Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 1291 - Chương 1291: Bại Trận

Chương 1291: Bại Trận Chương 1291: Bại Trận

"Chịu ảnh hưởng của việc hậu phương bị tập kích, công tác hậu cần của chúng ta cũng sẽ trở thành một thử thách khó khăn. Thời gian ngắn thì còn có thể dựa vào dự trữ để cầm cự, nhưng sau một tháng nữa, lượng tồn kho bị tiêu hao sạch, lúc đó sẽ rất phiền phức!"

"Ta thấy hay là tranh thủ tiến công, đánh phá vài tòa thành lũy của quân địch trước, cướp một chút đồ tiếp tế rồi tính."

"Nếu không thì phải nhanh chóng nghĩ cách đánh tan quân địch ở hậu phương, ổn định cơ nghiệp của Đế quốc, sau đó liền có thể quyết chiến với quân địch bất kỳ lúc nào."

Sư Nhân Hoàng ưu sầu nói.

Không bị quân địch đánh tan, nhưng lại bị quân địch kéo đổ, đây là lần đầu tiên mà ông ta gặp được chuyện uất ức như thế này.

Cho dù là thua thì cũng phải thua một cách đường đường chính chính trên chiến trường. Nếu như chỉ vì không cung cấp đủ vật tư, bị quân địch đánh bại vì đói bụng, vậy thì Sư Nhân tộc sẽ rất mất mặt.

Công tước Daniel đột nhiên cảm thấy áp lực tăng lên. Những mâu thuẫn được tích tụ cuối cùng cũng đã được lộ ra bên ngoài sau khi chịu thất bại trên chiến trường.

Tình cảnh hiện giờ của Daniel cũng không khác Hầu tước James là mấy, đều là nhân vật đại diện của câu nói: một lần trượt chân thiên cổ hận.

Điểm khác biệt duy nhất là quân địch tấn công từ trên biển, chuyện này không nằm trong tầm kiểm soát của kẻ cầm đầu như gã, mọi người không đẩy hết trách nhiệm của việc hậu phương bị tập kích lên đầu của Daniel.

Tuy nhiên, nguyên nhân chủ yếu nhất vẫn là James có người thay thế tốt hơn, khi đạp James xuống ngược lại còn có lợi cho việc triển khai chiến tranh sau này.

Còn vị trí chủ soái của Daniel vẫn ổn định, phóng tầm mắt khắp toàn bộ Đế quốc Thú Nhân, Daniel là người có chiến tích sáng chói nhất.

Cho dù lúc trước khi liên quân nhân tộc công phá đại thảo nguyên, dồn Đế quốc Thú Nhân vào đường cùng, Daniel cũng từng tổ chức một vài cuộc phản công đặc sắc.

Dù không thể thay đổi thắng bại của cuộc chiến, nhưng điều này không hề ảnh hưởng đến hình tượng quân thần của Daniel trong suy nghĩ của mọi người. Suy cho cùng thì sự chênh lệch thực lực của các chủng tộc quá xa, đây không phải chuyện dùng sức một người là có thể nghịch chuyển.

"Sư Hoàng bệ hạ, ta có dự cảm là Hudson không còn ở tiền tuyến nữa, mà đã xâm nhập vào đại thảo nguyên rồi."

"Quân đoàn đang càn quét đại thảo nguyên hiện giờ chính là quân chủ lực của phe địch, nhân số của quân đoàn viễn chinh này không nhiều, nhưng đã từng đánh cho Liên minh Thượng Cổ Dị tộc tàn phế, tiêu diệt được tổng cộng mấy chục vạn địch nhân."

"Trong tình huống binh lực ngang nhau, sợ là chỉ có Kỵ binh Behemoth tinh nhuệ nhất của Đế quốc mới có thể chống lại được bọn chúng."

"Một đội quân mạnh như vậy, lại cộng thêm một vị chủ soái đáng gờm như Hudson. Nếu chỉ phái một chút viện binh qua đó thì chẳng khác nào đang dâng chiến tích cho quân địch."

