Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 1324 - Chương 1324: Đàm Phán

Chương 1324: Đàm Phán Chương 1324: Đàm Phán

"Một cuộc giằng co vô nghĩa, cá nhân ta cho rằng không cần thiết phải tiếp tục nữa. Thay vì ở đây tiêu tốn quốc lực một cách vô ích, không bằng quay về nghỉ ngơi dưỡng sức."

"Trong những năm gần đây, Đế quốc đã tiêu hao rất nhiều, các tộc đều đang trong trạng thái mỏi mệt, đã đến lúc nghỉ ngơi một chút rồi."

Ngân Nguyệt Lang Hoàng là người mở miệng đầu tiên.

Giang sơn dễ đổi bản tính khó dời. Nguồn cung cấp vật tư chiến lược không đủ, những chủng tộc ăn thịt như bọn họ đã trở thành nạn nhân lớn nhất.

"Lang hoàng nói không sai, đúng là nên nghỉ ngơi một chút. Đế quốc vừa mới thu hồi đại thảo nguyên, sức sản xuất cũng cần được khôi phục."

"Nếu chỉ dựa vào những người già yếu tàn tật ở hậu phương là không thể làm được, sớm chấm dứt chiến tranh, giải tán dân phu và quân đội trở về khai hoang chăn thả, đây mới là chuyện chúng ta nên làm."

Sư Nhân Hoàng cũng đồng tình nói.

Một người đã từng là phe chủ chiến như ông ta giờ lại biến thành phe chủ hòa, chính trị đúng là rất muôn hình vạn trạng. Ở trước mặt lợi ích của chủng tộc, lập trường chính trị linh hoạt cũng là điều cần thiết.

"Đâu phải chỉ cần chúng ta nói ngừng chiến là sẽ ngừng chiến được."

"Vương quốc Alpha ở phía đối diện có đồng ý không?"

"Nên giải thích với bên Liên minh Dị tộc như thế nào?"

"Trước đây chúng ta đã có quan hệ không tốt với liên minh rồi, nếu giờ lại tự ý giảng hòa với quân địch, e là mối quan hệ với các tộc trong liên minh cũng sẽ tan tành!"

Hùng Nhân Hoàng lập tức phản đối.

Ông ta không phản đối chuyện ngừng chiến, nhưng không phải là hiện giờ. Tình hình ở Trung bộ đại lục cuối cùng cũng có lợi cho Liên minh Dị tộc, rời khỏi chiến tranh vào lúc này chính là đang bán đứng đồng đội.

Đế quốc Thú Nhân cũng đã từng làm những chuyện tương tự như vậy trong quá khứ, chuyện thú nhân bị cô lập trong cuộc đại chiến lần trước chính là cái giá phải trả cho việc "phản bội".

Nguồn cung cấp vật tư chiến lược khan hiếm, vậy thì tìm cách giải quyết. Nguồn cung cấp lương thực không đủ, thì lấy rau dại, lá cây, vỏ cây, rễ cỏ thay thế là được, thời thượng cổ ai mà không phải là động vật ăn thịt chứ?

Ở trong mắt Hùng Nhân Hoàng, sự kiên trì của những tộc ăn thịt tộc này chính là đang giả vờ. Chỉ cần nhịn đói thêm vài ngày là sẽ thay đổi thôi.

Dù sao Hùng nhân tộc cũng có thể biến thành động vật ăn tạp, chắc là những chủng tộc khác cũng sẽ không gặp vấn đề gì.

"Hùng Hoàng, chính ông cũng nói rồi, quan hệ giữa chúng ta và các thế lực lớn trong liên minh không tốt lắm, vậy thì cần gì phải vội vàng quyết chiến chứ?"

"Cho dù chúng ta có cắn răng kiên trì đến cuối cùng thì bọn họ cũng sẽ không cảm kích, ngược lại còn cho rằng đó là điều đương nhiên."

"Liên minh Dị tộc muốn một lời giải thích, dựa vào cái gì?"

