Sau khi thay đổi hết lần này đến lần khác, hệ thống chính trị ban đầu cũng đã vô tình phát sinh biến hóa. Suy nghĩ hiện giờ của các quý tộc đã từ kiên trì truyền thống biến thành tiếp tục sinh tồn.
Bản chất của việc lựa chọn khuếch trương ra bên ngoài chính là giới cao tầng của Công quốc Mosey đã bị những cuộc chiến tranh liên tiếp dọa sợ, bọn họ hoàn toàn không có bất kỳ cảm giác an toàn nào nữa, ý thức nguy cơ đã điều khiển họ nghĩ trăm phương ngàn kế tăng cường thực lực bản thân.
Trong số rất nhiều kế sách nước giàu binh mạnh, phương án có ảnh hưởng nhỏ nhất về lợi ích và dễ dàng đạt được thành công nhất chính là khuếch trương ra bên ngoài.
Nguyên nhân mà giới cao tầng Công quốc Mosey để mắt tới Vương quốc Warhammer là vì anh bạn hàng xóm này đã bị suy sụp, đám quyền quý ngu ngốc thì lại dâng đến tận miệng.
Nói thẳng ra là, một khi hai bên chính thức trở mặt, bọn họ có thể xử lý giới cao tầng của Vương quốc Warhammer ngay lập tức. ...
"Về kiến nghị sắc phong quý tộc được tiền tuyến gửi về, các khanh có cái nhìn như thế nào?"
George cố tình đánh tráo khái niệm hỏi.
Sắc phong quý tộc là không có vấn đề, đây là hoạt động không thể thiếu sau mỗi cuộc đại chiến. Nhưng việc sách phong bình dân thành quý tộc một cách trắng trợn như vậy thì lại là một chuyện khác.
Chủ đề này có liên quan đến vấn đề mẫn cảm là khiêu chiến quy tắc ngầm, nên ngay cả Quốc vương cũng cảm thấy đau đầu.
"Bệ hạ, hiện giờ chính là thời cơ tốt nhất để chúng ta khuếch trương về phía tây. Vì vậy mà đánh đổi một số thứ, cũng là đáng."
"Dù gì thì Vương quốc Warhammer cũng là một nước lớn, dù đã suy sụp thì cũng còn mấy phần thực lực, nếu như xử lý không tốt, sợ là sẽ gây phiền phức đến việc thống trị sau này."
"Nếu như khẩu vị của phe thực lực ở nơi đó không lớn, nhân cơ hội này để bọn hắn vào Công quốc cũng là một lựa chọn tốt."
Bá tước Martins dẫn đầu ủng hộ.
Ranh giới cuối cùng là dùng để phá. Có thể không dùng thủ đoạn bạo lực để thôn tính lãnh thổ của Vương quốc Warhammer chính là lựa chọn tốt nhất.
Vì chuyện này mà gây ra một chút tranh luận cũng là đáng. Đây đều là chuyện nội bộ của Công quốc, chỉ cần da mặt đủ dày, cùng lắm chỉ bị chế giễu một trận mà thôi.
Dù sao hiện giờ các nước đều đang bận tham gia chiến tranh đại lục, có muốn can thiệp cũng là ngoài tầm tay với.
"Bệ hạ, Bá tước Martins nói đúng. Tấn thăng quý tộc mà thôi, chúng ta cứ làm theo thường lệ là được."
Tể tướng Herceg mặt không đổi sắc mở mắt nói lời bịa đặt.
Chiến tranh không chỉ phá hủy trật tự cũ, mà còn phá hủy luôn những tài liệu hộ tịch lúc trước. Với tư cách là bên thắng, sửa chữa một chút tài liệu, từ bình dân, nông nô biến thành quý tộc cũng chẳng có gì gọi là.
Vương quốc Warhammer đã chết nhiều quý tộc như vậy, với tư cách là thân thích, kế thừa tước vị của đối phương cũng là chuyện thuận lý thành chương.
