Nếu nói liên minh Thượng Cổ Di tộc không có thực lực thì còn có thể hiểu được. Nhưng xét về sức chiến đấu đơn binh thì các binh sĩ của Liên minh Thượng Cổ Di tộc lại mạnh hơn các binh sĩ nhân tộc nhiều.
Ngay cả khi trong quân viễn chinh đều là tinh nhuệ, binh sĩ bình thường không có khả năng sánh bằng, khi gặp phải binh sĩ Thượng Cổ Di tộc thì cùng lắm cũng chỉ có thể 1 cân 2.
Tiếc là sau khi mở rộng quân số, chênh lệch thực lực của hai bên cũng nhanh chóng kéo dài. Quân viễn chinh có thể nhẹ nhàng đánh tan quân địch.
Không còn nghi ngờ gì nữa, đây không phải là do binh sĩ không tốt, mà là do đám sĩ quan quá vô dụng.
Tố chất của các sĩ quan quân viễn chinh, từ cao tầng đến cơ sở, đều cao hơn nhiều liên minh Thượng Cổ Di tộc.
Trong thời gian ngắn sẽ không thể bù đắp được những nhược điểm này. Còn có sự ngăn cách về chủng tộc, cho dù Tộc Tinh Linh muốn phái người tới giúp bọn chúng chỉnh hợp lại quân đội cũng không làm được.
"Vậy liền mau chóng khởi động công cuộc đàm phán với Người Alpha đi. Cho dù Liên minh Thượng Cổ Di tộc có vô dụng cỡ nào thì trong tay cũng nắm giữ mấy chục vạn đại quân, nếu như lại đào móc thêm một lần tiềm lực, bọn chúng còn có thể điều động thêm mấy chục vạn quân nữa."
"Trong cuộc chiến sau này sẽ còn xảy ra nhiều trường hợp, có bọn chúng tham gia vào cũng có thể giảm bớt tổn thất của tộc ta."
Nữ vương Tinh Linh rừng rậm ra vẻ bình tĩnh nói.
Như thể chuyện dùng quân đồng minh làm bia đỡ đạn chỉ là một việc rất bình thường vậy. Từ trên vẻ mặt của bà ta không nhìn thấy một tia áy náy nào. Hoàn toàn khác biệt với vị nữ vương hòa ái dễ gần thường ngày.
Một vị gia chủ đạt tiêu chuẩn thì đương nhiên sẽ đặt lợi ích của chủng tộc cao hơn hết thảy. Ôn nhu chỉ cần để dành cho tộc nhân của mình là được, khi đối ngoại thì nhất định phải thể hiện ra bộ mặt lãnh khốc. ...
Trong doanh trại của quân viễn chinh, Hudson đang bề bộn tiếp đãi đại biểu của các bên.
Liên quân Thượng Cổ Di tộc đã sắp bị hắn dồn đến tuyệt cảnh, trong những ngày này, ngày nào cũng có một nhóm quân mạo hiểm thoát ly đại đội để ra ngoài tìm kiếm đồ ăn.
Nếu chỉ nhìn từ tình huống trước mắt, khẩu hiệu chính trị giúp Người Warhammer "Thu hồi lãnh thổ bị mất" đã và đang trở thành sự thật.
Đặc biệt là trong những ngày gần đây, các nhóm chống cự vũ trang đang mãnh liệt phát động phản công ở khắp nơi, tin chiến thắng nối liền không dứt.
Theo thế cục tiến triển tốt đẹp, chuyện phiền phức cũng liền nhiều hơn. Sau khi trải qua một cuộc thanh tẩy trong chiến tranh, nhóm lợi ích ban đầu của Vương quốc Warhammer đã bị lật đổ.
Không còn ai nhắc đến chuyện Vương quốc Đông Tây Warhammer nữa, những người đang hoạt động trên chiến trường hiện giờ về cơ bản đều là quý tộc của Vương quốc Tây Warhammer.
Điều này được quyết định bởi vị trí địa lý.
Vương quốc Tây Warhammer có nhiều đồi núi, đến thời đại chiến tranh, đồi núi chính là những bức bình phong tự nhiên, để những quý tộc này có thể bảo toàn thực lực.
