"Ế... Ế..."
Tiếng thét của những con chim ưng phá vỡ sự yên tĩnh trên thảo nguyên.
Chiến đấu đã kết thúc, chỉ để lại vô số hài cốt nằm la liệt trên mặt đất, những mảnh đất bị đốt trụi khô cằn như đang nói lên sự tàn khốc của chiến tranh.
Lại có một bộ lạc thú nhân bị hủy diệt, sắc mặt của tên sĩ quân Người Ưng đến đây để điều tra đang vô cùng khó coi, đây đã là bộ lạc thứ 13 xảy ra bất trắc rồi.
Phong thủy luân chuyển. Kể từ khi kỵ binh nhân tộc tiến vào đại thảo nguyên, việc các bộ lạc thú nhân bị tàn sát đã trở thành trạng thái bình thường.
Vì giảm thiểu thiệt hại, Hoàng đình đã yêu cầu Người Ưng phải đi thông báo cho các bộ lạc bằng tốc độ nhanh nhất, để các bộ lạc mau chóng di chuyển, tránh né bước tiến của quân địch.
Bị ảnh hưởng của chiến tranh nên nhân khẩu của Đế quốc Thú Nhân đã giảm xuống rất nhiều, đặc biệt là những chủng tộc phụ thuộc, lượng nhân khẩu hiện giờ còn không bằng 1⁄4 của 5 năm về trước.
Nếu cứ tiếp tục tổn thất như vậy nữa, sợ là Đế quốc Thú Nhân sẽ xong đời. Nếu không có vô số chủng tộc phụ thuộc chèo chống, một mình Ngũ đại Hoàng tộc là không thể chèo chống được một Đế quốc.
"Bách hộ đại nhân, chúng ta tới chậm rồi. Xét theo tình tình ở hiện trường thì cuộc chiến này đã xảy ra vào hôm qua. Quân địch không chỉ giết hết toàn bộ người trong bộ lạc Kaku, mà còn mang theo một số gia súc."
"Chúng ta có thể dựa vào dấu vó ngựa để tìm được vị trí mà quân địch nhân đang hoạt động hiện giờ."
Binh sĩ vừa nói xong, tên sĩ quan bách hộ trung niên liền khiển trách: "Gareth, đừng có tự cho rằng mình thông minh."
"Nhiệm vụ của chúng ta là thông báo cho các bộ lạc lân cận tránh thoát kẻ địch, chứ không phải tìm kiếm vị trí của quân địch."
"Hiện giờ hậu phương của Đế quốc đang trống rỗng, trong thời gian ngắn sẽ không tập hợp đủ quân đội để đối phó với quân địch, nên dù tìm được vị trí của bọn chúng cũng vô dụng."
Những lý do này đều chỉ là cái cớ, nguyên nhân mà tên sĩ quan trung niên này không đuổi theo là vì gã ta còn chưa sống đủ.
Muốn hoạt động được trên đại thảo nguyên thì nhất định phải có đủ tin tình báo. Với tư cách là chủ lực không quân của Vương quốc, Kỵ binh Griffin Dragon cũng xuất hiện trong đại quân.
Mạo muội tới gần, một khi bị không quân của phát hiện ra thì sẽ rất khó có thể an toàn rời khỏi.
Nguyên nhân quan trọng nhất mà tin tức về việc quân địch đã đổ bộ lên đại thảo nguyên vẫn chưa thể được truyền về ngay lập tức chính là vì bị không quân của địch nhân ra tay diệt khẩu.
Đều là không quân, nhưng sức chiến đấu của đại đa số binh sĩ Người Ưng đều yếu hơn kỵ binh Ma thú của nhân tộc.
Không phải là do thiên phú của họ không tốt, mà là vì nhân khẩu quá ít. Kỵ binh Ma thú được nhân tộc tuyển chọn đều là tinh anh, còn Người Ưng thì lại là toàn dân giai binh.
