Số lượng vật tư chiến lược mà hiện giờ Vương quốc có gom góp được đã kém xa những cuộc đại chiến trước. Nếu như điều động cả nước thì nên giải quyết vấn đề lớn nhất là vấn đề hậu cần như thế nào.
Bảy tỉnh Bắc Cương vừa mới thu hồi đều là những tỉnh nghèo, công nghiệp kinh tế ở bảy tỉnh này gần như bằng 0, sản lượng lương thực còn chẳng đủ để nuôi sống bản thân.
Đừng nói là cung cấp vật tư lương thảo cho đại quân, không trở thành gánh nặng đã là tốt lắm rồi. Không chừng Vương quốc còn phải lấy vật tư chiến lược quý giá ra để cứu viện nạn dân sinh ra bởi chiến tranh.
"Bệ hạ, tuyệt đối không thể!"
"Thế cục hiện giờ chưa tới tình trạng phải điều động cả nước, cách làm này ảnh hưởng quá lớn, chỉ có thể là lựa chọn cuối cùng."
"Vì cuộc chiến này tình hình tài chính của Vương quốc lại thiếu hụt hơn 3. 860. 000 kim tệ chỉ trong một tháng gần đây."
"Thiếu tiền còn có thể nghĩ cách bù đắp, nhưng vật tư chiến lược thì lại không thể biến ra được. Hiện giờ các nơi đều đang đánh trận, có tiền cũng rất khó mua đủ vật tư chiến lược."
"Vì gom góp vật tư, chúng thần đã dốc hết toàn lực. Chỉ tính riêng lượng vật tư của 50 vạn đại quân ở tiền tuyến thôi là đã sắp ép cho toàn bộ Vương quốc phát điên rồi."
Bộ trưởng Tài chính Hầu tước Delgado than khổ nói.
Trong số các đại thần của Vương quốc Alpha, người cực khổ nhất chính là Bộ tài chính. Thoạt nhìn như quyền cao chức trọng, nhưng thực ra lại là một cục diện rối rắm.
Không phải đang bù đắp khoản thiếu hụt thì chính là đang nghĩ biện pháp bổ sung lỗ thủng. Từ trong nước đến ngoài nước, chỗ nào cũng có chủ nợ.
Mỗi khi trời tối người yên, Hầu tước Delgado đầu hói liền nghĩ: hay là mình cứ nằm ngửa bà nó cho rồi, để Vương quốc phá sản luôn đi.
Nhưng khi nghĩ đến chuyện này sẽ để lại tiếng xấu muôn đời, ông ta cuối cùng vẫn chỉ dám nghĩ mà không dám làm. Dù cho Vương quốc phải phá sản thì cũng không thể xảy ra trong lúc ông ta còn tại nhiệm.
Trong các đại thần của Vương quốc, Hầu tước Delgado là người có số lần đệ đơn từ chức nhiều nhất. Số thư từ chức của một mình ông đã vượt qua toàn bộ những người đứng đầu của các bộ ngành.
Lúc đầu khi Caesar IV cũng từng có ý định đổi lão già tính toán chi li này rồi, nhưng sau khi hiểu rõ tình hình tài chính của Vương quốc, Caesar IV rốt cuộc cũng bỏ đi cái suy nghĩ nguy hiểm này.
Dù có nói thế nào, Hầu tước Delgado cũng còn có thể bù đắp được lỗ thủng, không đến mức phải phá sản.
Nếu như đổi một người có năng lực kém hơn ông ta lên nắm quyền, không chừng sẽ phá sản ngay lập tức. Loại lỗ thủng kinh thiên này, Caesar IV nhìn thấy cũng phải sợ.
"Hầu tước Delgado nói không sai, với tình trạng trước mắt của Vương quốc, nếu như thật sự tiến hành điều động cả nước, nhiều nhất chỉ có thể cầm cự được hơn năm tháng."
