Huống chi, Tộc Tinh Linh nổi danh về ma pháp, ở trước mặt đoàn ma pháp sư Tinh Linh, các phòng tuyến bình thường sẽ không phát huy được bao nhiêu tác dụng.
Nếu như muốn giao thủ với bọn chúng, đấu pháp hữu hiệu nhất chính là đánh dã chiến.
Chỉ cần gây ra được một số thương vong nhất định cho đại quân Tinh Linh thì thất bại cũng không sao. Chỉ cần thất bại thêm vài lần, song phương sẽ ngồi vào bàn đàm phán.
"Muốn áp súc không gian sinh tồn của thú nhân cũng không phải chuyện dễ. Cho dù là bộ lạc thú nhân thì cũng không phải là thế lực mà các quý tộc lãnh chúa bình thường có thể đối phó được."
"Nếu muốn phòng ngự có hiệu quả, cách tốt nhất vẫn là thống nhất lực lượng quân sự của các tỉnh tiền tuyến để phối hợp phòng thủ."
"Đồng thời, vương quốc cũng phải phái trọng binh trú đóng ở vùng cận đông, để có thể kịp thời chi viện cho các quý tộc lãnh chúa ở khu vực biên giới."
"Các tướng lĩnh có năng lực điều phối toàn cục trong vương quốc có thể đếm được trên đầu ngón tay, sợ rằng. . ."
Lời của Tổng đốc Pierce đã đẩy chuyện này ra ánh mắt, chỉ thiếu bước là trực tiếp chỉ danh Hudson nữa thôi.
Phải thống nhất lực lượng vũ trang của các tỉnh, còn phải chỉ huy quân đội thường trực của vương quốc, ngoài hắn ra, không thể tìm được ứng cử viên thứ hai làm được loại chuyện lặt vặt này.
Mặc dù là quyền cao chức trọng, nhưng không có nghĩa đây là một chuyện tốt.
Biên giới dài như vậy, ngay cả tuyến phòng thủ cơ bản nhất cũng không có, kẻ thù có thể đột phá bất cứ lúc nào, hoàn toàn không thể phòng thủ được.
Cho dù chủ soái có thể điều phối tốt đến đâu cũng không thể tránh khỏi việc thường xuyên xảy ra sự cố. Một hai lần thì không sao, nhưng nếu như bị kẻ thù đột phá 80-100 lần, chủ soái nhất định sẽ bị mắng chết.
Các quý tộc lãnh chúa bị thiệt hại về lợi ích sẽ không có thời gian để suy xét từ góc độ toàn cục, họ chỉ cho rằng đó là do thống soái vô năng.
Rõ ràng là đề xuất này không phải do Tổng đốc Pierce tự nghĩ ra, mà giống như là kết quả thỏa hiệp của các phe phái lớn trong vương quốc.
Đều là họa uy vọng quá cao gây ra, hiện giờ các bên đều muốn kìm hãm sự phát triển của Hudson. Âm mưu quỷ kế không dễ chơi, vậy thì trực tiếp chơi dương mưu.
Người bị tác động lớn nhất trong sự trỗi dậy nhanh chóng của Hudson chính là gia tộc Dalton.
Nếu không tìm cách loại bỏ Hudson, e rằng không lâu nữa, cái danh đệ nhất gia tộc trong tỉnh của họ sẽ phải đổi chủ.
Nắm được mục đích của các bên, Hudson vẫn bình tĩnh ngồi uống trà. Hắn đã hạ quyết tâm, chỉ cần không điểm tên của mình thì sẽ giả bộ hồ đồ đến cùng.
Theo tình hình hiện tại, hắn đã không thể tránh được cái hố khổng lồ mang tên khu cận đông này, nhưng đi như thế nào thì vẫn còn có thể thương lượng.
Suy cho cùng thì mọi người cũng cần hắn nhận việc, không phải chỉ cần hố người ta qua đó là chuyện này sẽ kết thúc, nên nhất định phải làm cho hắn cam tâm tình nguyện qua đó thì mọi người mới có thể yên tâm.
