Thực lực của hai bên một tăng một giảm, hiện giờ đến phiên Liên minh Dị tộc nhức đầu. Hudson rất muốn nhìn thấy vẻ mặt của ba vị Nữ vương Tinh Linh khi nhận được tin tức này.
Tộc Tinh Linh vẫn luôn không quan tâm đến chiến tranh, vất vả lắm mới tham gia một cuộc chiến tranh đại lục, vậy mà thế cục lại có dấu hiệu sắp sụp đổ.
Sau Giáo Đình và Vương quốc Frank, Vương quốc Iberia cũng xuất một phần lực lượng, quân chủ lực của liên quân đại lục đã đủ rồi.
Có lẽ hiện giờ Tộc Tinh Linh đã bắt đầu suy tính xem nên kết thúc cuộc chiến này như thế nào.
Hoặc là thừa thế xông lên hủy diệt các quốc gia ở trung bộ đại lục, đặt cược toàn bộ đồng Chip, đánh một trận với nhân tộc để quyết định vị trí bá chủ đại lục; Hoặc là tìm cơ hội kết thúc chiến tranh.
Đế quốc Thú Nhân cũng đang gặp phải những chuyện phiền não này. Một khi Nhân tộc đại hoạch toàn thắng, bọn chúng còn có thể sống thoải mái được sao?
"Truyền lệnh xuống, để đội trinh sát thiết lập phong hỏa đài ở vị trí ngược với hướng tiến lên của đại quân, đợi mệnh lệnh của ta."
"Tiêu chuẩn cụ thể có thể tham chiếu Phong Hỏa đài mà quân địch đã dựng, đừng có làm tốt quá."
Hudson không yên lòng dặn dò.
Tín hiệu khói cũng có phân chia đẳng cấp, Phong Hỏa đài mà Đế quốc Thú Nhân xây dựng chính là loại có cấp bậc thấp nhất.
Trong những cuộc chiến trước đó, Hudson còn thấy binh sĩ thú nhân dùng sai vật liệu, vốn định tạo ra sương mù, nhưng kết quả lại biến thành một ngọn lửa cháy hừng hực.
Đều là đưa tin, nhưng khói đặc có thể phát hiện được khoảng cách mấy chục dặm, còn ngọn lửa chỉ có thể truyền xa nhất là vài dặm.
Tuy rằng là một nước cờ thừa thãi, nhưng không cần dùng đến là tốt nhất.
Trực giác nói cho hắn biết, con đường về nước sau đó sẽ không yên bình. Thế cục áp bách đã gia tăng áp lực lên Đế quốc Thú Nhân, bọn chúng chắc chắn sẽ triển khai hành động.
Thế cục đại lục đang dần bất lợi với Liên minh Dị tộc, nhưng chỉ cần có thể đánh tan Vương quốc Alpha, bọn chúng liền đều có thể nghịch chuyển tình thế.
Một bên chiếm cứ Bắc đại lục, một bên chiếm cứ nam đại lục, trung bộ đại lục sẽ trở thành nơi tranh đoạt của hai phe, rất dễ hình thành cách cục nam bắc đối lập. ...
"Nguyên soái, có một bộ lạc lớn của tộc Behemoth đang di chuyển ở hướng tây nam ngoài năm mươi dặm."
Hudson hơi sững sờ khi nhận được tin tức này.
Tộc Behemoth có nhân khẩu thưa thớt, bộ lạc lớn càng là lác đác không có mấy. Muốn gặp được bọn chúng trên đại thảo nguyên mênh mông này chẳng khác gì mò kim đáy biển.
Quân viễn chinh đã đổ bộ lên đại thảo nguyên lâu như vậy rồi, số bộ lạc thú nhân bị bọn hắn phá hủy đã lên đến ba chữ số, nhưng lại chưa từng gặp được một bộ lạc nào của Behemoth, chứ càng đừng nói đến một bộ lạc lớn của Behemoth.
Đến mức mà Hudson còn cho rằng bộ lạc Behemoth còn ở tại Khâu Lâm sơn, chưa trở về đại thảo nguyên.
