Từ vẻ mặt của đám vương giả cũng có thể thấy được hiện giờ mọi người đang vô cùng khó xử, hoàn toàn không biết nên xử lý chuyện trước mắt này như thế nào.
"Giết gà dọa khỉ", xử quyết đám cự nhân đào binh?
Muốn làm vậy thì cũng phải chờ đám người đang chạy trốn kia có thể sống sót trở về dưới đồ đao của đại quân nhân tộc mới được.
Hơn nữa, trong chiến dịch Pháo đài August lần trước, mọi người đều lựa chọn ém nhẹm, không hề nghiêm túc xử lý vấn đề đào binh.
Hiện giờ đột nhiên muốn nghiêm trị, Tộc Cự Nhân đương nhiên là sẽ không đồng ý.
Trong cái nhìn của rất nhiều vương giả, chuyện lần này đơn thuần chỉ là do Tộc Cự Nhân đang phát tiết sự bất mãn trong nội tâm.
Nghĩ càng nhiều thì mọi người lại càng cảm thấy khó giải quyết được vấn đề.
"Nguyên nhân lớn nhất để xảy ra loại chuyện này chính là quân kỷ không nghiêm. Muốn ngăn chặn những chuyện tương tự xảy ra, chúng ta bắt buộc phải có quân kỷ nghiêm minh."
"Nên truy cứu trách nhiệm thì truy cứu trách nhiệm, nên xử lý thì xử lý, không thể để liên minh tiếp tục hỗn loạn như vậy nữa."
Âm Ảnh Vương lạnh lùng nói.
Có thể nhìn ra là hiện giờ ông ta đang vô cùng tức giận.
Đối với liên minh mà nói, trò hề vừa khiến cho năm vạn đại quân thua tan tác chẳng khác nào là một thảm họa.
Ngay cả đồng minh mà cũng không tin được, vậy thì cuộc chiến sau này còn đánh thế nào được nữa?
"Muốn truy cứu trách nhiệm cũng được, nhưng nhất định phải công bằng. Những kẻ có trách nhiệm trong chiến dịch Pháo đài August lần trước cũng phải bị xử lý."
"Nếu như liên minh mất công bằng, vậy thì cũng không còn giá trị tồn tại nữa."
Sắc mặt của Cự Nhân vương vô cùng khó coi.
Tộc Cự nhân chỉ có một chút ít nhân khẩu, mấy trăm cự nhân viện quân đều đã chiếm 1/10 binh lực của bọn chúng rồi.
Cho dù thế nào, ông ta nhất định phải nghĩ biện pháp để bảo vệ tộc nhân của mình.
Nếu đã không thể trốn tránh trách nhiệm, vậy thì chỉ có thể dùng "Tính công bằng" để nói chuyện, tranh thủ sự ủng hộ từ cường giả của các tộc.
Đặc biệt là những chủng tộc có thực lực yếu, địa vị trong liên minh của những chủng tộc này vốn đã không cao, nên càng cần sự công bằng hơn.
Chuyện tồi tệ nhất cuối cùng cũng xảy ra. Hudson còn chưa kịp châm ngòi thì trong nội bộ liên minh Thượng Cổ Di tộc đã xảy ra một cuộc khủng hoảng tín nhiệm.
Nếu như làm theo yêu cầu của Cự Nhân vương, nghiêm túc xử lý vụ việc này, vậy thì sẽ liên lụy đến rất nhiều chủng tộc.
Đào binh không phân chia trước sau, người bỏ chạy đầu tiên là đào binh, người bỏ chạy thứ 10. 000 cũng là đào binh.
Nếu như chỉ xử lý tên đào binh thứ 10. 000 mà không giải quyết kẻ đào binh đầu tiên thì sẽ làm cho mọi người không phục.
Nhưng nếu như đồng thời xử lý hết 10. 000 tên đào binh thì liên minh lại không chịu nổi!
