Muốn đối phó với các quý tộc lưu vong bên ngoài thì dễ, chỉ cần chụp cái bô lên đầu bọn họ là được. Lãnh chúa có trách nhiệm gìn giữ đất đai, bỏ lại lĩnh dân trong lãnh địa chạy trốn một mình là phạm tội, có thể trực tiếp tước đoạt thân phận quý tộc.
Nhưng các nhóm chống cự vũ trang ở lại nơi này thì khác, cho dù bị mất thành mất đất, người ta cũng còn ở lại kiên trì chống cự. Nếu như lại truy cứu trách nhiệm thì thật sự là không thể nào nói nổi.
"Nguyên soái, chúng tôi thật sự đã cố gắng hết sức rồi. Binh sĩ trong tay tôi hiện giờ đều là lính mới, sức chiến đấu cũng chỉ mạnh hơn những nhóm chống cự vũ trang ở địa phương một chút mà thôi."
"Nếu như đột nhiên trở mặt, sợ là không đủ sức để khống chế Vương quốc Warhammer. Đương nhiên, nếu như quân viễn chinh có thể hỗ trợ..."
Không đợi Raquel nói hết câu, Hudson đã ngay lập tức ngắt lời: "Hãy từ bỏ cái suy nghĩ không thiết thực này đi, quân viễn chinh sẽ không tham gia vào chuyện này."
"Nếu không Vương quốc Alpha đã cầm đầu việc phân chia chiến lợi phẩm sau cuộc chiến rồi, còn cần Công quốc Mosey làm gì?"
"Cho dù là muốn trở mặt thì các ngươi cũng không thể động thủ vào lúc này, mà nhất định phải chờ đến khi quân viễn chinh rút lui xong đã."
"Ta để các ngươi tăng thêm tốc độ không phải là kêu tiểu tử ngươi gây thêm rắc rối. Nhiều khi, muốn giải quyết vấn đề không nhất định phải nhằm vào bản thân vấn đề, mà còn có thể đi giải quyết người tạo ra vấn đề."
"Dẫn dụ các nhóm chống cự vũ trang này đi gây chuyện với đám quý tộc lưu vong chỉ là một trong những thủ đoạn đó. Biện pháp tốt hơn là biến kẻ địch thành người một nhà."
"Trước mắt có hơn một nửa các nhóm chống cự vũ trang đều do bình dân lãnh đạo, mặc dù nhiều người là con cháu chi thứ của quý tộc, nhưng xuất thân lại là bình dân không có tước vị."
"Điều này có nghĩa gì, chắc là ngươi cũng biết rõ!"
Vứt bỏ Vương quốc, lén lút hợp tác với Công quốc Mosey, về bản chất thì vẫn là vì lợi ích.
Cũng hết cách rồi, nếu như lấy thân phận cá nhân để tham gia trò chơi, Hudson có thể cầm tới một phần bảy bánh ga tô.
Nhưng nếu như kéo thêm Vương quốc vào sân, không nói đến việc khơi mào mâu thuẫn quốc tế, ngay cả khi thật sự cướp được một miếng bánh lớn, hắn có thể được chia bao nhiêu chứ?
2% hay 3%?
Không thể nào nhiều hơn được nữa, trong Vương quốc có nhiều quý tộc như vậy, mọi người đều bỏ công bỏ sức.
Về mặt bản chất thì cuộc chiến tranh lần này là do mọi người ra lệnh, Hudson ra mặt chỉ huy. Sau khi hy sinh rất nhiều quan binh quý tộc mới đổi được thành quả thắng lợi cuối cùng, nên lúc chia của không thể nào hất người ta ra được.
Biện pháp tốt nhất chính là để Vương quốc dồn toàn lực chú ý về phương bắc, đến đại thảo nguyên phía bắc cướp đoạt lãnh địa với thú nhân, dùng lợi ích của kẻ thù truyền kiếp để đền bù cho các bên.
