Ngưu tầm ngưu mã tầm mã.
Những vị đại lãnh chúa biên giới bất hạnh mất đi lãnh địa của mình đã tập hợp lại với nhau một cách tự nhiên.
Là một liên minh bất hạnh, họ mới là những người có địa vị khó xử nhất trong quân đội. Đều là đại quý tộc trên danh nghĩa, nhưng tiếc là những đại quý tộc đã mất đi lãnh địa.
Theo thông lệ trước đây, họ nên chết trong trận chiến bảo vệ lãnh địa rồi, nhưng nhờ sự can thiệp của Hudson, Vương quốc đã hạ lệnh rút lui, nên mới để họ nhặt lại một cái mạng.
Mạng nhỏ đã tạm thời được bảo toàn, nhưng những quý tộc lãnh chúa không thể thực hiện nghĩa vụ của mình thì có còn là quý tộc lãnh chúa nữa hay không?
Trong quân đội, bọn họ đã bị khinh thường không ít lần, nhưng chỉ có thể cúi đầu làm người, quyền nói chuyện gì đó đã không còn liên quan đến họ nữa.
Trên danh nghĩa là Tổng đốc một tỉnh, nhưng địa vị thực tế vẫn lại không bằng một số quân đoàn trưởng.
Không phải mọi người đang phân biệt đối xử với họ, chỉ đơn giản là thực lực quân sự một tỉnh của họ còn chẳng bằng thực lực của một quân đoàn chủ lực.
"Bá tước Aurane, tin tức này có chuẩn không, loại chuyện này không đùa được đâu!"
Bá tước Albert sợ hãi nói.
Vương quốc đàm phán với thú nhân, nếu như có thể thu hồi toàn bộ cương vực thì tốt. Nhưng nếu không thu hồi được thì những lãnh chúa đã đánh mất lãnh thổ như họ sẽ rất bi kịch.
"Ông nghĩ tôi dám đùa về loại chuyện này sao?"
Bá tước Aurane hỏi ngược lại. ...
Những cảnh tương tự liên tục diễn ra trong quân đội, những nhân vật nắm quyền đều đã nhận được tin tức về cuộc đàm phán, trong lúc nhất thời, lời đồn nổi lên bốn phía.
Hudson đáng ra phải nghĩ cách dập tắt chuyện này, nhưng hắn không những không hành động, mà còn chọn cách bỏ mặc cho mọi chuyện tiếp tục.
Đoàn đại biểu vốn đang che giấu tung tích cũng nhanh chóng bị các quý tộc thần thông quảng đại đào ra, Bộ trưởng Ngoại vụ là Bá tước Francois tức đến mức lao thẳng đến bộ chỉ huy.
"Nguyên soái, ngươi..."
Những lời trách móc vừa đến khóe miệng liền bị nuốt vào, ông ta không biết nên bắt đầu chửi từ đâu.
Từ đầu đến cuối, Hudson đều không tham gia vào vấn đề đàm phán, ngay cả khi đoàn đại biểu đến hắn cũng không hề lộ mặt.
Không làm thì đương nhiên sẽ không phạm sai lầm.
Muốn gán tội danh làm lộ thông tin cho hắn thì thật là quá gượng ép.
Đổ tội cho một vị nguyên soái chính là một sự kiện chính trị trọng đại.
Dù có xác thực được tội danh thì cũng chưa hẳn có thể làm gì được Hudson.
Còn nếu như không tìm được bằng chứng thì kiếp sống chính trị của ông ta sẽ đi tong.
Sau khi khôi phục lý trí, Bá tước Francois lập tức lau một vệt mồ hôi rồi sửa lời nói:
"Nguyên soái, hiện giờ thông tin đã bị lộ ra rồi, e rằng sẽ ảnh hưởng đến cuộc đàm phán sau này!"
Cùng một sự việc, nhưng đã thay một cách nói, từ việc hưng sư vấn tội trở thành bàn bạc đối sách.
