Đối với những quý tộc lãnh chúa ở nơi biên cương mà nói, việc thú nhân xâm lược chính là một cuộc khảo nghiệm sinh tử.
Phỉ Thúy cung, tâm trạng của Caesar IV vừa vui vừa buồn. Khi vừa nhận được tin tốt là mặt trận phía tây đã ngưng chiến thì vô số tin cầu viện ở Bắc Cương cũng được truyền tới.
"Còn có bao lâu nữa quân viễn chinh mới đến vương đô?"
Caesar IV quan tâm hỏi.
"Quân viễn chinh" là một đội quân đặc biệt, từ khi sinh ra đã phải gánh vác trọng trách của toàn bộ Vương quốc.
Sự thật chứng minh là Vương quốc đã đi đúng đường. Dựa vào kỵ binh tinh nhuệ có tính cơ động cao để nhanh chóng đánh bại Liên minh Thượng Cổ Di tộc, chấn nhiếp Tộc Tinh Linh, đặt nền móng vững chắc để hai bên ký hiệp ước không xâm phạm lẫn nhau.
Những đó chỉ là những ảnh hưởng trực tiếp, những ảnh hưởng gián tiếp còn lớn hơn nhiều. Sau chiến dịch Đại bình nguyên Warhammer, thực lực của Vương quốc Alpha trong lòng các quốc gia cũng được đề cao.
Địa vị quốc tế của Vương quốc Alpha vốn đã giảm xuống vì bị trọng thương nguyên khí sau cuộc chiến cũng đã lập tức được tăng lên.
"Công thần" luôn là người được chú ý nhiều nhất. Đặc biệt là quân viễn chinh vốn do tư quân của các thế lực chắp vá mà thành, ngay cả quân chủ lực của vương thất cũng có trong đó.
Có gần 30% quan binh ở trong quân viễn chinh đều là người của vương thất. Có thể nói là vương thất đã nhồi nhét hết toàn bộ con cháu tinh anh của thế hệ trẻ vào trong này.
Tình huống của những thế lực khác cũng chẳng kém hơn là bao, bọn họ đều phái những con cháu ưu tú nhất vào trong quân lịch luyện, thuận tiện học tập luôn thuật dụng binh của Hudson.
So với chiến công hiển hách của quân viễn chinh, chuyện mà bọn họ quan tâm nhiều nhất vẫn là sự an nguy của con em nhà mình.
Trên chiến báo mà Hudson gửi về trước đó chỉ ghi là có một số người chết trận, nhưng lại không ghi chi tiết về lai lịch thân phận của những người đã chết.
"Bệ hạ, dựa theo tốc độ hiện giờ của quân viễn chinh thì tầm 10 ngày nữa là sẽ về đến vương đô."
"Có cần chúng thần phái người đi hối thúc bọn họ tăng nhanh tốc độ không?"
Đại công tước Alfiero hỏi thăm.
Tin tức về việc quân viễn chinh có thu hoạch rất phong phú vốn chẳng phải là bí mật gì tại vương đô.
Con em nhà mình đều đang lăn lộn trong quân, khả năng cao cũng là một thành viên trong nhóm những người được lợi, đương nhiên là sẽ không ai dám có ý định giở trò gì về phương diện này.
Ngay cả việc tốc độ hành quân chậm này cũng đã được mọi người ngầm đồng ý. Huống chi, quân viễn chinh đã tác chiến với cường độ cao trong khoảng thời gian dài như vậy, cũng là lúc để họ nghỉ ngơi lấy lại sức, không thể chỉ vì đi đường mà khiến cho tinh nhuệ bị chơi tàn được.
"Được rồi, bọn họ có rất nhiều hành lý, tốc độ hành quân chậm một chút thì chậm một chút thôi!"
Caesar IV khoát tay áo nói.
Tốc độ trong lúc quay về còn không bằng một nửa tốc độ xuất chinh, quân viễn chinh cũng xem như là phá kỷ lục, hoàn toàn trái ngược với hành quân bình thường là "lòng chỉ muốn về".
