Nhìn bề ngoài thì 31 quốc gia nhân tộc đã bị diệt vong trong tay dị tộc, nhưng trên thực tế lại là những quốc gia nhân tộc còn lại và dị tộc đã cùng nhau chia di sản của họ.
Ngược lại, hai đại dị tộc bị hủy diệt thì lại thật sự bị diệt tộc. Không phải Người Frank và Người Iberia không muốn bán nô lệ dị tộc, mà là vì không có người mua.
Liên minh Dị tộc chỉ là một liên minh, nếu như đồng tộc bị bắt, trả tiền chuộc cũng không có gì, nhưng nếu khác chủng tộc thì thôi đi!
Dị tộc không thánh mẫu đến vậy, nếu thật sự chuộc một đám thú nhân và Thực Nhân Ma về, chẳng phải còn phải chia một mảnh đất ra để nuôi họ sao?
Chiến tranh diễn ra đến giờ, trong Liên minh Dị tộc, ngoài trừ tộc Dwarf buôn bán vũ khí là có của cải thâm hậu ra, thì những tộc còn lại đều nghèo rớt mồng tơi.
Trong vài chục cuộc chiến tranh đại lục gần đây, nguyên nhân mà nhân tộc có thể thắng nhiều thua ít không phải là vì sức mạnh quân sự mạnh mẽ, mà là do chiến thắng về công tác hậu cần.
Nhiều khi, Liên minh Dị tộc chiếm ưu thế ở giai đoạn đầu của chiến tranh đại lục, nhưng chỉ cần kéo dài một hai năm thời gian thì cục diện sẽ đảo ngược.
Hết cách rồi, cho dù Liên minh Dị tộc có chuẩn bị như thế nào thì nguồn tài nguyên có thể huy động chỉ đủ cho chúng duy trì chiến đấu trong giai đoạn đầu.
Chỉ cần không có bước đột phá trên chiến trường thì ngay cả một loài ăn tạp không tha cho thi thể của đồng loại như thú nhân cũng phải sớm đối mặt với vấn đề hậu cần.
Ngoài "nghèo" ra, việc chia chác không đồng đều và những mâu thuẫn lợi ích trong nội bộ Liên minh Dị tộc cũng đã tạo tiền đề cho sự phồn vinh của việc buôn bán nô lệ.
Sự cân bằng quyền lực bị phá vỡ chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến cấu trúc chính trị.
Đi cùng với thực lực tiếp đà tăng trưởng, những tiếng hô về việc thành lập Giáo Đình mới trong Vương quốc Frank cũng ngày càng cao.
"Bệ hạ, thời cơ đã chín muồi rồi. Màn thể hiện vụng về của Giáo Đình trong chiến tranh đại lục đã làm cho danh vọng của họ bị giảm mạnh, hiện giờ chính là thời cơ tốt nhất để gây chuyện!"
Tổng giám mục Edward ra sức thuyết phục.
Giáo Đình bị mắng đến cẩu huyết lâm đầu trong hội nghị nhân tộc, thậm chí còn bị bên ngoài coi là bên chịu trách nhiệm lớn nhất cho sự sụp đổ của cục diện ở Trung đại lục, đằng sau tất nhiên không thiếu bàn tay của các quốc gia khác.
Kẻ phản bội đầu tiên mang tên Vương quốc Frank còn là quân chủ lực trong đó. Họ đã sớm chuẩn bị cho việc lập Giáo Đình mới rồi, chỉ chờ một cái cớ để phát động nữa thôi.
"Tổng giám mục Edward, đúng là Giáo Đình có màn thể hiện kém cỏi trong chiến tranh đại lục, nhưng muốn nói họ cấu kết với Liên minh Dị tộc để bán đứng lợi ích của nhân tộc thì lại có chút quá đáng."
Charles III hơi do dự nói.
Dù đã chuẩn bị kỹ lưỡng, nhưng việc chính thức giương cao ngọn cờ chống lại Giáo Đình vẫn khiến cho mọi người không khỏi lo lắng.
