Người dịch: Whistle
Lợi nhuận của bán sắt chỉ được 50%; Chế thành nông cụ, nồi chén chậu thì lợi nhuận chừng 70-80%; Chế tạo thành binh khí, nếu như không kiếm gấp hai ba lần thì hắn đều không có ý tứ nói mình đang buôn bán vũ khí.
Gặp phải thời kì đặc thù, lợi nhuận gấp tám gấp mười lần cũng không phải là không được.
Thành Dadir, nhìn qua một mảng lớn tường thành bị sụp đổ, Nam tước Sith vô cùng hoài nghi có phải là mình đã tới nhầm chỗ rồi không.
Cưỡng ép kiềm chế lửa giận trong lòng, gã bước đến cửa thành được giăng đầy mạng nhện. Nhìn lên tấm bảng hiệu được treo trên cổng thành, gã phải cố gắng lắm mới miễn cưỡng nhận ra “Da”, chứng minh đây chính là lãnh địa của gã.
Cánh cửa sắt lớn lúc trước đã sớm không cánh mà bay. Có lẽ bây giờ nó đã được nấu chảy trong một tiệm thợ rèn ở lãnh địa của một vị quý tộc nào đó, sau đó sẽ được chế tạo thành các loại nông cụ.
Bề ngoài mà cũng đã như vậy, bên trong đương nhiên cũng không cần trông cậy vào. Từ đống tro bụi dày đặc dưới mặt đất cũng có thể thấy được, đây đã là một tòa thành chết.
Mặc dù đã sớm chuẩn bị sẵn tâm lý, nhưng cảnh tượng trước mắt vẫn chọc giận Nam tước Sith. Thật sự là khinh người quá đáng, hoàn toàn không để lại cho gã ta bất cứ một tia hy vọng nào.
Ngay cả một người dân trong thuộc địa cũng không có, cho dù trong lồng ngực của gã có đủ loại dã tâm thì cũng không thể thi triển được.
Cảnh tượng tương tự đang không ngừng phát sinh trong vô số lãnh địa. Không riêng gì dân trong thuộc địa bị cướp hết, ngay cả những công trình căn bản có thể phá được trong lãnh địa cũng đã bị phá hết rồi.
Điển hình của việc hại người không lợi mình.
Trong tình huống bình thường, cho dù có ân oán thì mọi người cũng sẽ không làm đến mức này.
Nhưng lần này thì khác, liên lụy đến “quý tộc phương bắc”, đây chính là thù mới cộng hận cũ nha.
Trong những năm tháng ở quá khứ, Bắc Cương đã thôn phệ quá nhiều sinh mệnh của quý tộc. Nếu như chỉ là đổ máu trên chiến trường thì không nói làm gì, nhưng đa số thời điểm đều là thương vong không cần thiết do đấu đá nội bộ.
Không hề nghi ngờ, bút trướng này cuối cùng đều bị ghi tạc trên người của đám hào môn phương bắc, mặc dù trong này có rất nhiều chuyện là bị oan uổng, nhưng không có ai muốn nghe lời giải thích.
Nguyên nhân vô cùng đơn giản, danh tiếng của năm gia tộc lớn Bắc Cương là thối nhất trong giới quý tộc. Trước kia chơi đại sát nhập, thôn tính chơi rất sảng khoái, nhưng cái giá phải trả là đã vĩnh viễn mất đi danh tiếng của mình.
Mặc dù trong những năm này gần đây bọn họ vẫn luôn cố gắng tẩy trắng, nhưng hiệu quả quá nhỏ bé. Ít nhất là những quý tộc đã mất đi tổ nghiệp, bị ép trôi dạt khắp nơi sẽ tiếp tục mắng ngũ đại gia tộc tới cùng.
Cộng thêm sau lưng có gia tộc Dalton trợ giúp, trong lúc quần tình xúc động phẫn nộ, làm ra một chút chuyện quá khích liền không kỳ quái.
