Dù là ở nơi nào cũng đều không thoát khỏi bản chất: nhiều người thì sẽ không phải là nhiều.
Sau khi chiến dịch vừa kết thúc, thế lực khắp nơi đều vì mục đích chính trị của riêng mình mà lại tìm đến Hudson.
Phe lưu vong muốn không thừa nhận quân công của các nhóm chống cự vũ trang, hoặc nói là đừng nên tỏ thái độ công khai ở nơi này phương diện; Còn các nhóm chống cự vũ trang thì hi vọng Hudson có thể sớm ngày luận công hành thưởng, nhanh chóng phân chia địa bàn trước khi chính phủ mới được thành lập.
Hai bên đều rất hào phóng, thậm chí còn đưa ra hứa hẹn: Sau khi chuyện thành công, Hudson sẽ nhận được đất phong là một tỉnh của Vương quốc Warhammer, dù là hai hành tỉnh cũng có thể thương lượng.
Nếu như không phải vẫn còn chút lý trí, không chừng Hudson đã đồng ý rồi.
Trong bối cảnh Vương quốc Warhammer không còn quyền lực như lúc này, Hudson vừa là liên quân thống soái, lại vừa là quan chỉ huy tối cao ở nơi này, về mặt lý thuyết thì hắn có thể thay mặt thực thi quyền lực của Quốc vương cùng chính phủ.
Nhưng có thể làm không đồng nghĩa với chuyện muốn làm, thay mặt thực thi quân quyền luôn là điều tối kỵ. Không chỉ Quốc vương của hắn sẽ không vui, mà còn làm cho đám quý tộc uy tín lâu năm cảm thấy kiêng kỵ.
Nếu là làm lớn chuyện, còn bị các Quốc vương trên đại lục căm thù. Dù cho thật sự muốn làm thì ít nhất cũng được nâng đỡ một con rối Quốc vương đặt ở quầy tiếp tân.
Hudson không định phát triển ở Vương quốc Warhammer, nên dù lấy được đất phong phì nhiêu cỡ nào, nhưng không có nhân khẩu thì cũng chẳng làm được gì.
Nước yếu sẽ không có tôn nghiêm, thay vì làm quyền thần ở Vương quốc Warhammer, Hudson tình nguyên về Vương quốc Alpha làm chư hầu, ít nhất là hắn sẽ không cần phải đứng ra thu dọn cục diện rối rắm.
Ai bảo Vương quốc Warhammer hiện giờ là một cục diện rối rắm chứ?
Những Vương quốc khác đều lo lắng xuất hiện quyền thần, chỉ có Vương quốc Warhammer là ngoại lệ. Mặc kệ là quân chủ cường thế hay là quyền thần cường thế, bọn họ đều không quan tâm.
Không có một nhân vật mạnh mẽ chống đỡ, cân bằng lợi ích của các bên, khả năng cao là Vương quốc Warhammer sẽ tiếp tục bị tách ra.
Ít nhất thì bạn tốt của Hudson, Quốc vương George, đã bày tỏ: Có thể giúp hàng xóm quản lý một phần lãnh thổ.
Hành động này còn nhận được sự ủng hộ trong âm thầm của Quốc vương nhà hắn. Dựa theo những điều kiện đã thương lượng từ trước, Caesar IV cũng có một phần trong phần lãnh thổ mà Công quốc Mosey mở rộng sang Vương quốc Warhammer.
Đương nhiên, là nhân vật quan trọng trong kế hoạch này, Hudson cũng nhận được chỗ tốt.
Tỉ lệ phân chia cụ thể của ba bên là: 4: 2: 1.
Con số "4" này không chỉ là một mình George, mà còn bao gồm một đám quyền quý trong nội bộ Công quốc Mosey. Nếu kế hoạch này thành công, Người Mosey sẽ đầu tư lực lượng cả nước vào đây.
Nếu như xét về mặt lợi ích thì Caesar IV là người được chia miếng bánh lớn nhất, nhưng từ đầu tới đuôi y chỉ là một người bắc cầu.