Tính chất thay đổi, mọi thứ đều thay đổi theo. Bất kể thông tin này bị rò rỉ như thế nào, Hudson hiện giờ đã bị kéo vào công việc giải quyết hậu quả.
Muốn từ chối cũng không được, với tư cách là chủ soái đại quân, hắn nhất định phải đảm đương chức trách của một tổng chỉ huy.
"Ngài Bá tước, vấn đề có lẽ không lớn lắm. Theo phản hồi từ bên dưới, tiếng nói của phe chủ chiến và phe chủ hòa tương đương nhau."
"Ta có thể ổn định cục diện trong quân, không để bọn họ làm gián đoạn cuộc đàm phán."
"Tuy nhiên, các ngươi phải đẩy nhanh tiến độ đàm phán, dù có được hay không thì cũng phải nhanh chóng có kết quả."
"Nếu kéo dài thời gian, bên Liên minh nhân tộc nhận được tin tức rồi nhúng tay vào thì sẽ rất phiền phức!"
Hudson nói với vẻ mặt bình thản.
Không phải hắn cố tình đào hố, mà thực sự là có một số trách nhiệm không thể gánh được. Trước đây khi đàm phán với Tộc Tinh Linh, Hudson cũng đã dũng cảm chịu trách nhiệm rồi.
Nhưng thú nhân thì khác, bọn chúng là tử địch của Vương quốc. Quốc dân có thể khoan dung thỏa hiệp với Tộc Tinh Linh, nhưng không có nghĩa là họ cũng có thể chấp nhận nhượng bộ với thú nhân.
Hiện giờ quân đội Vương quốc vẫn chưa chiếm được ưu thế tuyệt đối, vội vàng khởi động đàm phán với thú nhân sẽ rất khó đạt được kết quả làm cho các bên đều hài lòng.
Đợi sau chiến tranh lật lại những món nợ cũ, đây đều là những nhược điểm sẵn có của các đối thủ chính trị, Hudson không muốn mình phải bị mang tiếng xấu như vậy.
Thế là hắn ta bèn chơi chiêu "Không tham gia, không biết rõ tình hình, không can thiệp", mặc cho thế cục phát triển tự do.
Về chuyện lo lắng Liên minh Nhân tộc tham dự vào, đây đơn giản chỉ là cái cớ để thúc giục đoàn đại biểu đẩy nhanh tiến độ.
Muốn truyền tin cũng cần có thời gian, Hudson không cho rằng có người dám truyền tin bằng ma pháp trận ở dưới mí mắt của hắn.
Dù là trong quân đội có gián điệp do các thế lực lớn cài cắm, nhưng muốn truyền tin tức ra ngoài cũng rất khó, dù gì thì quân doanh cũng không phải là nơi có tự do ra vào.
Ngay cả khi may mắn ra khỏi doanh trại thì phạm vi trăm dặm lân cận đều bị vườn không nhà trống, muốn tìm người tiếp xúc cũng khó.
Dù có được sự phối hợp của các đại quý tộc, nhưng trong tình huống không bại lộ thân phận, thì việc truyền tin từ Bắc đại lục đến Nam đại lục cũng không phải là chuyện có thể hoàn thành trong một sớm một chiều.
Hơn nữa, hiện tại chỉ là tin đồn, không có bằng chứng xác thực, chỉ là tin đồn thì không thể định tội được.
Thú nhân không giống với Tinh Linh, mạng của bọn chúng không đáng giá, dù các chủng tộc phụ thuộc đã chết gần một vạn người cũng sẽ không làm ảnh hưởng đến quyết sách của cao tầng.
Chỉ cần đánh nhau tượng trưng vài trận ở biên giới là có thể khiến cho các bên không nói được gì.
Thực tế, hiện tại Vương quốc Alpha đã bị Liên quân dị tộc chia cắt về mặt địa lý, sự ràng buộc của Liên minh nhân tộc đối với Vương quốc là rất nhỏ.