Trừ phi sửa chữa pháp lệnh trước đó của liên minh, tái định nghĩa loại sự kiện này.
Nếu như đến bước đó thì sẽ lại liên lụy đến vấn đề tính công bằng.
Trong liên minh ngư long hỗn tạp, ngoài yếu tố lợi ích ra, chỉ có tính công bằng mới có thể tập hợp mọi người lại với nhau.
Chính vì có tính công bằng này nên mọi người mới chịu tin tưởng là có trả giá thì sẽ có hồi báo, tất cả sự hy sinh đều là đáng giá.
Một khi tính công bằng bị phá vỡ, căn cơ tồn tại của liên minh Thượng Cổ Di tộc cũng bị lung lay.
"Xử lý, đều xử lý hết!"
"Nếu cứ để tình trạng này tiếp diễn, sau này sẽ liên lụy đến càng nhiều vấn đề hơn."
"Nếu như mọi người đều chỉ chú ý đến bản thân mình, vậy thì trận chiến sau này cũng không cần phải đánh tiếp nữa."
"Hiện giờ nghiêm túc xử lý là đang cắt thịt, nhưng nếu để sau này mới giải quyết thì cũng không cần phải giải quyết nữa."
"Nếu như cuộc chiến lần này thất bại, có lẽ nhân tộc cũng sẽ không cho chúng ta cơ hội để tiếp tục tồn tại."
"Nhân tộc đã mở ra cuộc chiến diệt chủng tại nam đại lục, rất nhiều chủng tộc vì bị cuốn vào trong cuộc chiến tranh đại lục này mà bị tru sát toàn tộc."
"Bọn họ chỉ bị cuốn vào chiến tranh mà thôi, còn chúng ta thì đã hủy diệt Vương quốc của nhân tộc. Mối huyết hải thâm cừu này chắc chắn sẽ được nhân tộc tính sổ sau cuộc chiến."
"Mọi người cứ nghĩ thử mà xem!"
"Hoặc là vứt bỏ mâu thuẫn nội bộ, tập trung lực lượng để đánh một trận với nhân tộc; hoặc là lập tức thu dọn đồ vật quay về nhà, di chuyển vào sâu trong thế giới băng tuyết, định cư ở nơi có điều kiện tự nhiên ác liệt hơn."
"Chỗ sâu trong thế giới băng tuyết là địa phương quỷ quái gì thì chắc là trong lòng mọi người đều biết rõ. Nếu như thật sự phải di chuyển vào đó, chỉ cần có 1/10 tộc nhân của chúng ta còn sống sót thì đã xem như được thần linh phù hộ rồi!"
Mi Hầu Vương nhẫn tâm nói.
Hiện thực tàn khốc đang được bày ở trước mặt của toàn bộ vương giả, bầu không khí trở nên vô cùng căng thẳng.
Toàn bộ vương giả đều ý thức được rằng, nếu như giải quyết không tốt vấn đề hôm nay thì liên minh Thượng Cổ Di tộc sẽ đi đến hồi cuối.
"Đúng là những vấn đề này cần được xử lý một cách nghiêm túc, nhưng có quá nhiều vấn đề chồng chất lên nhau, và số lượng đào binh bị liên lụy cũng rất rất nhiều."
"Hiện giờ đang là thời điểm dụng binh. Nếu như trực tiếp xử quyết thì hơi bị lãng phí. Hay là cho bọn họ một cái cơ hội, đưa hết những kẻ này vào đội cảm tử để lập công chuộc tội đi!"
"Có rất nhiều quan binh của các tộc có dính líu đến chuyện này, nên rất khó có thể định nghĩa được, hay là dứt khoát không truy cứu nữa vậy."
"Toàn bộ bại binh đều bị xếp vào đội cảm tử, chỉ cần giành được ba trận đại thắng là có thể tiếp tục sống sót!"
"Chuyện này đối các tộc cũng rất công bằng!"
Đa Trảo vương chậm rãi nói.