"Nguyên soái cứ yên tâm, qua tiếp xúc sơ bộ, thú nhân còn muốn kết thúc chiến tranh nhanh hơn chúng ta, đàm phán tiến triển rất thuận lợi."
"Nếu như chỉ là thu hồi lãnh thổ đã mất thì bây giờ đã có thể ký kết hiệp ước ngừng chiến rồi, hiện giờ hai bên vẫn đang tranh chấp về vấn đề bồi thường chiến tranh."
Hudson cảm thấy những lời này của Bá tước Francois quá qua loa.
Với quan hệ giữa Vương quốc Alpha và thú nhân, cần gì phải có hiệp ước ngừng chiến, cuộc đàm phán hiện giờ chính là một bản hiệp ước ngừng chiến.
Chỉ cần một bên chuẩn bị sẵn sàng, chiến tranh sẽ lại nổ ra. Nếu chỉ là ngừng chiến trong ngắn hạn, vậy thì có một số vấn đề có thể được xử lý một cách sơ sài.
Dù sao hiện giờ Đế quốc Thú Nhân cũng không có năng lực khai phá nhiều lãnh thổ như vậy, để cho Vương quốc Alpha chiếm một khoảng thời gian trước cũng không phải là vấn đề gì lớn.
Có lẽ theo cái nhìn của thú nhân, việc bỏ mặc cho các quý tộc Alpha phát triển đại thảo nguyên chính là đang bồi dưỡng rau hẹ.
So với những thành lũy san sát nhau kia, vẫn là các quý tộc mới nổi này dễ cướp hơn. Lần này chủ yếu là do bọn chúng đánh giá sai lầm, không ngờ là Vương quốc sẽ chủ động rút lui.
Sau khi bị thiệt thòi một lần, trong cuộc chiến tiếp theo, bọn chúng sẽ có phòng bị, các quý tộc mới nổi ở vùng biên giới sẽ không thể nào rút lui dễ dàng như vậy.
Phát triển lãnh địa cần thời gian, nếu như không nỗ lực trong 80-100 năm thì bảy tỉnh biên giới rất khó có thể phát triển ngang tầm với Ngũ đại gia tộc Bắc Cương.
Đây còn là trong điều kiện được Vương quốc ủng hộ, nếu chỉ dựa vào khả năng của lãnh địa, có trời mới biết phải tới ngày tháng năm nào mới có thể phát triển.
Trong bối cảnh như vậy, tương lai của Bắc Cương chính là một cái hố lớn. Một khi rơi vào đó thì đừng nghĩ đến việc thoát ra.
Chỉ tính việc các bộ lạc thú nhân tới quấy phá hàng năm thôi là đã có thể giày vò cho họ gần chết rồi. Dù các lãnh chúa quý tộc địa phương muốn tổ chức phản công có hiệu quả cũng khó.
Và những ngày tháng gian khổ này sẽ không thể nào kết thúc trong một sớm một chiều được, mà nhất định phải cầm cự đến khi Vương quốc khôi phục nguyên khí, có năng lực phát động "Đông chinh" thì mới kết thúc.
Không sai, là "Đông chinh" chứ không phải "Bắc chinh" .
Xét về vị trí trên bản đồ, sau khi Vương quốc Alpha thu hồi bảy tỉnh Bắc Cương, Đế quốc Thú Nhân đã không chỉ tồn tại ở phía bắc của Vương quốc, mà có rất nhiều diện tích lãnh thổ ở phía đông Vương quốc.
Theo góc nhìn của đại lục thì nơi này vẫn nằm trong Bắc đại lục, phát động đại chiến đương nhiên là "Bắc chinh", nhưng khi góc nhìn được điều chỉnh đến phía bắc của Vương quốc, thì các cuộc chiến tranh trong tương lai sẽ có hai lựa chọn: "Bắc chinh" và "Đông chinh".