Caesar IV có thể không hoảng hốt là vì mặt trận phía tây đã giành được thành quả thắng lợi, tạm thời vứt bỏ một vài tỉnh nghèo không có bao nhiêu người cũng là chuyện có thể chịu đựng được.
Nhưng không có nghĩa là các đại quý tộc khác cũng có thể chịu đựng. Ngoài những bức thư cầu viện ra, việc chạy chọt quan hệ trong vương đô là điều không thể tránh được.
"Bệ hạ, chúng ta có thể tạm gác lại vấn đề phong thưởng cho quân viễn chinh. Nhưng thế cục Bắc Cương đang rất căng thẳng, từ khi chiến tranh bộc phát đến nay, chúng ta đã bị mất 13 quận, nhiều chỗ chiến lược hiểm yếu đang bị đe dọa."
"Những lãnh chúa ở biên cương như: Bá tước Aurane, Bá tước Albert, Bá tước Douglas, Bá tước Forbes... đều đã gửi tin khẩn cấp cầu viện."
"Tổng chỉ huy tiền tuyến là Hầu tước James cũng đã gửi tin cầu viện, trong thư nói là những tuyến phòng thủ mà Vương quốc bố trí tại khu vực biên giới vẫn chưa đủ để thỏa mãn nhu cầu chiến tranh."
"Theo như phán đoán của Hầu tước James, nếu như không có thêm viện binh tham chiến, trong vòng từ ba đến sáu tháng, Vương quốc sẽ lại đánh mất bảy tỉnh Bắc Cương."
Tể tướng Đại công tước Newfoundland nghiêm túc nói.
Nếu chỉ đơn thuần xét về góc độ kinh tế, độ cống hiến của bảy tỉnh Bắc Cương đối với Vương quốc là số âm, hàng năm đều cần chính phủ trung ương chuyển kinh phí cứu tế.
Nhưng sổ sách lại không phải tính như vậy, Vương quốc Alpha có tổng cộng hơn ba mươi tỉnh tỉnh, một lần để mất bảy tỉnh thành sẽ gây ra những ảnh hưởng to lớn về mặt chính trị mà không ai có thể chịu đựng được.
Nếu như để xảy ra thảm kịch này, vậy thì tập đoàn quý tộc mới nổi sẽ phải chịu đả kích mang tính hủy diệt.
Hệ thống chi trị của Vương quốc cũng sẽ bị ảnh hưởng. Quyền nói chuyện của các quý tộc uy tín lâu năm sẽ tăng lên một bước, tập đoàn quý tộc mới nổi chỉ còn lại một mình Hudson.
Tự vệ là không thành vấn đề, nhưng muốn một mình hắn cân bằng quyền lực với các quý tộc uy tín lâu năm là chuyện không thể nào. Khả năng cao là Hudson sẽ lựa chọn đi ăn máng khác, trực tiếp gia nhập vào trận doanh của phe quý tộc uy tín lâu năm.
Dù gì thì cuộc đối kháng của các phe phái trong nội bộ Vương quốc Alpha cũng không kịch liệt đến vậy, giới hạn giữa đoàn thể quý tộc mới và cũ vẫn luôn rất mơ hồ.
Gia tộc Koslow cũng đã được truyền thừa hơn ngàn năm rồi, nhược điểm truyền thừa cũng được Hudson bổ sung, chỉ cần da mặt dày một chút thì cũng có thể gia nhập vào trong cái vòng luẩn quẩn này.
"Phải điều động cả nước sao?"
Caesar IV hỏi lại với vẻ mặt không xác định.
Mỗi lần thú nhân phát động xâm lược toàn diện, Vương quốc Alpha đều sẽ tiến hành điều động cả nước. Theo lý mà nói, lần này cũng không phải là ngoại lệ, nhưng tình huống hiện giờ lại không cho phép làm vậy.