Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 1288 - Chương 1288: Tập Kích Hậu Phương

Chương 1288: Tập Kích Hậu Phương Chương 1288: Tập Kích Hậu Phương

Trong tình huống ai cũng không thể lừa gạt được ai, hai bên phải so về quốc lực tổng hợp. Ai không chịu nổi mà xuất chiêu trước thì sẽ rơi vào thế bị động chiến lược.

Sự thất bại này không chỉ không đánh bại được Daniel, mà ngược lại còn kích thích ý chí chiến đấu của gã, nhưng lại đả kích lòng tin chiến thắng của giới cao tầng Đế quốc Thú Nhân.

Danh hào "Đệ nhất danh tướng" của Hudson đều là do bọn chúng tuyên truyền vì nhu cầu chính trị, nói dối nói nhiều thì cũng không tránh khỏi bị ảnh hưởng.

Còn có chuyện nào tàn khốc hơn việc "nâng giết" quân địch nhưng cuối cùng lại biến thành sự thực không?

"Vậy thử xem, chỉ cần có thể dụ quân địch ra ngoài quyết chiến, cho dù phải trả giá đắt một chút cũng rất đáng."

"Nếu không đánh trọng thương Vương quốc Alpha thì chúng ta sẽ ăn ngủ không yên!"

"Nguyên soái Daniel, ngươi cũng không cần phải có quá nhiều áp lực. Chiến cuộc bên chúng ta bất lợi, nhưng tiến triển của các đồng minh lại rất không tệ."

"Ở khu vực Trung bộ đại lục, liên quan do Tinh Linh và Liên minh Thượng Cổ Dị tộc tạo thành đã đánh bại liên quân nhân tộc, đã sắp tụ hợp với Thạch Nhân tộc."

"Nếu như tiến triển thuận lợi, sau đó Thạch Nhân tộc, tộc Cự Ma và tộc Ba Mắt sẽ hội quân với Tộc Tinh Linh và Liên minh Thượng Cổ Dị tộc."

"Dựa theo kế hoạch của Tộc Tinh Linh, tiếp đó bọn họ còn sẽ đả thông con đường dẫn đến tộc Dwarf và bộ tộc ăn thịt người, chỉ cần chúng ta đánh bại Vương quốc Alpha, sau đó tập hợp với toàn bộ liên minh liền có thể hoàn toàn thay đổi cục diện bị động về mặt chiến lược của liên minh."

Behemoth hoàng Alex cổ vũ.

Người chơi chính trị đúng là khác bọt, cho dù mọi người đều biết đại quân Tinh Linh có tiến triển không sai, nhưng sau khi nghe những lời này của Alex, mọi người vẫn cảm thấy rất kích động.

Nếu như địa bàn của Liên minh Dị tộc có thể nối liền một chỗ, mọi người cùng nhau phát triển, cục diện lúc đó sẽ hoàn toàn khác biệt với hiện giờ.

Không đến mức có thể lập tức đá bay nhân tộc ra khỏi vị trí bá chủ đại lục, nhưng ít nhất là mọi người đều có thể thoát khỏi nguy cơ diệt tộc.

Việc Vương quốc Frank nhẫn tâm tàn sát Vương quốc Bán thú nhân đã dọa cho các tộc sợ hãi, ai cũng không muốn mình theo gót của Bán thú nhân.

Nguyên nhân lớn nhất mà liên quân Tinh Linh và Thượng Cổ Dị tộc có tiến triển thuận lợi là vì Thạch Nhân tộc, tộc Ba Mắt và tộc Cự Ma đều đang liều mạng, không tiếc giá cao để cầm chân chủ lực của quân địch.

"Báo!"

Ngay lúc thú nhân đang vui mừng khôn xiết, chiến báo cấp tốc ở bên ngoài doanh trướng đã phá hỏng tâm tình tốt của bọn chúng.

"Năm vị bệ hạ, việc lớn không tốt!"

"Hậu phương truyền đến cấp báo, vào ba ngày trước, một đội quân địch đã tập kích cảng Behemoth (tân cảng), giết vào trong đại thảo nguyên..."

Không đợi lính trinh thám nói hết lời, Daniel đã đoạt lấy chiến báo rồi lập tức tra xét.

