Khắp nơi đều có Vong linh gây chuyện ầm ĩ, một chút khúc nhạc dạo ngắn này cũng sẽ không làm cho quân địch chú ý.
Đám cao thủ trong doanh trại đều đã lao về phía Vong Linh Thiên Mạc, với ý định là phải tìm cho bằng được tên Vong linh ma pháp sư đứng phía sau giở trò, nhằm giải quyết vấn đề từ tận gốc.
Tiếc là phản ứng của bọn chúng cuối cùng vẫn chậm một bước, sau khi hoàn thành kế hoạch, các Ma pháp sư đã cưỡi trên Griffin Dragon rời đi, muốn truy sát cũng không kịp.
Chúng cường giả chỉ có thể lập tức xuất thủ phá hủy ma pháp trận triệu hồi được để lại ở hiện trường. Nhưng lại không thể thu hồi những sinh vật Vong linh đã được triệu hoán, mà cần bọn họ phải ra tay giải quyết.
Nhìn vẻ mặt vui mừng của Belersden, Hudson liền biết là đã xong việc rồi, nên hắn cũng không ở lại nữa, mà lập tức rời đi, chỉ để lại vô số sinh vật Vong linh đang chém giết với quân địch.
Có một số việc rất dễ bị nghiện, sau khi được chứng kiến sức phá hoại của sinh vật Vong linh, Hudson liền phát hiện rằng trước đó mình vẫn quá đơn thuần.
Nếu như mỗi lúc trời tối hắn đều chạy tới chào hỏi doanh trại của quân địch một lần thì sợ là liên quân Thượng Cổ Di tộc sớm đã bại trận rồi, căn bản không đợi được đến lúc viện quân Tinh Linh đến.
Hiện giờ thì không dễ làm, trong doanh trại của quân địch có cường giả Thánh vực trấn giữ, trừ phi có thể dụ Delise đi ra ngoài, nếu không hắn nhất định sẽ bị lộ.
Hudson cần thân phận Vong linh ma pháp sư để làm mấy công việc bẩn thỉu mà hiện giờ không thích hợp để lộ ra ánh sáng. Muốn mượn sinh vật Vong linh để đả kích quân địch thì cũng phải mượn tay người khác đến làm.
Sự thật chứng minh rằng, từ khi Học viện Áo Thuật được thành lập, ngọn cờ phản Giáo Đình được giơ lên cũng đã có hiệu quả.
Nếu không vì thu hút sự chú ý của các "phần tử dị đoan" ở Bắc đại lục, Vương quốc sẽ không phái ba tên Vong linh Đại ma đạo sư và chín tên Vong linh Ma đạo sư đồng hành với quân đội.
Không chỉ có Vong linh ma pháp sư, mà số lượng những chức nghiệp hệ Hắc ám ở Vương quốc cũng đang nhanh chóng bành trướng và mở rộng.
Có thể đứng trên mặt bàn, đâu ai muốn làm con chuột trốn đông trốn tây, sống ở dưới mặt đất cả đời chứ?
Chỉ là Học viện Áo Thuật thứ 2 trên đại lục thôi mà đã có sức hấp dẫn lớn như vậy rồi, Học viện Áo Thuật đầu tiên do Vương quốc Frank thành lập sẽ có thu hoạch lớn hơn rất nhiều.
Cộng thêm sức hấp dẫn của cái danh Vương quốc số một trên đại lục, số lượng cường giả hệ Hắc ám ở trong Vương quốc Frank nhất định là rất nhiều.
Loại chuyện này không hâm mộ được, người đầu tiên đứng ra làm liều thì đương nhiên sẽ cắn được tảng mỡ dày nhất, nhưng cũng phải gánh chịu rủi ro tương ứng.
Nếu như thực lực không tốt, không chịu nổi những đòn trả thù của Giáo Đình, vậy thì sẽ bị đưa lên vỉ nướng.
