Có thêm một số đồng minh cùng nhau làm thì mọi chuyện sẽ khác. Đương thời, khi Charles III vừa thượng vị liền dám tuyên bố Giáo Hoàng là bất hợp pháp, ngoài tuổi trẻ bốc đồng ra, còn một nguyên nhân khác là vì có Caesar III giúp san sẻ áp lực.
Sau khi Caesar IV thượng vị, bản chất chống lại Giáo Đình của Vương quốc Alpha vẫn không đổi, nhưng cường độ thực thi cụ thể thì lại giảm bớt mấy phần.
"Bệ hạ, kể từ khi Liên minh Ngũ đại gia tộc Bắc Cương bị áp chế, các phe phái trong Vương quốc Alpha đã đạt tới trạng thái cân bằng quyền lực."
"Trong tình huống các bên ngang tài ngang sức, rất khó thực sự sinh ra quyền thần. Tuy nhiên, tin đồn việc Caesar IV bị biến thành con rối cũng không phải là lời nói vô căn cứ."
"Nghe nói trước khi Caesar IV kế vị liền rất thích quân sự, còn từng đích thân thống lĩnh đại quân đi viễn chinh ở Công quốc Mosey, nhưng đáng tiếc lại bị thất bại thảm hại."
"Sau đó, Caesar IV vẫn không hối cải, nhiều lần chỉ đạo quân đội bằng trình độ quân sự kém cỏi của mình, buộc giới lãnh đạo cấp cao của Vương quốc Alpha phải thống nhất lập trường là không cho y can thiệp vào chuyện quân sự."
"Tuy nhiên, phúc họa song hành, chính sự thất bại của Caesar IV đã tạo nền tảng cho sự trỗi dậy của Hudson."
"Vương quốc Alpha có thể trong tình trạng tổn thất nặng nề mà bắc kích Đế quốc Thú Nhân, tây đánh tàn Liên minh Thượng Cổ Dị tộc, chấn nhiếp Tộc Tinh Linh, năng lực chỉ huy của vị danh tướng đệ nhất Bắc đại lục - Hudson cũng là nhân tố quan trọng!"
Tể tướng Công tước Bergson cảm khái nói.
Những lời này đều những nghiên cứu gần đây của ông ta. Trước đây ông ta vốn cho rằng Vương quốc Alpha đang bước vào giai đoạn suy yếu, nên mức độ quan tâm đã bị giảm xuống cấp thứ ba, nhưng không ngờ là chỉ trong nháy mắt đã hồi phục hoàn toàn.
Dù tổng thể quốc lực không bằng thời kỳ đỉnh cao, nhưng những chiến tích đạt được lại không hề thua kém thời kỳ đỉnh cao.
"Không có gì đáng kinh ngạc, sự dẻo dai của Vương quốc Alpha chính là điều mà cả đại lục đều phải công nhận. Từ khi được thành lập thì cái vương quốc xui xẻo này đã luôn lơ lửng giữa ranh giới sống và chết."
"Tổng giám mục chuẩn bị đi, chọn một ngày tốt lành, Giáo hội của vương quốc sẽ chính thức ly khai Giáo Đình."
"Bộ Ngoại giao làm tốt công tác phối hợp, tốt nhất là có thể kéo Giáo hội Alpha cùng hành động."
"Về phần ba quốc gia Trung đại lục, hiện giờ họ đang bận thu dọn đống lộn xộn của mình, dù trong lòng có hận Giáo Đình đến đâu cũng không dám làm gì vào thời điểm này, để bọn họ duy trì trung lập là được."
"Vương quốc Iberia cũng đừng trông chờ làm gì, bọn hắn vẫn luôn muốn thay thế vương quốc ta. Chúng ta muốn chống lại Giáo Đình, vậy thì bọn hắn chính là đại trung thần của Giáo Đình!"
Charles III giễu cợt nói.
Đặc biệt là còn nhấn mạnh ba chữ "Đại trung thần" ở cuối cùng.
