"Hầu tước các hạ đoán không sai, Liên minh Nhân tộc đã biến chất, hiện giờ đã hoàn toàn không trông cậy được nữa. Tình hình ở lục địa phía bắc trong thời gian tới chủ yếu là do Vương quốc tự mình gánh vác."
"Công quốc Mosey có thể giúp chúng ta chia sẻ một phần áp lực, nhưng trong nhiều trường hợp, họ còn cần Vương quốc hỗ trợ."
Lời nói của Bá tước Francois đã trực tiếp nói lên tình thế khó xử trong công tác ngoại giao của Vương quốc. Đây không phải là vì Bộ Ngoại vụ không cố gắng, mà hoàn toàn là do địa chính trị gây ra.
Nhìn thấy bầu không khí không ổn, Hudson biết mọi người đã bị dọa sợ. Dù có kiến thức rộng rãi đến đâu cũng không thể chịu được tình hình đột ngột xấu đi.
"Các vị cũng không cần phải quá lo lắng, tình thế hỗn loạn này đối Vương quốc vừa là một thách thức, nhưng cũng là một cơ hội."
"Nếu như tách những vấn đề mà Vương quốc đang phải đối mặt ra, thực ra nó không tệ như mọi người tưởng tượng."
"Mặc dù Vương quốc Warhammer ở phía Tây Bắc đã bị hủy diệt, nhưng vẫn còn gần một nửa lãnh thổ đang nằm trong tầm kiểm soát của Nhân tộc. Thượng Cổ Dị tộc đã bị chúng ta đánh tàn, những vết thương do chiến tranh để lại đủ làm cho chúng phải an phận trong vài chục năm tới."
"Còn mặt trận phía Tây Nam thì vẫn còn có một số nước nhỏ đang tạm thời bị đại quân Tinh Linh khống chế, thuộc về vấn đề tạm thời chưa thể xác định."
"Có thể là sẽ được giao lại cho một dị tộc nào đó ở Trung đại lục, còn không thì là bị Tộc Tinh Linh thôn tính. Dù giao cho ai, áp lực mà chúng ta phải đối mặt cũng sẽ không quá lớn."
"Tộc Tinh Linh dân số thưa thớt, không có khả năng bố trí một lực lượng quân đội hùng hậu ở biên giới. Chỉ cần các lãnh chúa ở biên giới ngoan ngoãn một chút, đừng để bọn buôn nô lệ qua đó gây chuyện, thì cả trăm năm cũng khó gặp phải được một cuộc xâm lược của Tinh Linh."
"Nếu rơi vào tay các tộc dị tộc khác thì càng không cần lo lắng. Chúng ta cần tác chiến ở nhiều tuyến thì bọn chúng cũng là nước láng giềng của Vương quốc Hessen."
"Xét về thực lực quân sự, trong hàng ngũ dị tộc, ngoài Tinh Linh, Thú nhân và Dwarf là đáng kiêng kị ra, những dị tộc còn lại đều không phải đối thủ của Vương quốc."
"Tộc duy nhất không thể giải quyết chính là thú nhân, ta nghĩ mọi người cũng chưa từng nghĩ đến việc hòa giải với bọn chúng. Chỉ cần dị tộc không đồng thời lao đến, chỉ phải đối mặt với một Đế quốc Thú Nhân đang bị trọng thương nguyên khí thì Vương quốc vẫn còn có thể chịu nổi."
"Mau chóng kết thúc chiến tranh, cho dân chúng nghỉ ngơi dưỡng sức, sau đó mọi người sẽ so về tốc độ khôi phục."
"Nếu không muốn rơi vào thế bị động chiến lược trong tương lai, Vương quốc phải nhanh chóng phát động chiến dịch Đông chinh trên đại thảo nguyên trước khi Ngũ đại Hoàng tộc khôi phục sức mạnh."
"Bá tước Francois, nói cho mọi người biết kết quả đàm phán đi, để cho họ yên tâm!"
