Chiếc hộp Pandora đã được mở ra, các binh sĩ thú nhân lập tức làm theo. Và rồi làn sóng bỏ chạy đã nhanh chóng biến thành một trận thua tan tác.
"Thay nhau yểm hộ, rút lui có thứ tự" chỉ là chủ nghĩa lý tưởng.
Có thể sống, không có thú nhân nào nguyện ý chết cả. Ngay từ lúc lựa chọn lười biếng trên chiến trường thì các bộ lạc đã có chung một nhận thức —— bảo toàn thực lực.
Ở trước mặt ranh giới giữa sống và chết, không ai muốn ở lại đoạn hậu. Nên chỉ có thể so tốc độ, chỉ cần chạy nhanh hơn đồng bọn thì quân địch sẽ không đuổi kịp bọn chúng.
Các binh sĩ thú nhân có phản ứng mau lẹ đã nhanh chóng thoát khỏi chiến trường, trở thành những kẻ may mắn trong cuộc chiến này.
Những binh sĩ thú nhân phản ứng chậm thì thảm rồi, đợi đến lúc bọn chúng rút lui thì quân viễn chinh đã ở ngay sau lưng rồi.
Truy sát bại binh, đánh chó mù đường luôn là chuyện là mọi người thích nhất.
Mặc dù hôm nay đã trải qua hai trận chiến, còn bôn tập mười mấy dặm, cơ thể đều ra rất mệt mỏi, nhưng vẫn khó cản sự nhiệt huyết của mọi người.
Nhờ vào lực lượng tinh thần, quân đoàn viễn chinh đã bộc phát ra sức mạnh không gì sánh nổi, làm cho kẻ làm thống soái như Hudson cũng bị giật nảy mình.
Đám người này đã giết đến điên rồi.
Đánh tan quân địch là chuyện nằm trong dự liệu, nhưng sau khi đánh tan địch nhân, vào thời điểm mở rộng chiến quả lại đột nhiên bộc phát một trận lại nằm ngoài dự kiến của hắn.
Từ những gì đã thể hiện trên chiến trường, dường như quân đoàn viễn chinh đã sinh ra quân hồn.
Trong lịch sử có không ít quân đội mạnh mẽ, nhưng đội quân có khả năng sinh ra quân hồn lại là lác đác không có mấy. Bất kỳ một đội quân nào có thể sinh ra quân hồn cũng đều ở trạng thái đỉnh phong của thời đại.
Làm thế nào mới có thể sinh ra quân hồn, không ai có thể trả lời được câu hỏi này. Có quân đội đúc thành quân hồn trong khi liên tục giành được thắng lợi, trực tiếp đạp lên thần đàn; Nhưng cũng có quân đội sinh ra quân hồn nhờ có sự bất khuất trong thất bại, cuối cùng hoàn thành nghịch tập.
Mỗi một đội quân có quân hồn đều là tồn tại độc nhất vô nhị, rất khó tiến hành phục chế.
Chiến trường bên dưới, có vô số binh sĩ thú nhân chạy thục mạng đã hiến tế mạng nhỏ của bản thân để cho quân viễn chinh thăng hoa .
Giết chóc, tận tình giết chóc.
Mãi đến khi sắc trời dần ảm đạm, Hudson mới hạ lệnh thu binh. Thời khắc này, trên chiến trường đã là thây ngang khắp đồng.
Mặc dù không tiến hành thống kê, nhưng chỉ từ tình huống trên chiến trường thì Hudson cũng có thể khẳng định được là đã có không dưới ba vạn thú nhân thương vong.
Trong cuộc dã chiến giữa kỵ binh, có thể chém giết 60% binh lực của phe địch cũng đã được gọi là một kỳ tích rồi.
Thường thì loại chiến tích này chỉ xuất hiện trong tình huống hai bên liều chết sống mái với nhau, hoặc là trong tình huống một bên bao vây bên còn lại.
Ngay cả khi đánh không lại quân địch, nhưng chẳng lẽ còn chạy không nhanh bằng đồng đội hay sao?
Trên đại thảo nguyên mênh mông, chỉ cần phe có binh lực nhiều hơn một lòng chạy trốn thi đại đa số binh sĩ đều có thể chạy được. ...
Màn đêm buông xuống, cuối cùng Daniel cũng nhận được tin tức của quân đoàn viễn chinh, chỉ là tới hơi muộn một chút thôi.
Nếu biết trước là mình cách chiến trường không đến trăm dặm thì gã đã sớm mang quân chạy tới chi viện rồi, không đến mức ủ thành thảm kịch như bây giờ.
Năm vạn kỵ binh đã bị quân địch đánh tan ở ngay dưới mí mắt của gã ta.
Tổn thất cụ thể còn chưa thống kê ra được, nhưng những binh sĩ may mắn trốn về đều đang trong tình trạng hoảng loạn, đây rõ ràng là do đã phải chịu một sự đả thích rất lớn.
Mặc dù không trực tiếp có mặt ở trên chiến trường, nhưng Daniel cũng có thể đoán được tình hình chiến đấu khốc liệt cỡ nào. Nếu như không phải trời đã tối, rất khó tìm được vị trí chính xác của quân địch, gã ta hận không thể lập tức mang quân đi báo thù.
Cảm xúc bất mãn đối với Người Ưng ở trong lòng gã cũng đã đến cực hạn.
Nếu như không vì lũ này tham sống sợ chết, không thể kịp thời truyền tin tức về thì cũng không đến mức phải bị động như vậy.
Sĩ khí của bại binh đã hoàn toàn biến mất, sức chiến đấu ước chừng bằng không. Điều này có nghĩa là gã ta đã bị tổn thất năm vạn kỵ binh chỉ trong một thời gian ngắn, dù chỉ là kỵ binh loại 2, nhưng cũng đủ làm cho Daniel cảm thấy đau lòng.
Huy động nhân lực, tổn binh hao tướng, vậy mà ngay cả một chiến tích ra dáng cũng không giành được, Daniel cũng đang phải chịu áp lực như núi, hiện giờ gã ta không biết nên nên bàn giao thế nào với mấy vị Hoàng giả.
Đùn đẩy trách nhiệm?
Đây không phải là tác phong của gã. Hơn nữa, bây giờ ngoài người cầm đầu là gã ra thì không ai có thể gánh được trách nhiệm này.
"Truyền lệnh xuống, triệu tập năm vị quân đoàn trưởng tới dự họp."...
Quân địch không đến không làm ảnh hưởng đến việc di chuyển của quân viễn chinh. Sau khi vội vàng hành quân hơn trăm dặm mà cũng không phát hiện ra tung tích của quân địch, Hudson mới hạ lệnh xây dựng cơ sở tạm thời và nghỉ ngơi.
Cuộc đại chiến ban ngày hoàn toàn là một chuyện ngoài ý muốn. Đến giờ Hudson cũng còn chưa biết tại sao mình lại chạm mặt với quân địch.
Có lẽ đây chính là kỳ tích trong quân sự, trong lịch sử cũng không thiếu những chuyện trùng hợp tương tự.
Bởi vì nếu như không ai mắc sai lầm trong chiến tranh thì sẽ không có những chiến dịch kinh điển rồi.
Khí hậu trên đại thảo nguyên rất khó lường, sự chênh lệch nhiệt độ giữa ngày và đêm là rất lớn, việc giữ ấm trở nên đặc biệt quan trọng.
Sau khi dựng doanh trướng xong, Hudson lập tức triệu tập đám sĩ quan cao tầng tới họp.