Tất cả đều là vì lợi ích. Mâu thuẫn giữa lão đại và lão nhị thường rất khó hòa giải. Nếu lão đại và lão nhị là hàng xóm thì càng không có chuyện để nói.
Bất hạnh thay, Frank và Iberia chính là hai cường quốc mạnh nhất trên đại lục, lại vừa là láng giềng sát vách.
Lúc trước, khi dị tộc cường đại, hai nước đã từng dựa dẫm vào nhau, cũng từng là đồng minh thân thiết với nhau.
Nhưng đáng tiếc, sau khi hai nước cải cách thành công và cùng nhau đi lên con đường cường quốc, mối đe dọa của dị tộc không còn nữa, những đồng minh cũ ngày trước đã trở thành đối thủ cạnh tranh hiện giờ.
Mặc dù giữa hai quốc gia có nhiều mâu thuẫn, nhưng mối quan hệ giữa các quý tộc hai nước lại rất thân thiết, rất nhiều gia tộc thông gia với nhau đã mười mấy đời.
Nhờ mối quan hệ huyết thống này, hai nước dù có xung đột miệng lưỡi, nhưng đã không xảy ra cuộc đại chiến nào trong những năm qua.
Không ai biết được sự yên bình này có thể kéo dài bao lâu. Tuy nhiên, tình hình thực tế là khi hai nước ngày càng mạnh mẽ thì sẽ càng khó hòa giải mâu thuẫn xung đột.
Có lẽ ngày mà Liên minh Dị tộc biến mất cũng chính là lúc hai nước sử dụng bạo lực.
Đương nhiên, khả năng cao là trước khi phát sinh nội chiến, hai nước sẽ chơi trò phe phái đối lập, buộc các quốc gia khác phải đứng về phía mình. ...
Phỉ Thúy cung, cuộc thảo luận về vấn đề cận đông lại được mở màn. Vì đã sớm bàn bạc với Quốc vương từ trước, nên hiện giờ Hudson đã cảm nhận được thế nào là "Trong triều có người dễ làm quan" .
Với sự ủng hộ của các đại thần thuộc vương thất, nhiều vấn đề nhạy cảm đã được giải quyết một cách nhẹ nhàng, qua loa dưới sự che chở từ cả hai phía.
Tiến triển thuận lợi hơn cả những gì Hudson dự đoán. Rõ ràng là mọi người thực sự không thích lãnh địa ở vùng cận đông.
Mặc dù có người lo lắng khi thấy Hudson chiếm quá nhiều lãnh địa, nhưng khi được yêu cầu đi theo làm bạn thì lại chẳng có người nào đồng ý.
Các đại quý tộc cũng không phải là hoàn toàn không tham gia vấn đề cận đông, chỉ là lượng tài nguyên mà họ sẵn sàng đầu tư lại rất có hạn, cùng lắm chỉ là ném vài thành viên dòng chính không được coi trọng sang đây, nhưng đa phần vẫn là ném con cháu chi thứ cho đủ số.
Mặc dù cường độ tham gia nhỏ, nhưng họ cũng nhận được không ít đất phong. Hầu hết đều là từ một quận trở lên, thậm chí có người còn nhận được nhiều quận.
Một phần là được quy đổi từ trái phiếu đất đai, một phần thì được phong thưởng chiến công. Mặc dù về nguyên tắc thì chiến công không thể chuyển nhượng, nhưng vẫn có những trường hợp đặc biệt.
Chẳng hạn như bây giờ, các đại gia tộc đã tập trung đất phong do con cháu họ nhận được nhờ chiến công lại, quá đó gián tiếp hoàn thành việc chuyển nhượng chiến công.
Còn việc phải phân chia lợi ích nội bộ ra sao sau khi chơi như vậy, họ đã có quy định thông lệ, cứ theo quy tắc cũ mà làm.
So với vấn đề đất phong thì việc phải vàng ròng bạc trắng ra đầu nhập cho phòng tuyến cận đông mới là tâm điểm tranh luận của các bên.