"Ta quyết định đích thân thống lĩnh năm vạn kỵ binh trở về, quyết chiến với Hudson ở trên đại thảo nguyên, để tránh tình trạng này tiếp tục khuếch trương."

"Chuyện chỉ huy ở tiền tuyến liền xin nhờ năm vị Hoàng giả. Hudson không ở nơi này, có lẽ quân phòng thủ cũng không dám ló đầu ra, chắc là sẽ không có chuyện gì lớn đâu."

Daniel nói với ngữ khí trầm trọng.

Một bước sai lầm, từng bước bị động. Không ngờ lại bị quân địch nắm mũi dắt đi, nhưng thế cục hiện giờ cũng chỉ có thể bị quân địch dắt đi.

Nếu như tiếp tục ở lại tiền tuyến, hậu phương sẽ bị địch nhân đánh tan, cho dù tiền tuyến đại hoạch toàn thắng thì cũng là "Thắng chiến tranh, thua Đế quốc" .

Chúng Hoàng giả chần chờ một chút, cuối cùng vẫn gật đầu đáp ứng. Soái tài khó được, Đế quốc Thú Nhân có giai cấp càng cố hóa hơn cũng chẳng có mấy người có năng lực chỉ huy trăm vạn đại quân.

Ngoài kẻ kiệt xuất như Daniel ra, chỉ có năm vị Hoàng giả là có kinh nghiệm chỉ huy trăm vạn đại quân, mặc dù cuối cùng đều là thất bại, nhưng đó cũng là những kinh nghiệm quý báu được tích lũy.

Sau khi năm vị Hoàng giả liếc mắt nhìn nhau, Ngân Nguyệt Lang Hoàng liền mở miệng nói: "Daniel, vậy hậu phương sẽ giao lại cho ngươi."

"Ngươi đích thân tới trong quân lựa chọn năm vạn kỵ binh tinh nhuệ đi, những đội quân ở lại hậu phương cũng đều do ngươi chỉ huy."

"Bọn ta chỉ có một yêu cầu, đó là nhất định phải tiêu diệt hết lũ địch nhân dám xâm nhập vào hậu phương của chúng ta."

"Không thể khai thông loại tiền lệ này được, nếu không, nhân tộc sẽ ỷ vào ưu thế trên biển để liên tục làm ra những chuyện tương tự như vậy trong tương lai."

"Phương bắc thiếu bến cảng có chất lượng tốt, nhưng chuyện này có thể xây dựng trong tương lai. Với lực lượng của nhân tộc, chỉ cần chịu dốc hết vốn liếng, cho dù là đá ngầm đầy đất thì bọn chúng cũng có thể khơi thông được một con đường biển."

"Nếu như điều kiện cho phép, tốt nhất là để Hudson lại trên chiến trường. Kẻ này quả thực là khắc tinh của Đế quốc, lần nào gặp hắn ta, chúng ta đều không có kết quả tốt!"

Càng nói thì Ngân Nguyệt Lang Hoàng càng giận. Nếu sớm biết Hudson khó dây dưa như vậy thì trước đó ông ta đã bóp chết hắn từ trong trứng rồi. ...

Trung bộ đại lục, Vương quốc Hessen.

"Ba ngày trước, Liên quân tập hợp hơn tám mươi vạn đại quân để quyết chiến với Liên quân Dị tộc do Tộc Tinh Linh cầm đầu, cuộc đại chiến này kéo dài trong hai ngày hai đêm."

"Cuối cùng bởi vì bộ chỉ huy bị quân địch đánh lén, mười mấy vị tướng lĩnh cao tầng, bao gồm cả Nguyên soái Anokhet, cũng đều đã tử trận trong lúc hỗn loạn."

"Sau khi bị mất đi hệ thống chỉ huy, liên quân đã bất hạnh sụp đổ vào chiều ngày hôm qua, toàn bộ Corubia đã thất thủ. . . ."

Bá tước Niklas vừa nói xong, cả tòa đại điện trở nên lặng ngắt như tờ. Tất cả mọi người đều đang trợn mắt hốc mồm, hoàn toàn không thể tin được đây là sự thực.

Bình Luận (0)
Comment