Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 122 - Chương 122 - Chống Cự Dụ Hoặc (2)

Chương 122 - Chống Cự Dụ Hoặc (2)
Chương 122 - Chống Cự Dụ Hoặc (2)

Người dịch: Whistle

Khu mỏ Salam.

Hudson còn đang cảm thấy vui mừng vì lò cao luyện gang đã thành công thì lại đột nhiên nhận nhận được thông báo của phủ tổng đốc, vài ngày nữa, hàng xóm Bắc Cương sẽ đến quận Wright, kêu hắn chuẩn bị “nghênh đón”.

Đây còn không phải là chuyện quan trọng nhất, quan trọng nhất chính là quan lại trước đây của quận Wright đã toàn diệt, cần phải gầy dựng lại, có người ra hiệu cho hắn có thể tham dự cạnh tranh chức quận trưởng.

Vương quốc Alpha lưu hành quý tộc tự trị, quận trưởng chính là trưởng quan điều hành địa phương, đây là một công việc tốt.

Chỉ cần trong quận không xảy ra phản loạn, không xuất hiện loạn lạc với quy mô lớn, về mặt cơ bản là sẽ không có chuyện gì.

Ngay cả việc thu thuế cũng được Quốc vương điều động quan thuế vụ phụ trách trưng thu. Đương nhiên, hầu hết thời gian Quốc vương đều không thể nào phái quan thuế vụ tới mỗi một khu vực được.

Ngoại trừ những khu vực cá biệt ra, phần lớn khu vực trong vương quốc đều thực hành chế độ bao thu thuế.

Bình thường đều do quan viên địa phương nhận thầu việc trưng thu thuế vụ.

Nếu mà trưng thu được nhiều thì là của mình, còn nếu như thu không đủ thì phải tự mình bỏ tiền ra bù.

Đây thật sự là một công việc béo bở đấy, nếu như kinh doanh tốt, hàng năm có thể dễ dàng thu nhập được hơn vạn kim tệ. Trong vương quốc, quận trưởng còn có một danh xưng đặc thù, gọi là “Tử tước”.

Đương nhiên đây chỉ là chức suông, không sánh được Tử tước đất phong thật sự, nhưng chức vị này cũng đã cao hơn Nam tước.

Không cần nghĩ cũng biết, có thể thu được thuế từ trong tay của một đám quý tộc có quân đội cũng không phải là chuyện dễ, nếu không có một chút thực lực là căn bản không làm được.

Những quý tộc đảm nhiệm cái chức quận trưởng này thường là quý tộc có thực lực mạnh nhất, chiếm được thành trì lớn nhất và đất đai phì nhiêu nhất trong quận.

Cho dù lực lượng của mình không phải là mạnh nhất, nhưng công thêm sức mạnh của thì toàn bộ thực lực cũng là mạnh nhất.

Như vậy mình chính là quý tộc có thực lực mạnh nhất trong quận Wright đúng không?

Không ai có thể đưa ra câu trả lời chính xác cho vấn đề này.

Dù sao quý tộc đánh cờ cũng không chỉ nhìn thực lực bản thân, mà còn phải so xem gia tộc sau lưng đầu nhập bao nhiêu.

Bất quá có một chuyện có thể khẳng định, cho dù Hudson không phải quý tộc mạnh nhất trong quận Wright thì cũng được xếp ở top đầu.

Trong giới tiểu quý tộc, cái danh “Thần cung kỵ sĩ” vẫn rất có lực uy hiếp. Trong đám quý tộc đất phong, sáu trăm vị lão binh này cũng có thể xếp vào hạng đầu.

Hai cái chồng chất lên nhau thì có thể bộc phát ra lực sát thương càng mạnh.

Nếu như chiến tranh bùng nổ, Hudson trốn ở sau đội quân chơi đánh lén, hoàn cảnh lúc đó đối với binh lính bình thường chỉ có thể dùng hai từ để hình dung - đồ sát.

Nếu như hắn được gia tộc Koslow toàn lực ủng hộ thì thật sự có khả năng tham dự vào trong cuộc tranh chức quận trưởng này.