"Đặc biệt là con đường đi đến bảy tình thành này quá xấu, làm tăng thêm áp lực hậu cần. Theo như tính toán của Bộ quân vụ, số lượng binh lực đang duy trì ở tiền tuyến hiện giờ đã có thể nói là cực hạn rồi."
"Lựa chọn tốt nhất hiện giờ chính là để tiền tuyến tiếp tục cầm cự, chờ sau khi quân viễn chinh nghỉ ngơi xong, lại lao ra tiền tuyến quyết chiến với quân địch."
"Đây cũng là ý kiến của Nguyên soái Hudson!"
Đại công tước Alfiero phụ họa nói.
Là Bộ trưởng Bộ quân vụ, Đại công tước Alfiero cũng biết dụng binh. Đúng là tình hình ở tiền tuyến đang vô cùng nguy hiểm, nhưng cũng chưa đến mức bị sập bàn.
Không có sự ủng hộ của Liên minh nhân tộc, chỉ dựa vào lực lượng của một mình Vương quốc Alpha, có thể cầm cự cho 50 vạn đại quân tác chiến đã là một kỳ tích rồi.
"Bệ hạ, hai vị Bộ trưởng đều nói rất có lý, nhưng chúng ta cũng phải suy tính đến yêu cầu của các quý tộc đang ở tiền tuyến nữa."
"Nếu như đã không thể phái thêm viện quân trong một thời gian ngắn, như vậy chúng ta có phải nên cân nhắc đến việc thay đổi một vị thống soái có năng lực hơn không?"
Tể tướng Đại công tước Newfoundland vừa nói xong, Caesar IV lập tức hiểu ra. Vốn dĩ y còn đang cảm thấy nghi ngờ là những vấn đề này có cái gì mà phải tranh cãi, hóa ra vừa rồi chỉ là đang diễn kịch cho y xem, mục đích thực sự là vì đổi soái.
Hudson còn chưa đến vương đô, nhanh như vậy liền bị sắp xếp lên một vị trí mới. Người cần hy sinh, Hầu tước James, lại trùng hợp là thân tín của Caesar IV.
Phản đối là vô dụng, người có quyền thế nhất trên triều đình đã thống nhất lập trường, đám quý tộc cũng đã đưa ra yêu cầu, dù là Quốc vương cũng không có biện pháp ngăn cản.
Không phải mọi người không cho Hầu tước James cơ hội, thật sự là James đánh không thắng nha! Mặc kệ là nguyên nhân gì, thua chính là thua.
So với một vị thống soái bại trận, mọi người càng muốn tin tưởng người đã từng đánh cho thú nhân hoài nghi nhân sinh trong cuộc chiến lần trước - Hudson lão gia.
Cho dù màn thể hiện của Hầu tước James cũng không tệ, có thể bảo vệ được quân chủ lực của Vương quốc trong tình huống địch mạnh ta yếu, nhưng mọi chuyện sợ nhất là đem ra so sánh.
"Lâm trận đổi soái chính là chuyện tối kỵ của binh gia. Hơn nữa Nguyên soái Hudson vừa mới đánh xong một trận đại chiến, cũng cần thời gian điều chỉnh nghỉ ngơi."
"Quân viễn chinh vừa mới về nước, cũng cần thời gian để khôi phục sức chiến đấu, cũng không thể thiếu được Nguyên soái Hudson."
"Bằng không như vậy đi, trước hết cứ để Hầu tước James tiếp tục đảm nhiệm chức tổng chỉ huy tiền tuyến, chờ Nguyên soái Hudson xử lý xong công việc trong quân viễn chinh rồi mới đi tiếp quản quyền chỉ huy tiền tuyến."
Caesar IV cố gắng tranh thủ nói.
Nỗ lực lâu như vậy, cuối cùng vẫn phải trắng tay, nội tâm của Caesar IV cũng đã sụp đổ. Tiếc rằng màn thể hiện ở tiền tuyến của Hầu tước James không cho Caesar IV đủ tự tin để tranh giành.