Sau khi dọn dẹp cửa thành một chút, Sith cố nén nộ khí mang người tiến vào thành. Mọi chuyện đều đúng như tình huống bết bát nhất mà gã đã dự liệu, tòa thành Dadir phồn hoa ngày xưa bây giờ đã biến thành một vùng phế tích.
Không chiếm được liền hủy đi, gia tộc Dalton không muốn ở tỉnh Đông Nam này xuất hiện đối thủ cạnh tranh có khả năng uy hiếp được địa vị của mình, về phương diện này thì bọn họ làm rất xuất sắc.
Khi phủ tổng đốc rút lui khỏi thành Dadir đã phá hoại những thứ có thể phá được, cuối cùng còn không quên đốt thêm một mồi lửa.
Tất cả những hành động này đều chỉ có một mục đích, gia tăng độ khó cho đám quý tộc phương bắc muốn đặt chân ở tỉnh Đông Nam.
Mặc dù thủ đoạn rất hèn hạ, nhưng hiệu quả rất không tệ. Muốn xây dựng lãnh địa trong một vùng phế tích thì cần phải đầu nhập rất nhiều nhân lực vật lực tài lực, đây không phải là một con số nhỏ.
Nhất là đối với những quý tộc phương bắc không hề giàu có thì khoản chi tiêu này càng là một loại áp lực. Ít nhất là với tài chính mà đám con em quý tộc xuôi nam mang theo sẽ khó có thể hoàn thành nhiệm vụ xây dựng lại lãnh địa.
Có cần phải mở miệng cầu viện gia tộc hay không, chuyện này đã trở thành phiền não của đám con em quý tộc xuôi nam này. Nhanh như vậy đã mở miệng cầu viện trong nhà, bị mất điểm trong mắt trưởng bối là đương nhiên; Nhưng nếu không mở miệng cầu viện thì đào đâu ra tiền đây?
Nhất là trung tiểu quý tộc, bọn hắn có càng nhiều vấn đề để suy tính. Muốn xây dựng lại lãnh địa cần rất nhiều tài chính, cho dù có mở miệng cầu viện gia tộc thì cũng chưa chắc có thể gom đủ.
Những quý tộc ở khu vực khác chỉ đầu nhập 30-40% tài chính vào quân sự, lợi hại hơn một chút thì cũng chỉ 50-60%, nhiều hơn nữa thì đã bước lên con đường cực kì hiếu chiến.
Quý tộc bắc địa phải giao lưu hữu nghị với thú nhân từ ngày này qua tháng nọ, cho nên quân phí của bọn họ đều tăng quanh năm, tài chính thiếu hụt là chuyện thường xuyên xảy ra. Quân phí vẫn cao hơn thu nhập của lãnh địa cũng chỉ là chuyện bình thường.
Để không bị phá sản, bọn họ đã mang binh đi cướp, đi đoạt.
Đừng tưởng rằng chỉ có thú nhân mới đến cướp vương quốc Alpha, đám quý tộc phương bắc cũng thường xuyên tới chăm sóc những bộ lạc thú nhân.
Chỉ là so với nhân tộc thì tình hình kinh tế của bộ lạc thú nhân cũng không khả quan lắm, cho dù có cướp được tài vật thì cũng chẳng có bao nhiêu. Bình thường thì thứ đáng giá nhất trong bộ lạc thú nhân chính là bản thân thú nhân.
Đương nhiên, quý tộc cao quý là sẽ không làm những chuyện như buôn bán nô lệ, vả lại làm mấy chuyện này sẽ làm cho lương tâm áy náy. Trong tín ngưỡng của giáo hội, kẻ làm chuyện này có thể phải xuống Địa ngục.
Cho nên bình thường sau khi bắt được nô lệ liền ném cho thương nhân làm thay.
Dường như chỉ cần có thêm một thủ tục liền có thể san bằng sự áy náy trong lương tâm của bọn họ vậy.