Người dịch: Whistle
Nghĩ tới đây, gã càng hận Hudson hơn. Gã thấy mọi chuyện đều là do Hudson hại mình.
Nếu như trước đó mình không bị Hudson kích động thì cũng sẽ không đi tráo đổi Sinh Mệnh Nguyên Dịch, đương nhiên là sẽ không phải mang tiếng xấu.
“Trả thù, ta nhất định phải trả thù!”
Lesul đã bị cừu hận làm mờ lý trí, trong đầu của gã chỉ có một cái ý niệm —— Giết chết Hudson.
Tiếc là loại chuyện này chỉ có thể nghĩ một chút mà thôi, muốn áp dụng thì sẽ không đơn giản như vậy.
Trực tiếp lao vào là chắc chắn không được, lính mới Kỵ sĩ cũng là kỵ sĩ, 10 tên tráng hán cũng không phải là đối thủ của Hudson, một thằng nhóc như Lesul thì càng không được.
Đầu độc, ám sát thì cũng chỉ có thể suy nghĩ một chút, căn bản không có người sẽ thay gã làm loại chuyện chắc chắn sẽ chết này. Có lẽ chỉ cần Lesul dám nói ra ý nghĩ này thì sẽ bị người bên cạnh tố cáo ngay lập tức.
Ngay cả vị Nam tước phu nhân ở trước mặt này cũng sẽ không ủng hộ. Một khi chuyện này bắt đầu thì sẽ hậu hoạn vô cùng.
Dù rằng trong lòng Nam tước phu nhân có bất mãn bao nhiêu đi nữa thì bà ta cũng sẽ không đồng ý mạo hiểm. Dù sao, thằng nhóc chướng mắt Hudson này đã sắp phải ra ngoài tự mưu sinh rồi, có thể sẽ chết ở bên ngoài bất kỳ lúc nào.
“Khoan đã, mẫu thân!”
“Có phải là bên ngoài sắp xảy ra chiến tranh không?”
Lesul gọi Nam tước phu nhân đang muốn rời đi lại rồi hỏi với giọng điệu hơi kích động.
Nam tước phu nhân hơi chần chờ rồi gật đầu. Từ khi lệnh chiêu mộ được phát ra, chuyện này cũng không phải là bí mật gì.
Nam tước Redman một đêm không ngủ, người bên gối như bà ta sao lại không phải như vậy?
Hiện giờ bà ta vừa lo lắng cho con trai, lại vừa lo lắng cho trượng phu.
Chiến tranh tràn đầy chuyện không chắc chắn, vạn nhất Nam tước Redman xảy ra biến cố gì đó trên chiến trường thì ngày lành của mẹ con bà ta sẽ kết thúc.
Mặc dù không đến mức bị đuổi ra khỏi cửa, nhưng địa vị chắc chắn sẽ rớt xuống ngàn trượng. Cho dù là đứa con riêng kế thừa gia nghiệp kia sẽ vì mặt mũi của một quý tộc mà tôn trọng bà ta, nhưng tương lai của mấy đứa con trai này liền xong rồi.
Anh em và cha là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. Nhất là anh em cùng cha khác mẹ thì càng khác biệt.
“Vậy liền để phụ thân mang theo Hudson đi, hắn đã là Kỵ sĩ rồi, là thời điểm nên lên chiến trường.”
“Tình huống trên chiến trường biến hóa rất nhanh, cho dù có xảy ra một chút chuyện ngoài ý muốn thì cũng sẽ không có người cảm thấy kỳ lạ. Chỉ cần mua chuộc mấy người thì chúng ta có thể tùy thời xuống tay với hắn, nhất định có thể thành công.” Lesul hung hãn nói.
Đây là phương án hãm hại Hudson đáng tin cậy nhất mà gã ta có thể nghĩ được.
Nam tước phu nhân suy tư một lúc rồi tiếc nuối lắc đầu.
