Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 1244 - Chương 1244: Giận

Chương 1244: Giận Chương 1244: Giận

Là một con gấu lợn, có thể ngồi thì Belersden tuyệt đối không đứng, có thể nằm thì Belersden tuyệt đối không ngồi.

Nhu cầu hằng ngày của Belersden chỉ giới hạn trong việc sống phóng túng, chỉ tính riêng những sản nghiệp trong lãnh địa thôi đã đủ cho nó thực hiện tự do tài chính, sống sung sướng hết quãng đời còn lại rồi.

Để Belersden ra ngoài tìm đường thủ tiêu tang vật, vậy thì chẳng thà kêu nó ra ngoài cướp bóc sẽ dễ thành công hơn. ...

Sáng sớm, ngày mới vừa sáng lên, bầu không khí trong doanh trại liên quân đã vô cùng căng thẳng.

Doanh trại ở tỉnh Declas bị sinh vật Vong linh tập kích. Quân phòng thủ chịu tổn thất nặng nề, rất nhiều vật tư chiến lược bị thiêu hủy, gần trăm vạn kim tệ bị cướp sạch.

"Không còn nghi ngờ gì nữa, nhất định là do nhân tộc gây ra!"

"Trong số các quốc gia Bắc đại lục, chỉ có Vương quốc Alpha mới có thực lực lên kế hoạch cho lần hành động này. Không chừng hung thủ còn đang ở trong quân viễn chinh của phe địch."

Cự Nhân vương mở miệng nói trước.

Chúng vương giả không hề phản bác, Liên minh Thượng Cổ Di tộc và Nhân tộc đã phát động chiến tranh gần một năm rồi, sử dụng bất kỳ thủ đoạn nào cũng là chuyện bình thường.

"Cự Nhân vương, hiện giờ thảo luận thân phận của hung thủ cũng chẳng có ý nghĩa gì. Mặc kệ hung thủ là ai, chúng ta đều phải giải quyết hậu quả trước."

"Một lượng lớn vật tư chiến lược trong doanh trại cũ đã bị thiêu rụi, phần còn dư sợ là không đủ để nuôi sống chúng ta, tiếp tục để cho đại quân qua đó là chuyện không thể."

"Nếu như điều chỉnh chiến lược, trong tình huống hiện giờ, chúng ta còn có thể đi tới đâu?"

Âm Ảnh Vương vô kế khả thi nói.

Ông ta rất muốn trả thù quân địch nhân, nhưng mà bộ binh sao đuổi kịp kỵ binh chứ, đặc biệt là trong tình trạng chịu đói nữa.

Nếu đã không giải quyết được địch nhân, vậy thì cũng chỉ có thể trước bảo vệ mình trước. Trời đất bao la, ăn cơm lớn nhất. Mặc kệ chiến lược tiếp theo là gì thì cũng phải giải quyết vấn đề lương thực trước.

"Các ngươi để lại bao nhiêu binh lực ở tỉnh Declas vậy, chỉ là mấy con chuột chốn chui chốn nhủi dưới mặt đất mà cũng bị đánh cho xây xẩm mặt mày?"

Delise khinh thường hỏi.

ở trong mắt Tinh Linh, Vong linh ma pháp sư chính là những sinh vật ti tiện, không ra hồn.

Hung danh hiển hách chẳng qua là đối với người bình thường mà thôi. Trong cái nhìn của những cường giả đỉnh cao như Delise, Vong linh ma pháp sư và sinh vật Vong linh cũng chỉ có vậy.

Nếu không phải bận tâm đến mối quan hệ đồng minh, cần chiếu cố đến cảm xúc của những người nà, sợ là bà ta đã chất vấn một câu: "Binh lực mà các ngươi để lại đều toàn lũ vô dụng hay sao?"

"Tôn giả, chúng tôi để 20. 000 quân lại trấn thủ doanh trại tỉnh Declas, còn chuyên chọn địa hình hiểm yếu dễ thủ khó công."

"Trong tình huống bình thường, cho dù quân địch có phái mười vạn đại quân tới vây công thì cũng rất khó đột phá."