"Ngoài Tộc Tinh Linh ra, chúng ta có nhận được bất cứ một sự chi viện từ những chủng tộc khác không, vậy thì tại sao lại phải nhìn sắc mặt của bọn chúng. Nếu như họ muốn nhắm vào chúng ta, vậy thì cứ để họ làm."

"Khu vực mà chúng ta kiểm soát lại không giáp ranh với họ, ngay cả khi bị Liên minh Dị tộc xa lánh thì cũng không ảnh hưởng gì đến chúng ta."

Ngân Nguyệt Lang Hoàng lập tức phản bác.

Không phải Đế quốc Thú Nhân không muốn đoàn kết với Liên minh Dị tộc, mà chủ yếu là do giữa thú nhân và Liên minh Dị tộc có sự tồn tại của "một hộ không chịu di dời" mang tên Vương quốc Alpha, nếu không nhổ được cây đinh này, dù có muốn đoàn kết cũng không được. ...

"Phốc!"

Sau khi phun ra một ngụm trà, Hudson không nhịn được cười thành tiếng.

"Cái gì, Đế quốc Thú Nhân phái sứ thần tới yêu cầu đàm phán ngừng chiến với chúng ta?"

Đây chắc chắn là một tin tức lớn. Trong lịch sử của Vương quốc Alpha, chưa có tiền lệ thú nhân chủ động yêu cầu ngừng chiến với Vương quốc.

Tất cả các cuộc xâm lược của thú nhân chỉ kết thúc khi Liên minh Nhân tộc tham chiến.

"Đúng vậy, Nguyên soái!"

"Ngài không nghe lầm đâu, thú nhân thực sự đã phái sứ đoàn tới đây để đàm phán về vấn đề ngừng chiến với Vương quốc."

Sau khi nghe được câu trả lời của thị vệ, Hudson còn toát ra suy nghĩ muốn giết chết sứ thần thú nhân để tế cờ. Dù sao ở Vương quốc Alpha, việc giết thú nhân chính là phải đạo chính trị, tùy tiện mượn một cái cớ để qua loa là xong.

Ví dụ như: Thú nhân dùng danh nghĩa đàm phán để phái sát thủ trà trộn vào đoàn đại biểu để thừa cơ hành thích.

Những chuyện không đầu không đuôi như vậy, cho dù được trình lên Vương quốc, mọi người cũng chỉ mắng thú nhân hèn hạ vô sỉ, căn bản không có người tới xác minh thật giả.

Trong tiềm thức của mọi người đã sớm nhận định là thú nhân hoàn toàn có thể làm ra những chuyện vô liêm sỉ như vậy.

Không có chuyện lật lại bản án. Nếu ai đó trong Vương quốc dám biện hộ thay cho thú nhân, người đó sẽ ngay lập tức bị mang tiếng xấu, đây chính là sức mạnh của sự thù hận.

Sau khi bĩnh tĩnh lại, Hudson liền chìm vào trong suy nghĩ. Theo như tình hình chiến trường hiện giờ, đúng là Đế quốc Thú Nhân không có bất kỳ cơ hội chiến thắng nào.

Nếu cứ kéo dài chiến tranh, không chỉ tiêu tốn tiền bạc và lương thực, mà còn bỏ lỡ thời gian tích trữ lương thực cho mùa đông.

Thực ra, cho dù bây giờ có lập tức ngừng chiến và trở về chuẩn bị thì mùa đông này vẫn sẽ là cơn ác mộng đối với vô số bộ lạc thú nhân.

Vết thương do cuộc chiến lần trước vẫn chưa được chữa lành thì đã vội vàng phát động cuộc chiến mới, bản thân Đế quốc Thú Nhân đã mắc sai lầm.

Nếu như Hudson là người nắm quyền cai trị Đế quốc Thú Nhân, sau khi tiêu diệt bảy nước thảo nguyên, hắn sẽ ngay lập tức về nghỉ ngơi dưỡng sức.

Còn về phía Liên minh Dị tộc, chỉ cần gây ra một chút động tĩnh ở khu vực biên giới và diễn một vở kịch giằng co với Vương quốc Alpha là được.

Bình Luận (0)
Comment