“Không được! Không nói đến việc những binh sĩ đồng thời xuất chinh đều là những người đời đời đều hiệu trung với gia tộc Koslow, không dễ dàng bị thu mua như vậy. Cho dù thực sự có người chịu làm, nhưng ở dưới mí mắt của cha con làm việc thì cũng sẽ khó tránh khỏi chuyện không để lại dấu vết.”
“Hơn nữa hiện giờ Hudson đã là Kỵ sĩ. Ba, năm tên tráng hán bình thường căn bản không phải là đối thủ của hắn, muốn ám toán cũng sẽ không dễ dàng.”
“Lỡ như hắn không chết, còn để lại dấu vết thì sẽ rất phiền phức. Một khi để cho phụ thân hoài nghi đến trên con, chuyện này sẽ không có cách nào thu tràng được nữa.”
Lại bị cự tuyệt một lần nữa, trong lòng Lesul đang nhỏ máu. Thật vất vả mới nghĩ ra kế sách, vậy mà lại bị mẫu thân của mình phủ quyết, chuyện này làm cho gã ta cảm thấy vô cùng bi thương.
Lesul cảm thấy mẫu thân của mình chính là một người “tóc dài, kiến thức ngắn.” Nếu như quả quyết một chút thì đám người Hudson sẽ không thể trưởng thành được.
Những vị anh hùng cấp sử thi trong miệng của vân du thi nhân đều là bị hãm hại sau đó mới chậm rãi trưởng thành. Mặc dù vai diễn hiện giờ của mình là nhân vật phản diện, nhưng tên Hudson chán ghét kia lại không phải là nhân vật chính.
Chuyện này Lesul rất chắc chắn, làm gì có vị nhân vật chính nào sẽ bình thường như vậy. Vừa không có vị hôn thê tới từ hôn, cũng chẳng bị người sỉ nhục, thậm chí ngay cả thiên phú tu luyện hơn người cũng không có luôn.
Hai người lớn lên cùng nhau, Lesul đều không phát hiện trên người Hudson có điểm gì nổi bật. Nếu như không phải vì mẫu thân của mình lo trước lo sau thì gã đã sớm giết chết tên quỷ đáng ghét này rồi.
Nếu như có thể giết chết thêm ba tên nghiệt chủng ở trước đó nữa, vậy thì gia tộc Koslow này chính là của Lesul ta, căn bản không cần phải quẫn bách như bây giờ.
......
Trong lúc Lesul đang tự sướng thì Nam tước phu nhân ở bên cạnh như có điều suy nghĩ nói: “Chúng ta không tiện ra tay trực tiếp, bất quá có thể tranh thủ dùm cho tên tiểu tử Hudson kia, đêm qua hắn chủ động xin một mình mang binh lên chiến trường, chẳng qua đã bị phụ thân của con cự tuyệt.”
“Để cho hắn đi!”
“Mẫu thân, không tiếc bất cứ giá nào cũng phải để cho hắn đi!”
“Tình huống trên chiến trường có thể thay đổi chỉ trong nháy mắt, bất luận kẻ nào cũng có thể gặp phải bất trắc. Nếu như Hudson chết trên chiến trường, cho dù phụ thân có nghi ngờ thì cũng không tra được gì.” Lesul kích động nói.
Càng nghĩ thì gã lại càng thấy biện pháp này có thể thực hiện, trước tiên nghĩ cách hố chết Hudson, sau dó lại bắt chước làm theo ám toán hai người anh khác, đến lúc đó gã ta chính là người thừa kế thứ nhất .
“Nhưng mà lỡ như kế hoạch thất bại, để cho Hudson lập được chiến công, vậy thì sẽ được không bù mất .”
Nam tước phu nhân có chút chần chờ nói.
Rõ ràng là Nam tước Redman không hề kể lại chi tiết nội dung cuộc trò chuyện cho bà ta nghe, nên Nam tước phu nhân cũng không biết tới “kế hoạch giả chiến” mà Hudson nói, nếu không thì bà ta cũng không cần rối rắm như vậy.