Thực ra, cho dù Giáo Đình mắt điếc tai ngơ thì cũng không phải là quốc gia nào cũng có thể thành lập Học viện Áo Thuật.
Ngoài nhu cầu truyền bá tín ngưỡng của Giáo Đình ra, còn có một nguyên nhân làm cho chức nghiệp hệ Hắc Ám bị chèn ép, đó là do các hành vi thường ngày của họ.
Mỗi ngày đều phải tiếp xúc với năng lượng tiêu cực, tính cách sẽ không tránh khỏi bị ảnh hưởng, lúc làm việc rất dễ rẽ theo hướng cực đoan.
Nếu như quá trình tu luyện xảy ra vấn đề, bởi vì sức mạnh mà đi đồ thành cũng là chuyện có khả năng.
Muốn thu phục được đám người này thì nhất định phải có thực lực sai khiến bọn họ, có thể duy trì đủ sức uy hiếp bất kỳ lúc nào. ...
"Tại sao chỉ toàn là tiền không vậy?"
"Belersden, không phải ta đã dặn ngươi rồi à, trang bị ma pháp, các loại văn vật trang sức, điển tịch, tài liệu ma pháp vv... mới là những thứ đáng tiền nhất sao?"
Hudson buồn bực hỏi.
Đống kim tệ, ngân tệ, đồng tệ được chất chồng trên mặt đất thoạt nhìn trông rất dọa người, nhưng giá trị thực tế của đống tiền này cũng chỉ tầm 800. 000 - 1. 000. 000. Sau khi chia ra ba phần thì sẽ càng ít.
Một vài trang bị ma pháp trân quý hoặc những vật phẩm có ý nghĩa đặc biệt còn có thể bán cao hơn giá này.
"Câu hỏi này chỉ có Liên minh Thượng Cổ Di tộc mới có thể trả lời được. Trong nhà kho của bọn chúng chỉ có tiền, cho nên ta cũng chỉ có thể lấy được những thứ này."
Nghe xong lời giải thích của Belersden, Hudson còn chưa kịp nói gì thì Maxim đã nhảy ra chen ngang.
"Gấu ngốc, có phải ngươi đã giấu chiến lợi phẩm rồi không?"
"Trong doanh trại có trọng binh trấn giữ như nơi này mà chỉ cất giữ một đống tiền thôi sao? Ngươi cho rằng quân địch cũng ngốc như ngươi à?"
Belersden thấy nhân phẩm của mình bị vũ nhục nên liền nổi giận, không chút khách khí mắng lại: "Rồng ngu, ngươi cho rằng ai cũng vô liêm sỉ giống ngươi à, trong đầu chỉ toàn là tài bảo thôi sao?"
"Ngươi..."
Nhìn thấy trận cãi nhau sắp sửa thăng cấp, Hudson liền vội vàng khuyên can: "Được rồi, chắc là do chúng ta đã nghĩ sai rồi."
"Liên minh Thượng Cổ Di tộc đều là một lũ nhà quê, ngoài kim tệ và trang bị ma pháp ra, bọn chúng sẽ không giá trị của những bảo vật khác."
"Trang bị ma pháp thì đã được sử dụng trên chiến trường rồi, cho nên chỉ còn lại đống tiền này thôi."
"Hai ngươi cũng đừng quá thất vọng, chúng ta chỉ mới tìm được một nơi cất giấu tài bảo của bọn chúng mà thôi, có khả năng là vẫn còn những nơi cất giữ tài bảo khác."
"Sau này từ từ tìm đi, nhiều đồ vật như vậy, bọn chúng không thể nào chở hết về hang ổ nhanh như vậy được."
Đại Địa Chi Hùng không phải Cự Long, không xem tài như mạng. Hudson vẫn rất tin tưởng Belersden.
Tư tàng tài vật thì còn phải lấy ra ngoài bán. Đặc biệt những tài bảo có hiệu quả thực tế nhưng lại không thích hợp để lâu như vật liệu ma pháp và dược tề.