Mà đám người xui xẻo ở Vương quốc Đông Warhammer thì hiện giờ vẫn còn đang trên đường chạy tới, chỉ có một số ít quý tộc phản ứng mau lẹ đã tới tiền tuyến.
Việc tẩy bài trên phương diện quân sự đã gây ra biến động trong chính trị.
Các quý tộc cũ không muốn buông bỏ lợi ích mà bản thân đã từng nắm giữ; Những quý tộc mới quật khởi cũng sẽ không tùy tiện giao địa bàn của mình ra.
Với tư cách là phe phái có thực lực mạnh nhất trong cảnh nội của Vương quốc Warhammer, Hudson đương nhiên có khả năng chi phối cục diện của cuộc chiến tranh này.
Nếu như hắn muốn, hắn hoàn toàn có thể nâng đỡ một tên tiểu quý tộc vào trong hàng ngũ quyết sách của Vương quốc Warhammer. Chỉ cần không liên quan đến vương vị, có rất ít chuyện hắn không thể làm được.
Một khi nắm được đại quyền trong tay, khách đông là chuyện tất nhiên.
Chỗ tốt được đưa tới tận cửa, ngu sao không nhận. Nếu như Hudson thật sự không thu lễ thì sẽ làm cho những địa đầu xà này nơm nớp lo sợ.
Nếu không vì chiến tranh vẫn chưa kết thúc, thì có lẽ hiện giờ hắn sẽ càng bận rộn hơn.
Nhưng sau khi thu lễ thì phải đáp lễ, là một nhà quý tộc có uy tín, quà đáp lễ của Hudson chính là —— dùng danh nghĩa của bộ chỉ huy liên quân Bắc đại lục để phát một phần công văn chứng minh chiến công của những người này.
Nghĩ lại thì cũng cạn lời, trước khi chiến tranh đại lục bộc phát, Hudson muốn có được danh hiệu Nguyên soái là chuyện muôn vàn khó khăn. Ngay cả danh hiệu Nguyên soái mà Người Mosey trao tặng cũng đều nhận được thông qua giao dịch.
Nhưng sau khi chiến tranh đại lục bộc phát, Hudson còn chưa kịp làm gì cả thì đã nhận được một đống danh hiệu Nguyên soái.
Chủ yếu là sau cuộc đại thắng ở Pháo đài August, hắn đã từng bày tỏ nguyện vọng là muốn chỉ huy liên quân tiến thẳng vào Công quốc Orton, ngăn cản đại quân Tinh Linh xuôi nam.
Các quốc gia nhận được tin tức liền lập tức tỏ thái độ vô cùng tích cực, trong hội nghị Liên minh Bắc đại lục, các quốc gia đều đồng ý bổ nhiệm hắn thành tổng chỉ huy liên quân.
Mặc kệ Hudson có tiếp nhận hay không, cái danh hiệu Nguyên soái này đã được trao tặng. Mọi nỗ lực cũng chỉ vì một sự kiện —— nhanh đi ngăn cản đại quân Tinh Linh.
Chức vụ nắm thực quyền đều bị Hudson từ chối không nhận, hắn chỉ tiếp nhận một chức vụ trên danh nghĩa. Nhưng chuyện này không hề ảnh hưởng đến việc hắn dùng danh nghĩa của bộ chỉ huy liên quân Bắc đại lục để thay đổi hiện trạng.
Một tờ văn thư thoạt nhìn như tầm thường này thực tế lại là một loại thừa nhận của phe thực lực liên quân đối với đại biểu của các bên, cũng là cơ sở pháp lý để bọn họ tranh đoạt lợi ích sau chiến tranh.
Thu lễ thu đến mỏi tay, nhưng lại không ảnh hưởng đến việc Hudson an bài chiến lược tiếp theo. Quân địch đã bị vây bảy ngày liền, mặc dù thỉnh thoảng có không quân Tinh Linh tiếp tế đồ ăn, nhưng liên quân vẫn phải chịu bụng đó, lúc này cũng đã đến biên giới chuẩn bị sụp đổ rồi.