So với các quốc gia nhân tộc khác, Giáo Đình đã có lịch sử tồn tại lên đến hàng vạn năm. Tại đại lục Aslante có một quy luật: Cổ xưa nhất định là rất mạnh!
Trong lịch sử lâu dài này, Giáo Đình cũng không phải chưa từng suy tàn. Nhưng dựa vào nội tình thâm hậu, cứ sau vài trăm năm là họ lại phục hưng một lần.
Ngược lại, kẻ địch của Giáo Đình biến mất trong những tháng năm dài đằng đẵng, biến mất trong dòng chảy lịch sử. Chỉ có vài nét bút ít ỏi trong sách sử là có thể chứng minh bọn họ đã từng tồn tại.
"Bệ hạ, đã đến nước này rồi, chứng cứ đã không còn quan trọng nữa."
"Theo tin tình báo mà Hầu tước Landrey truyền về, Vương quốc Alpha gần đây cũng đang hành động."
"Vị Tổng giám mục Taryn kia thậm chí còn lén lút thành lập: Xu Mật Viện, sở phán quyết dị đoan, thánh kỵ sĩ đoàn..."
"Ngoài việc không có Giáo Hoàng ra, cấu trúc tổ chức giống hệt như Thần Hi Giáo Đình, dã tâm đã quá rõ ràng."
"Chỉ cần chúng ta phát động, Vương quốc Alpha chắc chắn sẽ theo sau. Một khi Vương quốc Alpha hành động, Công quốc Mosey cũng sẽ bị cuốn vào, toàn bộ Giáo hội ở Bắc đại lục đều sẽ thoát khỏi tầm kiểm soát của Giáo Đình."
"Tam đại Vương quốc ở Trung đại lục hiện giờ cũng đang giận dỗi với Giáo Đình, và tình hình này sẽ không thay đổi trong một thời gian ngắn. Dù không theo chúng ta thành lập Giáo Đình mới thì họ cũng sẽ không toàn lực ủng hộ Giáo Đình."
"Hiện giờ chỉ cần thuyết phục Vương quốc Iberia thành lập Giáo Đình mới thì sự thống trị của Giáo Đình trên đại lục Aslante sẽ hoàn toàn sụp đổ!"
Bộ trưởng Ngoại giao Hầu tước Jesus nói một cách đầy hứng khởi.
Những thay đổi này đều có một phần công sức của Bộ Ngoại giao. Mâu thuẫn giữa ba quốc gia Trung đại lục và Giáo Đình là do họ khơi mào, hành động của Vương quốc Alpha cũng bóng dáng của họ.
Ngay cả Giáo hội Iberia, dưới sự kích động của Bộ Ngoại giao, cũng đã có ý định ly khai Giáo Đình.
Suy cho cùng thì, nếu có thể tự mình đứng ra làm lão đại, ai mà muốn làm đàn em cho người khác chứ?
Vương quốc Frank không có ý định thống nhất tín ngưỡng của các quốc gia, hành động hiện giờ của họ chỉ là nhằm phá vỡ thế độc quyền của Giáo Đình, thoát khỏi sự kiểm soát của tôn giáo đối với chính trị.
Những nhu cầu chính trị tương tự cũng được tìm thấy trên khắp các quốc gia trên đại lục. Để giảm thiểu tầm ảnh hưởng của Giáo Đình, chính phủ của các nước đều đã cố gắng hết sức.
"Ồ, Vương quốc Alpha cũng rất tích cực nha, xem ra Caesar IV cũng không phải mềm yếu vô năng như trong truyền thuyết, khả năng cao là chuyện y bị biến thành con rối của người khác cũng chỉ là lời đồn!"
Charles III cười ha hả nói.
Tiếng tăm của Giáo Đình quá lớn, tầm ảnh hưởng trải rộng khắp mọi ngóc ngách trên đại lục. Một mình đứng ra chống lại Giáo Đình, dù đối với đệ nhất vương quốc đại lục như họ cũng là một việc có rủi ro quá lớn.