Sau một hồi chần chờ, cuối cùng Hudson cũng nhịn được dụ hoặc này, hắn thừa nhận là Bá tước Pierce ra tay khá hào phóng, chỉ cần gật đầu liền có thể nhận được sự ủng hộ trên tinh thần của gia tộc Dalton.

Cộng thêm quan hệ nhân mạch của gia tộc Koslow và danh tiếng của Hudson, một nửa lãnh chúa đất phong trong quận Wright này đều sẽ ủng hộ hắn.

Tiếc là trước khi chưa sờ ra lập trường của hào môn phương bắc thì hắn thực sự không dám quyết định.

Nếu như chỉ vươn tay thăm dò thôi thì còn tốt, nếu như người ta quyết tâm đặt chân ở hai quận Wright và Ryton này, sợ là ngay cả gia tộc Dalton cũng chưa chắc có thể ngăn cản được, càng đừng nói tới một tên tiểu tốt như hắn.

Về phần ân oán giữa tổ tiên của gia tộc Koslow và hào môn phương bắc, dưới hoàn cảnh sinh tồn thì hoàn toàn không đáng được nhắc tới.

Coi như quý tộc phương bắc có muốn làm lớn trong quận Wright thì cũng phải tuân thủ quy tắc trò chơi, không thể không kiêng nể gì cả giống như khi còn ở Bắc Cương được.

Hudson nhìn lô gang mới ra lò mỉm cười, thầm nghĩ: “Gây chuyện đi, gây chuyện nhiệt tình vào! Nếu như thiên hạ thái bình thì ta bán những thứ này cho ai?”

Mặc dù phẩm chất tổng thể của lô gang trước mặt này vẫn chẳng ra làm sao, nhưng có một bộ phận trong đó đã đạt đến tiêu chuẩn trung đẳng.

Chỉ cần rèn thêm mấy lần là có thể dùng để chế tạo binh khí. Nếu như hậu kỳ bỏ thêm lửa than vào rèn thì không chừng có thể đúc thành thép.

Cái này đã đủ rồi, quý tộc lão gia chướng mắt những binh khí bằng sắt, nhưng mà trang bị cho quân đội thủ hạ thì vẫn rất tốt.

Không vì nguyên nhân khác, chỉ bởi vì nó rẻ. Chi phí của loại binh khí bằng sắt này chỉ bằng 1⁄3 binh khí bằng thép.

Trong quân đội ở phương bắc đã được trang bị với quy mô lớn từ lâu rồi. Bởi vì tỉnh Đông Nam thiếu than đá, lại không thể sản xuất vũ khí, cộng thêm khí hậu ướt át làm cho vũ khí bằng sắt dễ bị rỉ sét, cho nên ít khi được sử dụng.

Nghĩ tới đây, Hudson lập tức viết thư cho đám thân bằng hảo hữu để mượn người. Rèn sắt cũng là một việc cần kỹ thuật, bất luận là rèn nồi chén chậu, hay là luyện chế nông cụ, binh khí thì đều cần thợ rèn chuyên nghiệp mới có thể hoàn thành.

Mặc dù trong lãnh địa của Hudson cũng có vài tên thợ rèn, nhưng muốn sản xuất với quy mô lớn thì còn thiếu rất nhiều.

Sau này khi cuộc xung đột của các phương thăng cấp, số lượng binh khí cần dùng được tính bằng hàng ngàn hàng vạn, trong tay hắn chỉ có được vài tên thợ rèn, một ngày cũng chẳng rèn được bao nhiêu.

Nếu như tính thêm việc rèn đúc nồi chén chậu và nông cụ thì thật sự là không đủ thợ rèn. Cũng không thể kêu hắn làm giống như lãnh chúa tiền nhiệm, trực tiếp bán sắt ra ngoài a?

Mặc dù trực tiếp bán sắt cũng có thể kiếm được tiền, nhưng lợi nhuận làm sao có thể so được với thành phẩm chứ.

Bình Luận (0)
Comment