Có thêm một quy trình là vì tuân thủ quy tắc trò chơi. Nếu con em quý tộc muốn hiệu trung với Công quốc Mosey, vậy thì việc sắc phong bọn họ thành quý tộc là chuyện hoàn toàn phù hợp quy tắc. ...
"Tiểu thư Delise, chúng ta lại gặp mặt."
Hudson dùng phương thức mà tự nhận là hiền lành để chào hỏi đối phương, còn kết quả thì không nằm ngoài dự liệu, Delisa chỉ trợn mắt nhìn hắn. Hudson không giận, bởi vì đối phương tới đây chỉ để ký hiệp ước.
Song phương đã đạt thành hiệp nghị, nhưng vẫn không tin tưởng lẫn nhau. Nhằm đảm bảo hiệp ước có tác dụng, dựa theo ước định trước đó, giới cao tầng của hai bên đều phải ký tên lên hiệp ước.
Với tư cách là lão đại của quân đội Vương quốc, Hudson đương nhiên không thể tránh khỏi chuyện này.
Nhìn lướt qua văn thư, trên hiệp ước đã có mười mấy chữ ký của giới cao tầng Vương quốc và Tộc Tinh Linh, ngay cả những vị Tinh Linh Thánh Vực ở trước mắt này cũng đã ký tên lên hiệp ước, hiện giờ chỉ còn mỗi Hudson mà thôi.
Sau khi xác nhận là văn thư không có vấn đề, Hudson liền ký đại danh của mình lên đó.
Ngay lúc ký xong, hắn cảm thấy có một lực lượng thần bí đang rơi xuống người mình, cái la bàn thần bí trong cơ thể hắn bỗng nhiên chuyển động, như thể muốn tránh thoát lực lượng trói buộc này, Hudson vội vàng can thiệp.
Tránh thoát được sự ràng buộc của hiệp ước đương nhiên là chuyện tốt, nhưng tuyệt đối không phải vào lúc này. Ở ngay trước mặt Tinh Linh Thánh Vực của người ta kiếm chuyện thì thật sự là quá xem thường Tộc Tinh Linh.
Trước mắt, cả Vương quốc lẫn Hudson đều cần ổn định Tộc Tinh Linh. Còn chuyện sau này thì để sau này rồi tính.
Lần này chỉ ký hiệp ước không xâm phạm lẫn nhau, giữa song phương còn có một Công quốc Mosey, trong tình huống bình thường là sẽ không xảy ra đánh nhau.
Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, giới cao tầng của Công quốc Mosey cũng bị ép ký một hiệp ước đơn phương là không thể xuất binh.
Thực lực và quyền nói chuyện luôn tỷ lệ thuận với nhau, Tộc Tinh Linh có thể bình tĩnh ôn hòa đàm phán với Vương quốc Alpha nhưng không có nghĩa là sẽ cho Ngươi Mosey đãi ngộ tương tự.
"Nguyên soái Hudson, khế ước đã có hiệu lực, ngươi nên thả người rồi."
Delise cố gắng dùng giọng điệu bình tĩnh nói.
Trong khoảng thời gian hai bên tiếp xúc này, Delise vẫn luôn là người bị thiệt thòi. Nếu không phải vì có không ít tộc nhân ở trong trại tù binh, sợ là sắc mặt của bà ta sẽ không tốt như vậy.
"Tiểu thư Delise, thả người là chuyện không thể nào, nhưng tiểu thư có thể tới thăm bọn họ một chút."
"Đúng rồi, công tác trông giữ tù binh đã được chuyển giao cho nhóm chống cự vũ trang của Vương quốc Warhammer. Chi tiết cụ thể, tiểu thư có thể đi thương lượng với bọn hắn."
"Trong khoảng thời gian gần đây, Liên quân Thượng Cổ Di tộc thường xuyên ẩn hiện. Trại tù binh đã bị tập kích nhiều lần, nhưng chúng tôi đã tăng cường phòng bị rồi, nhất định sẽ bảo vệ an toàn cho tù binh."
Hudson trả lời giọt nước không lọt.