Đặc điểm lớn nhất của những binh sĩ kỳ cựu có thể sống sót trong chiến hỏa chính là có tự hiểu lấy mình, chỉ làm những việc nằm trong phạm vi năng lực của bản thân, sẽ không đi khiêu chiến giới hạn của sinh mệnh.
Gareth nghe thấy bị giáo huấn, sắc mặt liền xụ xuống. Một cơ hội lập công đã từ trước mắt bay đi.
Gareth đang muốn nói gì đó, nhưng bên tai lại đột nhiên truyền đến một tiếng hét thảm. Một tên binh sĩ Người Ưng đồng hành không cẩn thận giẫm phải cạm bẫy, bị gai xương đâm xuyên rồi chết thẳng cẳng.
Ngay sau đó, những bộ thi thể trên mặt đất đột nhiên sống lại rồi điên cuồng phát động công kích về phía bọn chúng.
"Hỏng rồi!"
"Trong hàng ngũ quân địch có Vong Linh pháp sư, bọn chúng đã chuyển hóa thi thể thành vong linh rồi. Toàn bộ Người Ưng lập tức bay lên không trung, rút khỏi nơi này trước."
Tên bách hộ trung niên vội vàng hạ lệnh.
Thời điểm mà mệnh lệnh này được ban hành đã là hơi muộn, nghi thức chuyển hóa vong linh đã được hoàn thành. Hiện giờ thì những sinh vật vong linh không có người chỉ huy này đều đang chiến đấu theo bản năng.
Chỉ trong một lúc ngắn ngủi, lại có thêm hai tên binh sĩ Người Ưng bất hạnh tử trận. Một tiểu đội mười người, cuối cùng chỉ còn lại tên bách hộ trung niên và Gareth là may mắn còn sống.
Gareth đang nhìn chằm chằm những sinh vật Vong linh đang đi loạn khắp nơi ở bên dưới bằng ánh mắt cừu hận. Chỉ trong một nháy mắt vừa rồi, người huynh đệ và cũng là người bạn tốt nhất của Gareth đã bị sinh vật Vong linh thôn phệ.
"Đi!"
Bách hộ trung niên không cho Gareth có nhiều thời gian để do dự, gã ta hô lên một tiếng, sau đó dắt lấy tay Gareth rồi bay về phương xa.
Bây giờ không phải là lúc để đau lòng, bộ chỉ huy đang cần những thông tin tình báo mà bọn họ truyền về. sinh vật Vong linh chính là đại địch của toàn bộ sinh linh, quân địch chuyển hóa vong linh ở trên đại thảo nguyên chẳng khác nào muốn phá hủy căn cơ của thú nhân.
Nếu như không nhanh chóng dập tắt thảm họa, một khi để những sinh vật Vong linh này xuất hiện vương giả, vậy thì chẳng mấy chốc nữa sẽ xuất hiện đại quân vong linh càn quét tứ phương. ...
Trên đại thảo nguyên, Hudson đang lặng lẽ tiến lên, chỉ huy kỵ binh đại sát tứ phương.
Hắn nhìn thấy hết bộ lạc thú nhân này đến bộ lạc thú nhân khác bị hủy diệt mà trong nội tâm lại không có chút gợn sóng nào, dường như mọi chuyện đều là lẽ tất nhiên vậy.
"Nguyên soái, quân địch đã bắt đầu tổ chức quân đội bao vây chúng ta. Rất nhiều bộ lạc ở gần nhau đều đang tự phát đoàn kết lại, xung quanh đây đã không còn mục tiêu thích hợp để ra tay nữa."
"Hay là chúng ta làm một vố lớn đi, trực tiếp đánh tan liên minh của bọn chúng, dọn sạch nhóm chống cự cuối cùng tại khu vực này trong một lần hành động?"
Bá tước Albert hưng phấn đề nghị.
Đánh thú nhân là chuyện mà toàn bộ Người Alpha đều tích cực tham gia. Lòng thù hận ăn sâu vào tận xương tủy này đã đủ để khiến cho mọi người tự mang lương khô ra chiến trường.