Khi đó, chuyện của Vương quốc Warhammer sẽ biến thành việc tư. Thất bại thì phải tự mình gánh chịu, còn nếu như được lợi thì cũng có nhét vào túi của bản thân.
Cho dù các quý tộc trong nước gây náo loạn thì cũng có vương thất ở bên cạnh san sẻ áp lực. Không có chứng cứ thiết thực thì có thể làm gì được tổ đội "Quốc vương + Nguyên soái" chứ?
"Nguyên soái, ý của ngài là Công quốc sẽ trao tặng tước vị cho bọn hắn để đổi lấy sự thần phục sao?"
Raquel hoảng sợ nói.
Không phải không được, mà là quá được. Bình dân muốn trở thành quý tộc cũng không phải chuyện dễ, cách đơn giản nhất chính là kéo nguyên đám nhảy vọt giai tầng.
Trước khi trở thành quý tộc, dân chúng bình thường sẽ hiệu trung với lãnh chúa, khi lãnh chúa đào vong, nghĩa vụ này sẽ tự động biến mất.
Về mặt pháp lý thì việc lựa chọn một vị quân chủ khác để hiệu trung cũng không có gì là sai, lại càng không có chuyện phản bội gì ở đây, hơn nữa cũng không có áp lực từ phía dư luận.
Nếu Công quốc Mosey đưa cành ô liu, có đến 99% bình dân không chịu nổi được sức hấp dẫn của việc trở thành quý tộc. Ngay cả khi thủ lĩnh không đáp ứng, những thuộc hạ muốn tiến lên phía trước cũng sẽ giúp thủ lĩnh đưa ra quyết định.
Hiện giờ Vương quốc Warhammer đang thiếu quân chủ, trước khi Quốc vương đăng cơ, ai cũng không có quyền sắc phong quý tộc lãnh chúa.
Ngay cả khi bị các quý tộc của Vương quốc Warhammer phát hiện, bọn họ còn có thể đưa ra điều kiện —— làm gia thần.
Nếu có lựa chọn, mọi người đương nhiên sẽ chọn hiệu trung với quân chủ, mà không phải làm gia thần cho các đại quý tộc.
"Tử tước Raquel, ta chẳng hề nói gì cả. Quý quốc muốn làm như thế nào là chuyện nội bộ của quý tộc, một ngoại thần như ta không có quyền can thiệp."
Hudson mặt không đổi sắc nói.
Hắn không thể thừa nhân loại đề nghị làm cho thiên hạ khiển trách này là do mình đưa ra. Nếu không, sau khi trở lại Vương quốc, hắn sẽ không dễ lăn lộn trong giới quý tộc.
Nếu như không được chứng kiến khả năng làm loạn của George, Hudson cũng sẽ không đưa ra loại đề nghị này.
Rận nhiều không sợ ngứa, ngay cả tri thức truyền thừa mà cũng có thể dùng làm tài sản gán nợ, sắc phong cho một đám bình dân trở thành quý tộc cũng chẳng tính là chuyện to tát gì. ...
Đặc điểm lớn nhất của người trẻ tuổi chính là dám làm. Sau khi được Hudson nhắc nhở, Raquel lập tức trình lên Vương đô.
Chuyện như vậy để giới cao tầng của Công quốc đau đầu đi!
Mặc dù với tư cách là con cháu của một nhà quý tộc uy tín lâu năm, Raquel rất chán ghét cách làm phá vỡ quy củ này, nhưng nếu đem so với chiến lược của Công quốc, thỉnh thoảng đột phá ranh giới cuối cùng một lần cũng là chuyện có thể tiếp nhận.
Hơn nữa, Công quốc Mosey đột phá ranh giới cuối cùng còn ít sao?
Bắt đầu từ cuộc xâm lược của thú nhân, Công quốc Mosey đã bị động mở ra con đường "cải tiến từ trên xuống dưới".