Xác suất vương quốc có thể đứng vững ở vùng cận đông vốn đã không cao, việc lựa chọn vào vùng cận đông đa phần là vì chiến lược cần. Nếu như chủ soái không thể toàn tâm toàn ý tham gia thì sẽ càng không có hy vọng.
Thấy tình hình có nguy cơ mất kiểm soát, Bộ trưởng Ngoại vụ Bá tước Francois đứng lên nói: "Vấn đề khu cận đông có liên lụy quá lớn, trong lúc nhất thời cũng khó có thể thảo luận ra kết quả, hay là chúng ta thảo luận về tình hình quốc tế trước đi!"
"Hội nghị Liên minh Nhân tộc đã bế mạc, Liên minh Dị tộc cũng tạm thời tuyên bố bế mạc. Hai đại liên minh chưa có tiếp xúc chính thức, nhưng lại không hẹn mà cùng đưa ra lựa chọn kết thúc chiến tranh, hai bên lấy vùng kiểm soát thực tế làm ranh giới."
"Toàn bộ lãnh thổ ở Nam đại lục đã hoàn toàn rơi vào trong tay Nhân tộc, còn lãnh thổ ở Trung đại lục của Nhân tộc ta thì lại bị rút ngắn gần 40%, Bắc đại lục thì bị rút ngắn gần 3⁄4 ."
"Dưới tác động của chiến tranh, chúng ta chỉ còn lại hai quốc gia láng giềng là Công quốc Moses và Vương quốc Hessen, không gian chiến lược bị thu hẹp vô cùng nghiêm trọng."
"Trong cuộc chiến này, có tổng cộng 31 quốc gia nhân tộc bị diệt vong, chỉ riêng chúng ta đã tiếp nhận năm chính phủ lưu vong, trong đó quan trọng nhất là Vương quốc Đông Tây Warhammer."
"Sau nhiều cuộc đàm phán, Vương quốc Đông Tây Warhammer đã quyết định hợp nhất, họ hy vọng chúng ta sẽ hỗ trợ họ phục quốc!"
Nguyên nhân chính làm cho lãnh thổ ở Bắc đại lục bị tổn thất nghiêm trọng là vì bảy nước thảo nguyên bị hủy diệt, đánh mất đại thảo nguyên thú nhân rộng lớn.
Một đại thảo nguyên thú nhân đã tương đương với ba Vương quốc Alpha, trực tiếp nâng cao số diện tích lãnh thổ bị chiếm đóng.
Nếu tính theo giá trị kinh tế và dân số thì Trung đại lục là bị tổn thất nặng nề nhất.
Theo thống kê chính thức, có 15 quốc gia Trung đại lục bị diệt vong, thiệt hại dân số đã lên tới 60 triệu, nhưng số liệu thực tế chắc chắn là gấp đôi, thậm chí có thể nhiều hơn.
Giá trị kinh tế thì càng không cần phải nói, chỉ nhìn vào khoản thu ngân sách của những quốc gia bị diệt vong này thôi đã gấp bốn lần vương quốc Alpha rồi.
Phải biết rằng khả năng thu thuế của hai bên là khác nhau, với cùng một quy mô kinh tế, hệ thống vương quốc Alpha có thể dễ dàng thu được gấp đôi số thuế.
Đây là sức mạnh của thiên hạ thái bình, chỉ cần không có chiến tranh quy mô lớn, lãnh chúa sẽ không bóc lột tàn nhẫn, tốc độ tăng trưởng dân số đều rất nhanh.
Thực ra, số lượng dân cư của một loạt các quốc gia nhỏ ở Bắc đại lục cũng không ít. Chỉ là hoàn cảnh của họ không tốt như các quốc gia ở Trung đại lục, họ còn phải phái trọng binh tham gia hoạt động chống cuộc xâm lược của thú nhân.