đám quyền quý trong Vương quốc, đám Tổng đốc Bắc Cương đều ủ rũ cúi đầu.
Thiếu thốn nhân lực, không đủ nguyên vật liệu, đây đều chỉ là một cái cớ, về mặt bản chất vẫn là vì đám quý tộc biên giới này quá nghèo.
Cắt xén kinh phí xây dựng tuyến phòng thủ thì mọi người không dám, nhưng việc chuyển tiền thì lại xảy ra không ít.
Sự lạc quan mù quáng ở giai đoạn đầu đã làm trì hoãn tiến độ công trình. Sau khi chiến tranh đại lục nổ ra, mọi người mới bắt đầu tích cực làm việc, nhưng một công trình khổng lồ như vậy không thể nào hoàn thành trong vài tháng được.
Nguyên nhân quan trọng nhất vẫn là kỳ hạn công trình quá gấp, đặc biệt là khi thế cục ngày càng căng thẳng, Vương quốc đã nhiều lần yêu cầu rút ngắn kỳ hạn.
"Vấn đề phòng tuyến thì dừng lại tại đây đi!"
"Chắc là bọn họ không cố tình làm vậy, bảy nước thảo nguyên bị hủy diệt sớm như vậy là chuyện không ai ngờ đến."
"Hiện giờ phải thay đổi một chút sách lược, bây giờ hãy tạm thời xây dựng các tuyến phòng thủ tạm thời cho những phần chưa hoàn thành này trước, tập trung củng cố phòng thủ các nút chiến lược quan trọng."
"Các quý tộc lãnh chúa chịu trách nhiệm kiến thiết đều sẽ được xếp vào những vị trí phòng thủ chiến lược quan trọng, đây xem như là một hình phạt cho việc thi công kém."
Hudson lạnh lùng nói.
Chân tướng là cái gì, hắn đã không rảnh để truy cứu.
Tuyến phòng thủ này có bị ăn bớt ăn xén gì không, ai dùng người nấy biết.
Nếu như ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu, vậy thì cứ dùng mạng mà trả.
Một khi chiến hỏa lan đến, tất cả vấn đề đều sẽ được bộc lộ. Đừng thấy mặt ngoài Hudson đang rất nghiêm túc, nhưng trong lòng thì hắn lại không hề hoảng sợ chút nào.
Nếu như mấy tỉnh Bắc Cương vừa mới thu hồi này bị thất thủ thì vẫn còn có Ngũ đại quý tộc Bắc Cương đứng ra cầm cự. Bắt đầu từ lãnh địa của bọn hắn mãi cho đến vương đô, dọc đường đều là cứ điểm thành lũy.
Mới vài năm trôi qua mà thôi, chỉ cần không phải là công trình bã đậu thì hiện giờ nhất định có thể sử dụng được.
Huống chi sau khi chiến tranh đại lục bộc phát, các quý tộc lãnh chúa dọc đường còn tự tổ chức nhân thủ giữ gìn và gia cố cứ điểm thành lũy trong phạm vi lãnh địa của mình.
Ngay cả Đế quốc Thú Nhân trong thời kỳ đỉnh cao khi đến nơi này cũng phải bị đấm gãy răng cửa, chứ đừng nói đến hiện giờ bọn chúng đang bị trọng thương.
So ra thì thế cục ở mặt trận phía tây càng phức tạp hơn.