"Dụ địch" là chuyện một thể nào. Trừ phi đầu của Behemoth hoàng bị nước vào mới nghĩ đến việc dùng một bộ lạc Behemoth với hơn vạn nhân khẩu làm mồi câu, .
"Truyền lệnh xuống, lập tức nấu cơm, sau hai giờ nữa, đại quân sẽ xuất chinh thôn tính bộ lạc Behemoth này!"
Hudson quyết đoán hạ lệnh.
Miếng thịt đã dâng tới tận miệng rồi, ngu sao mà không ăn. Tộc Behemoth hiện giờ vốn đang ở thế yếu, nếu như lại bị tổn thất hơn vạn nhân khẩu thì sẽ trở nên càng yếu hơn.
Trong Đế quốc Thú Nhân mạnh được yếu thua này, những chủng tộc bị mất cân bằng về thực lực trong một thời gian dài thì sẽ không tránh khỏi việc bị thăm dò.
Hudson cũng đã từng nghiên cứu về hệ thống thể chế trong Đế quốc Thú Nhân. Khi một Hoàng tộc bị suy bại, phần quyền lực bị bỏ trống sẽ không thể được lấp đầy trong thời gian ngắn.
Ngoài thực lực mạnh mẽ của bản thân ra, một trong những nguyên nhân quan trọng nhất mà Ngũ đại Hoàng tộc có thể áp chế vô số các chủng tộc phụ thuộc chính là "Tâm lý ưu thế" .
Trong những năm tháng quá khứ, Đế quốc Thú Nhân luôn được thống trị bởi Ngũ đại Hoàng tộc, nguyên nhân phát sinh các cuộc xung đột nội bộ thường là do bọn chúng tự đấu đá với nhau, tất cả mọi người đều đã quen với hình thức này.
Nhưng một khi có Hoàng tộc suy bại, thói quen nhận biết của mọi người sẽ phát sinh biến hóa. Những chủng tộc có thực lực bên dưới sẽ sinh ra ý nghĩ muốn leo lên nắm quyền. ...
Ở cách đó một trăm năm mươi dặm, vẻ mặt của Công tước Daniel, người vẫn luôn truy tìm tung tích của quân đoàn viễn chinh, đang âm trầm đáng sợ.
Ngay cả trong hang ổ của mình mà cũng không thể kịp thời khóa chặt vị trí của quân đoàn viễn chinh, nếu là lúc trước, chuyện này hoàn toàn không thể tưởng tượng được.
Trong quá khứ, chỉ cần quân đội nhân tộc dám đột nhập vào đại thảo nguyên thì sẽ bị các bộ lạc thú nhân ở gần đó nhanh chóng tiêu diệt.
Chuyện xảy ra trước mắt đã trực tiếp thể hiện sự kiểm soát lỏng lẻo của Đế quốc Thú Nhân đối với đại thảo nguyên.
Từ khi bắt đầu cuộc vây quét đến giờ, quân đội trong tay Công tước Daniel đã từ năm vạn bành trướng đến hai mươi vạn. Nhưng nếu không thể kịp thời xác định được vị trí chính xác của quân địch thì dù có nhiều binh lực hơn nữa cũng là uổng công.
Thời gian trôi qua, áp lực mà Công tước Daniel phải gánh chịu cũng càng lúc càng lớn.
Vây bắt hơn một tháng những vẫn thất bại, những sự hoài nghi trong quân đội cũng dần nhiều hơn. May mà quân địch là Hudson, một kẻ có hung danh hiển hách, nếu không thì toàn bộ ĐẾ quốc đều đang hoài nghi năng lực của gã ta rồi.
Có đôi khi việc binh nhiều tướng mạnh cũng là một gánh nặng. Đế quốc Thú Nhân hiện giờ đã không còn ở trong thời kỳ đỉnh phong nữa, không thể nào nuôi nổi hai mươi vạn kỵ binh.
Trong số hai mươi vạn đại quân này, chỉ có mười vạn kỵ binh, trong đó có năm vạn là do Daniel mang về, phần còn lại đều là bộ binh.