Hudson cố tỏ ra bình tĩnh nói.
Có một vài lời dùng để an ủi người khác thì được, bản thân không được tin theo. Dị tộc cũng không ngốc, làm sao có thể đứng nhìn Vương quốc Alpha giải quyết thú nhân được.
Từ khi được thành lập thì Vương quốc Alpha đã luôn ở thế bị động về mặt chiến lược rồi.
Chiến tranh cục bộ thì còn có thể vận hành một chút, nhưng một khi phát động chiến tranh toàn diện với thú nhân, Liên minh Dị tộc nhất định sẽ nhúng tay.
Có thể nói thẳng ra là: những ngày sắp tới, các quý tộc vương quốc đều phải bớt ăn bớt mặc, tiếp tục cuộc chiến tranh này tới cùng.
"Cuộc đàm phán tiến triển rất thuận lợi, thú nhân đã đồng ý trả lại toàn bộ lãnh thổ cho vương quốc, đồng thời lùi lại ít nhất là năm trăm dặm."
"Theo như thời gian ước định thì lúc này đại quân thú nhân đã đang trên đường rút lui rồi."
"Có thể tuyên bố là chiến tranh Bắc Cương đã kết thúc, trong thời gian ngắn, mọi người không cần lo lắng về mối đe dọa thú nhân nữa."
"Chờ sau khi đại quân thú nhân rút lui, toàn bộ khu cận đông này sẽ được đưa vào phạm vi cai trị của vương quốc."
"Sau đó, vương quốc sẽ xây dựng lại tuyến phòng thủ Bắc Cương, mọi người có ý kiến gì có thể đề xuất với vương quốc."
Nếu không phải Bá tước Francois không đề cập đến vấn đề chủ, Hudson đều coi đây là một kỳ tích trong lịch sử ngoại giao.
Rõ ràng lợi ích này có mang theo bọt nước. Có thể đặt khu cận đông này vào phạm vi thống trị của Vương quốc hay không chủ yếu phải xem thực lực.
Đế quốc Thú Nhân co lại không có nghĩa là bọn chúng sợ, mà là chiến lược cần. Thời nay đã khác ngày xưa, để đại quân ở lại biên giới giằng co trong một thời gian dài, Đế quốc Thú Nhân sẽ không chịu nổi.
Nên đành rút lui nhiều một chút, để lại một vùng chân không. Dù sao bây giờ dân số của chúng cũng đã giảm mạnh, có một mảnh đất đai rộng lớn bị bỏ hoang không người chăm sóc, cũng không thiếu chút ít lãnh thổ ở biên giới này.
Cho dù là bỏ đất lại cho Vương quốc Alpha thì bọn họ cũng không thể phát triển được trong một thời gian ngắn. Chờ đến khi khôi phục nguyên khí lại chạy tới cướp là được.
Sau một thoáng thất thần, một loạt các tướng lĩnh cấp cao đều phản ứng lại. Tuy nhiên, cho dù biết là có hố, nhưng cũng không ảnh hưởng đến lựa chọn của vương quốc.
Các trái phiếu đất đai đã phát hành cần phải được thực hiện, công thần cần phải được phong thưởng, và tất cả những chuyện này đều cần có đất đai.
Cuộc chiến này tổn thất không lớn, trong nước không có nhiều đất vô chủ, mọi người chỉ có thể đến khu cận đông để khai hoang.
Có thể đứng vững gót chân hay không, đó là chuyện của tương lai, bây giờ phải giải quyết vấn đề trước mắt đã. ...
Trong doanh trại của đại quân Thú nhân đại quân doanh địa, Công tước Daniel lưu luyến nhìn thoáng qua đại doanh đang bị dở xuống rồi thở dài một hơi.
Lựa chọn tạm lánh phong mang quân địch vào lúc này của Đế quốc rốt cuộc là đúng hay sai, gã cũng chẳng rõ nữa.