Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 1323 - Chương 1323: Kế Hoạch Rút Quân

Chương 1323: Kế Hoạch Rút Quân Chương 1323: Kế Hoạch Rút Quân

Không phải mọi người không muốn thượng vị, mà là vì cái ghế tổng chỉ huy tiền tuyến này quá phỏng tay. Ai lên thay cũng đều phải dọn dẹp mớ hỗn độn này, làm tốt là đương nhiên, nhưng nếu làm hỏng thì phải cùng nhau chịu trách nhiệm.

Muốn xoay chuyển càn khôn trong thời gian ngắn, đánh trọng thương Vương quốc Dwarf và chỉ huy liên quân tiến vào Trung đại lục đều chỉ là viễn cảnh.

Đúng là quân đội Giáo Đình rất mạnh, nhưng Dwarf cũng không phải quả hồng mềm. Đặc biệt là khu vực mà Vương quốc Dwarf đang chiếm đóng chủ yếu là những đồi núi thấp, không thích hợp để triển khai đại quân đoàn.

Nói cho đúng là không thích hợp để Nhân tộc triển khai những quân đoàn lớn, nhưng quân đội Dwarf thì vẫn có thể hành động tự nhiên.

Vương quốc Quân khí cũng là một quốc gia điên cuồng khai thác mỏ, hệ thống giao thông trong lãnh thổ của Vương quốc Dwarf chủ yếu là những cái siêu cấp đường hầm nối liền với các quặng mỏ, bên trong được trang bị những chiếc xe khai thác mỏ bằng ma pháp chuyên biệt, tải trọng có thể lên tới hàng tấn.

Trong thời bình, những đường hầm này được sử dụng để vận chuyển quặng, nhưng trong thời chiến, chúng lại được sử dụng để vận chuyển quân đội và vật tư chiến lược, đây quả thực là trọng khí của quốc gia.

Vì phòng bị Nhân tộc, Vương quốc Dwarf còn cố tình thiết kế chiều cao của các đường hầm ở khu vực biên giới rất thấp. Cao chưa đến 1m3, con người hoàn toàn không thể đi lại bình thường trong đó.

Vương quốc Dwarf cũng đầu tư rất nhiều tiền vào công trình quốc phòng. Có rất nhiều cứ điểm thành lũy, hầu hết đều được xây dựng vượt quy chuẩn, chỉ có thể nói là có tiền tùy hứng.

Vũ khí trang bị thì càng không cần phải nói, là nhà buôn vũ khí lớn nhất đại lục, thiếu cái gì cũng sẽ không thiếu trang bị.

Vũ khí được bán ra bên ngoài đều là hàng loại 2, nhưng cũng trở thành biểu tượng chất lượng, được các tộc trên đại lục yêu thích. Uy lực của hàng loại 1 chỉ có mạnh hơn mà thôi.

Trong cuộc chiến trước đó, Giáo Đình chậm chạp không thể đạt được đột phá, một mặt là do không làm hết sức, mặt khác là do Tộc Dwarf cũng không phải chủng tộc dễ bắt nạt. ...

Bắc đại lục, từ khi quân viễn chinh bước vào giai đoạn nghỉ dưỡng, Hudson liền bắt đầu một cuộc sống mắt lớn trừng mắt nhỏ với quân địch.

Quyết chiến là chuyện không thể nào.

Dù cho đại quân thú nhân ở bên ngoài có dụ dỗ thế nào thì hắn vẫn kiên trì án binh bất động. Còn đám tướng lĩnh kích động thì bị Hudson mắng cho tơi tả.

May mà Hudson đã công thành danh toại, đã xây dựng được uy tín trong quân đội, nếu không, hắn sẽ bị mọi người nghi ngờ là đang nằm ngửa.

Chiến thuật càng đơn giản thì lại càng khó phá giải. Một chiêu lấy tĩnh chế động đơn giản đã làm cho toàn bộ đại quân thú nhân đều cảm thấy vô cùng nhức đầu.

Kẻ cầm đầu là Daniel cũng đã mang theo quân đội đến tiền tuyến, nhưng sau khi đi tản bộ một vòng quanh đại thảo nguyên, địa vị thần quân của gã ta đã không còn.