"Nào ngờ quân địch nhân vậy mà lại hèn hạ như vậy, trực tiếp phái Vong Linh pháp sư triệu hoán sinh vật Vong linh đánh lén."

"Nhân lúc quân phòng thủ trong doanh trại bị sinh vật Vong linh thu hút sự chú ý, quân địch đã thi triển xong cấm chú Vong Linh Thiên Mạc, triệu hồi một lượng lớn sinh vật Vong linh, khiến cho quân phòng thủ bị tổn thất nặng nề."

"Trong quá trình đại chiến bộc phát, đám tiểu nhân hèn hạ kia còn nhân cơ hội phóng hỏa thiêu hủy lương thảo của chúng ta."

"Tôn giả đại nhân, quân địch có thể tự do di chuyển nhàn nhã trong doanh trại mà không bị cao thủ trong quân phát hiện ra, đã là chuyện mà ngay cả cao thủ cấp 8 bình thường cũng không làm được."

"Cho dù là đạo tặc cấp 8 cũng không thể nào tránh thoát được lính tuần tra mà để không lại bất cứ dấu vết gì."

"Cường giả Thánh Vực của nhân tộc cũng chỉ có mấy người mà thôi, kẻ đang hoạt động tích cực nhất ở Bắc đại lục cũng chỉ có tên Hudson vô sỉ kia."

"Trong quá trình chiến đấu trước đó, tên này thường xuyên không để ý tới lễ nghĩa liêm sỉ mà ra tay với binh lính bình thường."

"Tôn giả đại nhân, nếu tên khốn Hudson này đã không tuân theo quy củ, vậy thì chúng ta cũng không cần phải khách khí với hắn nữa. Ngài cũng nên đi dạy cho hắn ta một bài học, hoặc là tìm cơ hội để trả thù."

"Chỉ cần quân địch cũng bị rối loạn, vậy thì thời cơ rút lui của chúng ta cũng sẽ xuất hiện."

Nghe xong lời đề nghị của Âm Ảnh Vương, Delise lập tức nổi giận. Vấn đề không phải là bà ta không muốn dạy cho Hudson một bài học, mà vấn đề là đánh không lại nha!

Nếu như có thể đánh thắng Hudson, Delise sớm đã mượn cớ là đồ sát người bình thường để phát động khiêu chiến với Hudson rồi.

"Im miệng!"

"Ngươi xem ta là hạng người gì?"

"Những hành vi hèn hạ vô sỉ như vậy, chỉ có hạng người vô liêm sỉ như Hudson mới làm ra được, Tinh Linh vĩ đại khinh thường làm mấy chuyện như vậy!"

Thua người không thua trận, chuyện này chỉ có thể là do Delise có phẩm đức cao thượng, mà không phải là vì sợ đối phương.

Sau khi mắng xong, Delise liền âm thầm suy tính xem nên làm thế nào mới có thể mang những Tinh Linh còn sống sót trở về.

Nếu cứ dựa theo thế cục trước mắt tiếp tục phát triển, sợ rằng đến cuối cùng, những Tinh Linh còn lại sẽ thật sự bị quân địch bắt làm tù binh.

Nghĩ tới cảnh tượng đáng sợ sau này nhân tộc sẽ mang tù binh Tinh Linh ra làm đồng chip để áp chế Tộc Tinh Linh phải chấp nhận điều kiện của bọn chúng, Delise liền hạ quyết định, nhất định phải tránh để phát sinh loại chuyện này. ...

Chiến tranh sẽ không thay đổi theo ý chí của một cá nhân nào, không đợi chúng vương giả thảo luận ra kết quả, đại quân du kỵ bám theo đuôi lúc đầu đã trở lại.

Ảnh hưởng trực tiếp nhất chính là đã phá hủy kế hoạch gom góp quân lương của mọi người.

Có lẽ tại trong góc của một tòa thành lũy nào đó vẫn còn có lương thực mà nhân loại chưa thiêu hủy hết, nhưng tất cả những thứ này đều không có liên quan gì đến bọn chúng.

Bình Luận (0)
Comment