Càng xem thì gã ta càng giật mình. Sau khi chiếm được cảng Behemoth, vì sự phát triển kinh tế trong tương lai của Đế quốc Thú Nhân, nên bọn chúng không hề phá hư tuyến đường này.

Không ngờ rằng chỉ vì một sai lầm nhỏ này đã làm cho bọn chúng gặp phiền phức lớn như vậy. Hơn vạn kỵ binh nhân tộc lên bờ từ cảng Behemoth đang bật đồ sát trên đại thảo nguyên.

Không chỉ quân phòng thủ trú tại cảng Behemoth bị toàn diệt, mà ngay cả những bộ lạc thú nhân lớn nhỏ ở lân cận cũng gặp xui xẻo.

Thanh niên trai tráng đều đang ở tiền tuyến đánh trận, ở lại hậu phương đều là những người già yếu, căn bản không phải là đối thủ của quân địch.

Chuyện làm cho Daniel tức giận nhất chính là địch nhân đã đổ bộ vào hai ngày trước, nhưng bây giờ bọn hắn mới nhận được tin tức, chậm mất ba ngày trời.

Trên chiến trường, ba ngày đã đủ để thay đổi rất nhiều chuyện. Một nhánh quân địch không bị khống chế giết vào, sức phá hoại là không thể nào tưởng tượng nổi.

Tổn thất mà chiến báo nhắc tới đều là mơ hồ không rõ, Daniel biết rõ là tổn thất thực tế sẽ lớn hơn những miêu tả trên chiến báo rất nhiều, bởi vì tin tức của bọn hắn còn đang bị lạc hậu.

Hậu phương gặp phải chuyện phiền toái đã gây ra nhuwngx ảnh hưởng to lớn đối với đại quân tiền tuyến. Chuyện này làm cho Daniel tức đến cắn răng nghiến lợi nói: "Hudson!"

Lúc này, Dainel đã xem Hudson là đại địch trong đời sói của gã. Vì trước đó gã không nghĩ đến việc quân địch sẽ phát động tiến công từ trên biển, nên chuyện này đã trở thành sai lầm lớn nhất trong sự nghiệp tòng quân của Daniel.

"Năm vị bệ hạ, tình huống hiện giờ đang rất nguy cấp, vì không làm dao động sĩ khí ở tiền tuyến, chúng ta nhất định phải phong tỏa tin tức ngay lập tức!"

Sau khi được Daniel nhắc nhở, Ngũ đại Hoàng giả cũng nhận thức được tính nghiêm trọng của vấn đề. Hang ổ đã bị người phá rồi, ai còn tâm trạng để mà đánh trận nữa!

Nhưng chiến tranh thì lại không được phép mang theo người nhà. Những chủng tộc du mục cũng chỉ có thể mang theo gia súc, những chủng tộc làm nông thì lại không có cách nào mang theo ruộng đồng.

Cho dù miễn cưỡng mang theo người nhà cùng đi, thức ăn và nước uống cũng là một vấn đề lớn, dù gì thì cũng có quá ít chủng tộc có thể cạp đất mà ăn.

"Nguyên soái Daniel, ngươi hạ mệnh lệnh đi! Sau đó nên làm thế nào, cứ dựa theo suy nghĩ của ngươi mà làm."

Hùng Nhân Hoàng dẫn đầu tỏ thái độ.

Những lúc như thế này không phải là thời cơ tốt để tranh đoạt quyền chỉ huy. Hudson khó chơi cỡ nào, ông ta là người có cảm nhận sâu sắc nhất. Gặp phải kẻ địch như vậy, Hùng Nhân Hoàng tự nhận là mình bất lực.

Nếu như bản thân đã không giải quyết được, vậy thì để cho người khác đứng ra giải quyết. Daniel có thể giằng co với Hudson chừng ba bốn tháng, mặc dù không giành được chiến tích chói sáng gì, nhưng ít ra là không phải chịu thiệt thòi.

Đương nhiên, chiến báo khẩn cấp vừa rồi thì không tính. Nếu không đây đã không còn là vấn đề có thiệt thòi hay không, mà là lỗ nặng rồi.

Bình Luận (0)
Comment