Mọi thứ đều sợ bị đem ra so sánh, gặp được Hudson chỉ có thể trách gã ta xui xẻo. Kết cục hao binh tổn tướng đã chôn vùi một nửa uy tín trong quân đội của gã.

Chủ yếu là vì Daniel còn quá trẻ, thời gian giữ chức chủ soái cũng ngắn, uy vọng vẫn chưa kịp xâm nhập lòng người.

Nếu là một danh tướng uy tín lâu năm, gặp được chút thất bại này cũng không có gì đáng kể. Dù gì thì tuổi trẻ cũng trôi qua rất nhanh, không có người nào có thể tốt mãi, không ai có thể đảm bảo rằng mình sẽ luôn giành thắng lợi.

"Nguyên soái Daniel, ngươi cũng đừng quá áp lực về mặt tâm lý. Bọn ta đều biết rõ diễn biến trận chiến diễn ra trên thảo nguyên rồi, trách nhiệm chính không thuộc về ngươi."

"Trong tình huống bình thường, không ai có thể ngờ được là đội quân đi theo mà cũng có thể đi chệch mấy chục dặm."

"Các sĩ quan liên quan đều đã hy sinh, cũng không thể truy cứu trách nhiệm, hãy để chuyện này qua đi!"

"Trước tiên hãy điều chỉnh lại tâm trạng của mình một chút, cuộc chiến tiếp đó vẫn cần có Nguyên soái."

Behemoth hoàng Alex mở miệng an ủi.

Trong số năm vị Hoàng giả, cũng chỉ có mình gã ta là có thể làm được loại chuyện an ủi người khác này.

Không liên quan đến năng lực cá nhân, chủ yếu là vì bốn vị Hoàng giả còn lại đều vô cùng kiêu ngạo, không thể hạ thấp bản thân mình được.

Mọi chuyện đều bắt nguồn từ thực lực.

Trong những năm gần đây, Hoàng tộc Behemoth đã suy tàn quá nhiều, và đã tụt lại phía sau trong nhóm Ngũ Đại Hoàng Đình.

Trong cuộc chiến trên thảo nguyên vừa rồi, tộc Behemoth cũng đã bị mất đi một bộ lạc lớn. Điều này đã gây ra tổn thất lớn cho dân số vốn đã không nhiều của chủng tộc này, nếu như không chịu thay đổi nữa, vận mệnh vong tộc diệt chủng đang chờ đợi tộc Behemoth.

Do đó, Alex buộc phải tìm kiếm vai trò phù hợp với mình trong Đế quốc, để bảo vệ thân phận Hoàng tộc của Behemoth.

"Đa tạ Behemoth bệ hạ quan tâm, tâm trạng hiện giờ của ta đã ổn định, sẽ không ảnh hưởng đến các trận chiến tiếp theo."

Daniel khách khí trả lời.

Trên hai hàng lông mày vẫn vẫn có thể nhìn thấy một chút lòng cảm kích. Rõ ràng là vị Công tước mặt lạnh này cũng có một mặt dịu dàng.

Dù biết rõ là Alex chỉ đang làm dáng, nhưng Daniel vẫn rất cảm kích.

Cho dù là một vị Hoàng giả đang suy sụp thì cũng là nhân vật tai to mặt lớn của Đế quốc Thú Nhân. Một lời công đạo mà Alex nói đỡ cho còn có hiệu quả hơn những lời giải thích của Daniel gấp trăm lần.

"Nếu mọi người đã đến đông đủ rồi thì bắt đầu thảo luận về vấn đề rút quân đi!"

"Bây giờ, kế hoạch đánh bại Vương quốc Alpha trong thời gian ngắn nhất đã có thể tuyên cáo thất bại."

"Đế quốc chịu được tổn thất của việc miễn cưỡng công thành, quân địch lại không chịu ra ngoài quyết chiến. Nếu như đại quân tiếp tục ở lại nơi này, ngoài việc lãng phí tiền lương và thời gian ra thì không nhận được bất kỳ lợi ích thực tế nào."

Bình Luận (0)
Comment