Khí hậu ở phía đông thích hợp cho con người sinh sống hơn, đất đai cũng phì nhiêu hơn, Ngũ đại Hoàng tộc Thú nhân đều đang đóng đô ở nơi này, muốn thâm nhập vào thảo nguyên và quyết chiến với thú nhân thì đương nhiên là phải lấy Đông chinh làm chủ.
Để cho tiện xưng hô, Hudson đã lấy một tên mới cho vùng lãnh thổ từ bảy tỉnh biên giới của Vương quốc đến hồ Tuyết Nguyệt, gọi là "khu cận đông" .
"Đàm phán tiến triển thuận lợi là tốt nhất, sớm kết thúc chiến tranh, Vương quốc cũng có thể sớm nghỉ ngơi dưỡng sức."
Hudson mặt không đổi sắc nói.
Trong thâm tâm hắn thì lại phát ra vô số câu "Vãi ***" . Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, nguyên nhân chủ yếu mà đoàn đại biểu hiện đang kiên quyết yêu cầu thú nhân trả lại lãnh thổ là vì trái phiếu đất đai mà Vương quốc vừa phát hành trước đó.
Còn về phần đất tốt hay xấu, giải quyết vấn đề an toàn như thế nào, các chủ nợ có thể đứng vững sau khi nhận được đất đai hay không, có lẽ đều đã bị nhóm quan chức kia bỏ qua rồi.
Bộ Ngoại vụ chỉ cần lấy được đất đai từ trên bàn đàm phán là được, sau khi thỏa mãn việc phong thưởng cho các công thần, thực hiện trái phiếu đất đai trước đây, phần còn có thể lấy ra để bịt miệng của phái chủ chiến.
Hudson đang nghi ngờ rằng vấn đề chủ quyền của những mảnh đất này sẽ được ghi một cách mơ hồ trong hiệp ước, thú nhân chỉ là tạm thời nhường lại quyền kiểm soát.
Còn các vấn đề sau đó, đợi cuộc chiến lần tới bộc phát rồi xử lý sau!
Chỉ có loại hiệp ước sơ sài không cần phải chịu tiếng xấu, không cần phải chịu hậu quả chính trị thì cuộc đàm phán giữa hai bên mới có thể đạt được thành công trong thời gian ngắn.
Chôn xuống một tai họa ngầm trong thế cục tương lai của vùng cận đông chẳng qua chỉ là vấn đề nhỏ. Dù sao giữa Vương quốc Alpha và thú nhân cũng đã xảy ra rất nhiều vụ xung đột, có dây dẫn nổ này ở đây, lại nổ ra thêm một vụ cũng chẳng có gì đáng nói.
Người duy nhất bị lừa là chủ sở hữu của những mảnh đất này. Không chừng vừa mới được phong thì đã thú nhân chạy đến cướp bóc rồi.
Có lẽ trong tương lai, Vương quốc sẽ lưu truyền một câu nói kinh điển: "Có thù với ai thì để người đó đến Bắc Cương làm lãnh chúa" . ...
Hudson đích thân ra mặt can thiệp, tin đồn trong quân đội nhanh chóng được dập tắt. Mặc dù các đại quý tộc đều biết là cuộc đàm phán đã được khởi động, nhưng điều này không ảnh hưởng đến việc họ giả vờ ngu ngốc.
Lý do thuyết phục phe chủ chiến rất đơn giản, một danh sách vận chuyển vật tư hậu cần của Vương quốc, một danh sách tiêu thụ vật tư hàng ngày của quân đội, là đủ để khiến cho đám quý tộc đang kêu gào phải ngậm miệng lại.
Toàn bộ đều có chứng cứ xác thực, không phải là vì Nguyên soái Hudson đã thay đổi nên mới hạ lệnh cấm mọi người xuất kích, mà hoàn toàn là bị hậu cần cản trở.
Cố gắng thúc giục cũng vô ích, kho dự trữ vật tư lớn của Vương quốc ở tiền tuyến đã hết, năng lực vận lực hiện giờ chỉ có thể miễn cưỡng đáp ứng được mức tiêu hao hàng ngày của quân đội.