Việc là do Hudson làm, Caesar IV không hề tham dự vào, cho dù là xảy ra chuyện thì cũng chẳng liên quan gì đến y.
Nhưng cũng hết cách rồi, ai bảo người ta là Quốc vương chứ?
Không có Caesar IV tham gia, cho dù được phân chia lợi ích thì Hudson cũng không có cách nào nuốt vào trong bụng.
Đúng là miếng bánh của hắn rất nhỏ, nhưng Vương thất còn phải chịu trách nhiệm cân đối lãnh địa. Phần bánh được chia trong Vương quốc Warhammer sẽ được chuyển vào bên trong Vương quốc.
Dựa theo kế hoạch, Công quốc Mosey sẽ nhượng lại quyền sở hữu một phần quốc thổ giáp ranh với Vương quốc Alpha cho vương hậu, xem như "đồ cưới" ; Hudson sẽ tiếp nhận phần lãnh địa ở tỉnh Đông Nam mà Vương thất để lại.
Cụ thể như thế nào thì vẫn phải xem tình hình lợi ích, nhưng nói chung là: Công quốc Mosey ăn được càng nhiều thịt thì miếng bánh mà vương thất được chia sẽ càng lớn, đền bù mà Hudson có thể nhận được cũng sẽ càng nhiều.
Trong bối cảnh này, kế hoạch của hai đại trận doanh của Vương quốc Warhammer nhất định sẽ thất bại.
Hóa giải mâu thuẫn giữa hai bên càng là chuyện không thể. Nếu bọn họ không loạn thì Công quốc Mosey làm sao khuếch trương; nếu như Công quốc Mosey không thể mở rộng lãnh thổ, vậy thì Hudson lão gia có thể lấy được bao nhiêu lợi ích sau chiến tranh chứ?
Vì dọn sạch chướng ngại cho Công quốc Mosey khuếch trương, Hudson cũng đã cố gắng hết sức.
Nếu không phải vì lo lắng làm cho các bên cảnh giác, Hudson còn muốn dùng danh nghĩa của bộ chỉ huy liên quân để sai quân đội Mosey tiếp quản các thành trì rồi.
Việc tiếp quản thành trì một cách trắng trợn đã không xả ra, nhưng trong những yếu địa chiến lược quan trọng đều có quân Mosey hỗ trợ phòng thủ.
"Raquel, dựa theo kế hoạch hiện giờ, tiến độ thật sự quá chậm."
"Quân viễn chinh không có khả năng đóng quân lâu dài ở Vương quốc Warhammer được, sau này vẫn phải dựa vào bản thân các ngươi. Cái cớ phòng ngự Liên minh Thượng Cổ Di tộc phản công chỉ có thể tạm thời lừa gạt được bọn họ."
"Thực ra thì hiện giờ Tộc Tinh Linh cũng đã một lòng muốn xuôi nam cứu viện Liên minh Dị tộc, nên không thể nào thả cho quân đoàn nam chinh tiến quân về phía bắc được."
"Chờ đến khi đại quân xuôi nam tiến vào trung bộ đại lục, các phe phái lớn trong Vương quốc Warhammer nhất định sẽ yêu cầu các ngươi trả lại thành trì."
"Nếu như bởi vì chuyện này mà phát sinh xung đột rồi kéo lên Liên minh Nhân tộc, đối với chúng ta cũng không có chỗ tốt."
Hudson nhức đầu nói.
Đều là tin tức không lưu thông gây họa, Hudson vốn cho rằng sau khi bị Liên minh Thượng Cổ Di tộc thanh tẩy một lần thì trong Vương quốc Warhammer sẽ không còn lại bao nhiêu người sống.
Nhưng hắn không ngờ là những dị tộc này lại không đáng tin cậy như vậy. Trong lúc phá hủy cơ sở thống trị của Vương quốc Warhammer mà lại để xổng nhiều cá lọt lưới đến thế.